Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 168: Tụ hợp cùng đồng môn



Phi Vũ môn sở dĩ được chỉ định làm nơi diễn ra thi đấu là vì, thứ nhất nơi này có một tòa truyền tống trận. Truyền tống trận này nối liền hải đảo tới tổ miếu. Sau khi mười vị trí đầu được tuyển ra, vậy chỉ cần bước vào truyền tống trận tất cả sẽ được truyền tống tới tổ miếu.

Thứ hai, Vụ Giao đảo cuối cùng cũng trở về với Đại Việt, các vị lão tổ rất muốn chúc mừng một phen. Chỉ có điều, Vụ Giao đảo bị Đại Chu quản thúc nhiều năm, mọi liên lạc với Đại Việt đã bị chặt đứt. Nếu muốn xây một tòa truyền tống trận, lại đòi hỏi quá nhiều vật liệu, nhất thời rất khó hoàn thành. Chính vì thế các vị lão tổ mới làm ra quyết định, chọn quần đảo Hoàng Sa là nơi diễn ra thi đấu.

Dù sao nó cũng có ý nghĩa, đất liền và biển đảo sẽ không bao giờ tách rời, chỉ cần tu sĩ còn sống, sẽ không bao giờ bỏ rơi biển đảo.

Ở ngoài đảo tuy rằng nhốn nháo, mất trật tự. Nhưng khi đi vào bên trong, tất cả đều cung kính dạo bước tiến lên. Cả đám đều nhận ra nơi này có cấm không cấm chế, thỉnh thoảng lại xuất hiện khủng bố thần niệm quét qua. Biết là có lão tổ đang nhìn chằm chằm, bởi vậy nào ai còn dám manh động đây?

"Vân huynh mấy ngày này khỏe chứ? Ngươi cũng làm cho ta mở rộng tầm mắt rồi, không ngờ đạo lữ của ngươi lại là Tố Ngưng thánh nữ a". Thiên Vân đang cùng Tố Ngưng sóng vai mà đi, bất chợt bên tai nghe được tiếng Hà Thanh Sơn truyền âm. Thiên Vân vội vàng quét mắt, hắn thấy được Hà Thanh Sơn đang đi cách hắn không xa, bên cạnh y còn có đám người Hỏa Vân phái, nhóm người Lạc Diệp Tiên Tông lại không thấy đâu.

"Hà huynh cũng thật biết đùa, xin hỏi các vị sư huynh sư tỷ của ta thế nào rồi?" Thiên Vân mỉm cười, truyền âm hỏi.

"Bọn họ đã tiến vào từ trước, nghe nói Thiên Tùng Tử lão nhân gia đặc biệt gọi bọn họ tới, hình như muốn nhắc nhở chuyện gì đó". Hà Thanh Sơn đáp.

Thiên Vân hơi ngẩn ra, lại nghĩ tới mình mấy ngày này dong chơi bên ngoài, chỉ sợ sẽ bị trách phạt, vội vàng hỏi. "Bọn họ có nói gì về ta hay không?"

"Không có!" Hà Thanh Sơn đáp ngay.

Thiên Vân âm thầm nhíu mày, trong lòng không khỏi hiện lên suy đoán. Theo hắn thấy, tám chín phần mười Thiên Tùng Tử là không ôm hi vọng với mình, phần lớn tâm tư chỉ đặt tại ba người Vân Hà, Nghiêm Trấn cùng Nguyên Phụng. Việc hắn có thể tiến vào mười vị trí đầu hay không, chắc ông cũng chẳng buồn quan tâm.

"Như vậy cũng tốt, càng không coi trọng ta, ta càng có cơ hội ẩn giấu thực lực". Thiên Vân âm thầm cười.

Quảng trường rất rộng, vô số tu sĩ cùng tiến vào cũng không hề chen lấn. Bên rìa quảng trường còn kiến tạo không ít đài cao, bên dưới còn chạm khắc tên của các môn phái. Hiển nhiên nơi này chính là đài quan chiến của các phương thế lực. Thiên Vân cuối cùng cũng thấy được nơi tu sĩ Lạc Diệp Tiên Tông tụ họp, hắn lập tức hướng Tố Ngưng nói. "Ta tới tụ hợp cùng chư vị đồng môn, nàng cùng các vị đồng môn cũng mau tiến về bình đài Thiên Quỳnh Cung đi thôi"

Nói xong Thiên Vân lần lượt hướng các vị sư đệ, sư muội của Tố Ngưng chắp tay, sau đó liền rời đi.

