"Minh Hàn đạo hữu, hay là chúng ta bàn bạc lại việc hôn lễ một chút?" Thiên Tùng Tử hai mắt sáng lên, quay sang Minh Hàn Tiên Tử truyền âm nói.
"Đạo hữu là muốn nuốt lời, muốn Tố Ngưng tới Lạc Diệp Tiên Tông làm dâu hay sao?" Minh Hàn Tiên Tử chau mày, có chút không vui nói.
"Cũng không phải chuyện này, ta muốn sắp xếp một vị đệ tử tiến về Thiên Quỳnh Cung, bái tế miếu Long Quân, không biết đạo hữu thấy thế nào?" Thiên Tùng Tử lắc đầu, cười nói.
Minh Hàn Tiên Tử híp mắt nhìn y một cái, cuối cùng đành thở dài. "Thôi được, xem như ta chịu thiệt. Có điều sẽ không thể bàn thêm nữa, dù sao bọn chúng cũng ngươi tình ta nguyện, cũng đừng lấy điều kiện ra gò bó. Nếu chuyện này để chúng biết được, sẽ không tốt cho cả hai tông môn"
"Đạo hữu nói không sai, cứ quyết định vậy đi. Từ nay Thiên Vân cùng Tố Ngưng đều là đệ tử của cả hai tông môn, chúng muốn ở nơi nào đặt chân, liền tùy ý chúng". Thiên Tùng Tử nghe thế cũng không phản bác, lập tức gật đầu nói.
"Vậy là tốt rồi, tên tiểu tử này thân thể có lẽ đã đột phá ít nhất hai đạo gông cùm a. Tu Chân giới từ lúc Long Quân biến mất, có lẽ chỉ một mình hắn làm được điều này". Minh Hàn Tiên Tử càng nhìn Thiên Vân, càng là hài lòng không thôi.
"Ài! Có lẽ vậy. Chuyện của Long Quân đã là quá khư, đã qua liền cứ để nó qua đi, hiện tại chúng ta phải tìm cách ngăn cản đại kiếp. Vân Hạc Tử vì tu chân giới bỏ ra một nửa thọ mệnh, nếu chúng ta còn không thể tìm ra cách duy trì giống nòi, ta thật không còn mặt mũi nào gặp mặt hắn lần nữa". Thiên Tùng Tử bi ai nói.
"Ba tòa linh sơn có động tĩnh gì sao?" Minh Hàn Tiên Tử lại hỏi.
"Nghe nói ma vật đánh hơi đại kiếp sắp đến, liên tục tổ chức đại quân xâm lấn nhân gian. Hiện tại tuy rằng chưa tính xấu nhất, nhưng đợi qua trăm năm, chỉ sợ sẽ có Ma Thần giáng lâm". Thiên Tùng Tử ảo não nói, hiển nhiên tu chân giới lúc này mạch nước ngầm đã bắt đầu phun trào, nguy cơ tứ phía.
"Ba tòa linh sơn luôn thu đi những mầm tiên tốt nhất, có điều cũng vì phiến thiên địa này trả cái giá lớn nhất. Cũng không biết sau trận chiến này, đạo thống các môn các phái, còn mấy thành được gìn giữ". Minh Hàn Tiên Từ lắc đầu, thở dài nói.
"Không nói mấy thứ này nữa, chúng ta vẫn còn quá yếu. Việc của chúng ta là ngăn cản đại kiếp ảnh hưởng, về phần ma thần xâm lấn, vậy chỉ có thể trông chờ vào các vị bán thần mà thôi". Thiên Tùng Tử trả lời xong, liền hướng phía ba tòa lôi đài quan chiến.
Bạch Chính chưa kịp xuất thủ đã bại, nhất thời lôi đài chính giữa không còn ai dám đánh chủ ý. Hiện tại, tất LZsDY cả ánh mắt đều nhìn về phía lôi đài Nghiêm Trấn cùng Yến Nam Thiên canh giữ.
Nghiêm Trấn vẫn như cũ, một bộ ung dung không thèm quan tâm, hắn có đủ tự tin thủ vững lôi đài này.
Yến Nam Thiên càng cuồng vọng hơn, nhìn xuống mười hai người còn lại, nói. "Các ngươi ai có đủ bản lãnh cứ lên đây đi, ta nguyện ý sử dụng cảnh giới tương đương đấu một trận với các ngươi"
Yến Nam Thiên rất mạnh, điều đó không thể bàn cãi, bất kỳ người nào gặp y, đều trụ không quá ba hơi thời gian. Hắn cuồng vọng bởi vì hắn thực sự có bản lãnh, quyết không phải lời hoang đường.
"Hừ! Nếu Yến huynh đã tự tin như thế, vậy Vương Hạo ta cũng xin thỉnh giáo cao chiêu các hạ một chút". Một thanh niên toàn thân thanh sam, tay áo thêu mây trắng, nhún một cái đã đi lên đài. Trên tay người này mang theo một chén sứ, trong chén có hai miếng tiền đồng, nhìn chẳng khác gì đạo sĩ nơi phàm trần. Có điều cái chén cùng tiền đồng vậy mà có tới 40 đạo phù văn, hiển nhiên là một bộ cực phẩm Linh Khí.