Tố Ngưng nhìn theo bóng lưng Thiên Vân rời đi, cũng không nói thêm cái gì, lập tức dẫn đầu đi về phía bình đài Thiên Quỳnh Cung sở hữu.

"Ba vị tiền bối, các vị sư huynh sư tỷ khỏe chứ?" Thiên Vân chỉ một thoáng đã đi tới nơi tập kết của Lạc Diệp Tiên Tông, hướng đám người Vân Hà Nghiêm trấn ôm quyền nói.

"Hừ! Ngươi còn có mặt mũi trở về hay sao?" Vân Hà tông chủ hừ lạnh nói, lập tức quay mặt sang chỗ khác, một bộ không thèm đếm xỉa.

Thiên Vân không hiểu ra sao, quay sang nhìn hai huynh đệ Dương Cầm Long, Dương Cầm Hổ nhìn một chút.

Dương Cầm Long mỉm cười lắc đầu, cũng không nói lời nào khó nghe. Thiên Vân mí mắt hơi nhảy, lập tức hiểu ra vấn đề. Có điều hắn không phản bác, bỏ mặc Vân Hà tức giận. Đối với hắn, nàng càng chán ghét mình càng tốt. Dù sao hắn cũng không muốn làm kẻ một chân đứng hai thuyền, nếu nàng có thể không quan tâm tới hắn liền rất tốt.

Nghiêm Trấn thấy thế trong lòng mỉm cười, không hề lên tiếng mắng chửi Thiên Vân, ngược lại còn nói tốt một chút. "Tông chủ cũng đừng nên tức giận, trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chống là chuyện thường tình. Thiên Vân hắn đã ưng ý Tố Ngưng thánh nữ, chúng ta là trưởng bối, vun vén cho bọn họ mới đúng a. Có phải hay không?"

Thiên Vân nhìn Nghiêm Trấn, âm thầm giơ ngón cái. Tên này tính toán rất sâu, hắn nói như vậy, vừa giúp Thiên Vân có được sự tán đồng từ đồng môn, vừa giúp hình tượng của hắn trong mắt mọi người tăng lên. Mọi người nghe vào tai, chỉ cảm thấy Nghiêm Trấn rất quan tâm tới bọn hâu bối, không vì hậu bối làm ra chuyện sai trái mà trách phạt. Hơn nữa trong câu nói này, còn nhắc nhở Vân Hà rằng. Nàng và Nghiêm Trấn mới là người cùng thế hệ, Thiên Vân dù sao mới chỉ Phân Chi cảnh, không thể so sánh. Cả hai đã là trưởng bối, vậy không nên chấp nhặt hậu bối mới đúng.

Không thể không nói, Nghiêm Trấn suy tính quá sâu, cũng quá bén nhạy. Hắn có thể làm Thánh Tử lâu như vậy, hiển nhiên không phải nhờ vào quan hệ, mà chính bản thân hắn thực lực cùng trí tuệ siêu việt người khác.

Vân Hà tông chủ nghe vậy, cũng cảm thấy mình hơi quá đáng, thở dài một hơi nói. "Lão tổ từng truyền lời, ngươi thực lực yếu kém, không nên quá đặt nặng thành tích, cứ coi như đây là một lần giao lưu là được". Nói xong liền hướng Nghiêm Trấn gật đầu, hướng tới đài cao mà đi.

Nghiêm Trấn gật đầu cười một cái, lập tức theo sau.

Nguyên Phụng hướng Thiên Vân quăng ánh mắt ghét bỏ, lập tức đuổi theo tỉ muội tốt. Thiên Vân thấy thế cũng không nói thêm cái gì, cùng ba người còn lại tiến về đài cao, đợi chờ thi đấu bắt đầu.