"Ồ! Vương huynh đã có Phong Thân cảnh trung kỳ thực lực a, vậy tại hạ cũng sẽ dùng cảnh giới Kim Đan trung kỳ lãnh giáo một phen. Vương huynh! Cứ việc xuất thủ là được". Yến Nam Thiên nói được làm được, lập tức điểm lên ngực ba cái, cảnh giới hiện tại đã cùng Vương Hạo tương tự.
Vương Hạo ánh mắt ngưng lại, gật đầu một cái, chén trong tay lập tức bay ra, hai viên tiền đồng xoay tròn, chớp mắt đã biến lớn hơn mười trượng.
"Kim Tiền Phán"
Hai miếng tiền đồng một mặt khắc âm dương đồ, một mặt khắc một trương quỷ tướng, nhìn vô cùng quái dị. Hai miếng tiền đồng từ trên cao rơi xuống, tựa như trong vô hình đã có quy tắc, không cho phép nhúng tay, không cho phép xuất thủ ngăn cản.
Yến Nam Thiên da gà nổi cộm, có điều trong lúc nhất thời, lại không thể ngăn cản hai viên tiền đồng rơi xuống.
Tu tiên giới Đại Chu cũng có đạo sĩ sử dụng tiền đồng làm vũ khí. Yến Nam Thiên từng chạm mặt với đám người này, giao thủ cũng không ít. Chỉ có điều, hắn chưa từng giao thủ với Phong Thân cảnh tu sĩ sử dụng loại vũ khí như này. Hiện tại giao đấu, không khỏi có chút bất ngờ.
Hai đồng tiền rơi xuống đất, toàn bộ đều là mặt quỷ hướng lên trời. Vương Hạo thấy thế, không khỏi mỉm cười.
Chỉ thấy từ trong tiền đồng, hai tôn quỷ xoa mặt xanh nanh vàng bay ra, nhoáng cái đã cao tới 20 trượng, uy áp tỏa ra vậy mà cùng Phong Thân cảnh trung kỳ không khác biệt.
Yến Nam Thiên sắc mặt cũng hơi ngưng trọng một chút, có điều cũng chỉ ngưng trọng một chút mà thôi. Trên tay y không biết từ lúc nào xuất hiện một cây cung. Cây cung này phù văn chi chít, thế mà cũng là một kiện cực phẩm Linh Khí.
Cung vừa đến tay, Yến Nam Thiên trực tiếp kéo dây, pháp lực điên cuồng trút vào thân cung. Chỉ thấy hai mũi tên óng ánh ngọc chất xuất hiện, ngón tay vừa buông, chỉ nghe "vút vút" hai tiếng. Hai mũi tên phá không bay đi, thẳng hướng hai tôn quỷ vật bắn tới, thế không thể đỡ.
Nói thì lâu, có điều mọi chuyện diễn ra nhanh lắm. Hai tôn quỷ vật vừa mới thành hình, hai mũi tên kia đã phóng tới.
Gào... Gào...
Hai con quỷ gào thét một trận, trực tiếp phun ra một đoàn sương khói. Sương khói này lạnh lẽo cực kỳ, chẳng khác nào âm phong trốn cửu u, hai mũi tên kia bay tới, tốc độ cũng biến chậm đi không ít.
Vương Hạo cười lạnh, lấy ra hai lá phù chú. Hai lá phù này một lá tên Hàn Sương Phù, một lá tên Địa Lôi Phù.
Thiên Vân nhìn tới hai lá phù cùng hai con quỷ vật, mồ hôi cũng không khỏi đổ xuống. Hắn biết Vương Hạo này muốn làm gì, đây chính là muốn đem quỷ vật cùng Yến Nam Thiên đồng loạt tế lôi. Ai cũng biết sương lạnh sẽ gây hình thành băng giá, thiên lôi lại là tử địch của quỷ vật. Thiên Lôi đánh vào nơi băng giá khả năng truyền điện sẽ càng khủng bố. Nếu Yến Nam Thiên bị hai con quỷ kia cầm chân, chỉ sợ hắn sẽ phải bại. Không thể không nói, Vương Hạo này là một cao thủ thuật pháp, tính toán cũng vô cùng sâu.
Yến Nam Thiên thấy hai lá phù bốc cháy, lập tức hiểu ra vấn đề. Hắn hừ lạnh một tiếng, há mồm phun ra một thanh tiểu kiếm. Tiểu kiếm này một màu xanh biếc, toàn thân ngân lôi quấn quanh, khí tức kinh khủng lan ra, phù văn chớp tắt liên tục.
Thiên Vân thần thức vô cùng mạnh, thoáng cái liền nhìn ra, thanh tiểu kiếm này là một kiện pháp bảo. Đếm sơ sơ có tới 50 đạo phù văn, hiển nhiên là một kiện trung phẩm Pháp Bảo.
Toàn trường thấy thanh tiểu kiếm bay ra, lập tức đoán được kết quả sẽ như thế nào.
Quả nhiên. Thanh tiểu kiếm khí thế như hồng, vạch một cái, hai tôn quỷ vật trực tiếp nổ tung, tan biến không một dấu vết. Tiểu kiếm chớp một cái đã cách cái trán Vương Hạo nửa tấc, chỉ cần hắn dám làm ra phản kháng, vậy hắn cũng chỉ có thể chết.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