Đài cao có tất cả chín cái. Tám cái hơi thấp một chút, cái ở chính giữa cao hơn rất nhiều. Nếu dùng thần niệm tra xét có thể thấy, người ở trên đài đều là tu sĩ Sinh Hoa cảnh, khí tức vô cùng to lớn. Chỉ cần là người có kiến thức sẽ nhận ra, những lão tổ này lần lượt là. Thiên Tùng Tử, Hỏa Ma Tử, Tàng Kiếm Lão Nhân người cuối cùng chính là Minh Hàn Tiên Tử, cũng là nữ tu Nguyên Anh kỳ duy nhất có mặt.

"Hỏa Ma Tử, tiểu từ Hoàng Tôn Thiên khí tức không sai a, vậy mà đã là Phong Thân cảnh trung kỳ đỉnh phong". Thiên Tùng Tử thần niệm quét một vòng, hướng Hỏa Ma Tử nói.

"Cũng chỉ bình thường mà thôi, kẻ này tu luyện Hỏa Vân Thập Tam Biến mới tới tầng thứ chín, vẫn chưa phải đối thủ của Nghiêm Trấn a". Hỏa Ma Tử lắc đầu đáp.

"Nghiêm Trấn kẻ này cũng chỉ may mắn tu ra Kiếm Ý mà thôi, ta đang lo kẻ này sẽ gặp tâm ma đây này. Nói mới nhớ, tên tiểu tử thân mang kiếm thể lần này có tới tham gia hay không? Tàng Kiếm huynh cũng không nên che giấu nha". Thiên Tùng Tử lắc đầu cười, lại quay sang Tàng Kiếm lão Nhân hỏi.

"Có tới. Chẳng qua cũng chỉ đến đây học hỏi thêm kiến thức mà thôi, so sánh với những sư huynh đệ khác, hắn còn rất yếu". Tàng Kiếm Lão Nhân gật đầu, chỉ vào một thiếu niên đang ngồi ở vị trí đài cao Thiên Kiếm môn.

Tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy kẻ này tuổi tầm 16, 17. Mặt mũi tuy rằng vẫn chưa thể tẩy hết vẻ ngây thơ, có điều tướng mạo đã không sai, một bộ xuất trần phiêu dật. Mày như kiếm, hàng mi dài không khác gì nữ tử, thân thể tựa như một thanh trường kiếm, tuy tu vi chỉ là Phân Chi cảnh hậu kỳ, có điều khí tức tỏa ra, vậy mà so sánh với Phong Thân cảnh không khác. Ngồi cạnh hắn chính là Kiếm Vô Tình, một mặt lạnh nhạt, không cười không nói.

"Tên này, tương lại bất khả hạn lượng". Minh Hàn Tiên Tử nhìn tới tên thiếu niên kia, hít sâu một hơi, nói.

"Minh Hàn đạo hữu nói không sai, kẻ này thân thể sinh 9tXZU ra để dưỡng kiếm, có lẽ hắn đã bắt đầu ôn dưỡng bản mệnh pháp bảo rồi đi". Hỏa Ma Tử cũng hít một hơi khí lạnh, gật đầu nói.

Ba người cùng nhìn về phía Tàng Kiếm Lão Nhân, hòng biết được đáp án.

Tàng Kiếm Lão Nhân cũng không có nói gì, chỉ nhẹ gật đầu. Ba người tuy đã biết trước, nhưng nghe xong đáp án, vẫn không khỏi có chút kinh dị.

Ai cũng biết, tu sĩ chỉ khi bước vào Phong Thân cảnh mới có thể ôn dưỡng Pháp Bảo. Hơn nữa không phải muốn ôn dưỡng liền ôn dưỡng, quá trình này phải trải qua rất nhiều công đoạn chuẩn bị, nếu có sai sót, nhẹ thì thân thể tổn thương, pháp bảo linh tính mất hết, hạ xuống đẳng cấp. Nếu nặng, thậm chí dẫn tới tu vi mất hết, pháp bảo nổ tung, đáng sợ cực kỳ. Đa số tu sĩ phải đợi bước vào Phong Thân cảnh trung kỳ, lại nhờ trưởng bối hộ pháp, mới dám bắt đầu dung pháp bảo vào thể nội.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.