Đại kiếp sẽ tới như thế nào, trong tu chân giới này không ai rõ hơn Thiên Vân. Chẳng qua hiện tại hắn tu vi thấp, muốn đưa ra phương pháp ứng đối, cũng chưa chắc có người nguyện ý tin tưởng. Tốt nhất tự mình hiểu mình, cố gắng tăng lên cảnh giới bản thân mới là chính đạo.
Lần này xuất quan, Thiên Vân đã hoàn toàn củng cố cảnh giới. Cũng dành thời gian cho việc tham ngộ Nhất Thốn Thiên Lý, cùng một môn đao pháp có tên Luân Hồi Đao Pháp. Sở dĩ lấy tên này, chỉ vì Thiên Vân muốn tưởng nhớ những người bên trong bàn cờ. Cũng muốn đưa toàn bộ tâm tình tiêu cực, tất cả gửi gắm vào đao pháp này.
Thiên Vân hiểu được, hắn không thể cứ mãi để những tâm tình tiêu cực ấy ảnh hưởng tới bản thân. Làm như vậy sẽ chỉ khiến bản thân hắn đản sinh tâm ma, bước vào ma đạo.
Luân Hồi Đao Pháp không phải một môn thuật pháp, nó chỉ đơn thuần là một môn thể thuật, nhưng ý cảnh của nó không phải tu sĩ bình thường có thể tưởng tượng. Thiên Vân dùng ba lần đốn ngộ, chỉ có thể hoàn thiện một đao. Không còn cách nào, Luân Hồi Chi Cảnh quá mức thâm ảo, muốn đưa đủ loại tâm tình của ngàn tỷ lần luân hồi dung hợp vào đao, quá khó.
Thiên Vân bước ra khỏi phòng luyện công liền đi tìm em gái, thấy nàng đang vui đùa với đàn gà, hắn thật chẳng biết phải nói thế nào. Nội tâm hắn luôn muốn Thu Phượng tu luyện, có điều hiện tại tuổi tác của nàng đã lớn, tu luyện cũng chẳng thể có bao nhiêu thành tựu.
Thiên Vân lẳng lặng nhìn muội muội một lát, cũng không đánh động nàng, lặng lẽ đi ra động phủ.
Vừa ra khỏi động phủ, chỉ thấy trước mặt xuất hiện ba ngọn lửa đỏ, bên trên phù văn lập loè. Lại chẳng phải truyền âm phù đây sao?
Thiên Vân lại nhớ tới năm xưa, bởi vì đám ngoại môn đệ tử tưởng hắn dựa dẫm quan hệ, tiến vào nội môn. Hắn bế quan đi ra liền thu được hơn trăm đạo truyền âm phù, trong đó phần lớn đều muốn khiêu chiến hắn. Lúc này nhìn thấy truyền âm phù bay trước mặt, hắn không khỏi nhớ lại chuyện xưa.
Thiên Vân mỉm cười lắc đầu, ngón tay điểm vảo một đạo truyền âm phù.
"Tiểu tử, Long Phụng Tiên Bảng đã tiến hành ghi danh, ngươi xuất quan lập tức tiến về chủ điện cùng ta thương lượng". Đạo truyền âm phù vừa bùng cháy, giọng Lý Hạo lập tức vang lên.
Thiên Vân ngẩn người, cũng không lập tức tiến về, mà điểm vào một đạo truyền âm phù khác.
"Vân sư đệ, ngươi trở về tông lâu như vậy, tại sao chưa từng hỏi thăm sư tỷ nha, ngươi quên ta rồi sao?" Giọng nói của Vân Hà thánh nữ lập tức vang lên. Giọng nói còn mang theo trách cứ, giận dỗi đây này.
Thiên Vân khoé miệng co giật, không biết phải làm gì cho phải.
Lại điểm vào đạo truyền âm phù cuối cùng, một giọng nói có chút băng lãnh vang lên. "Tiểu tử, ngươi tốt nhất tránh xa Vân Hà một chút, nếu để ta biết ngươi và nàng dây dưa, đừng trách ta không nể tình đồng môn"
Thiên Vân triệt để mộng, lẩm bẩm nói. "Làm cái gì? Ta rõ ràng đóng cửa bế quan, tại sao thù hận lại trực tiếp đưa tới cửa rồi"
Thiên Vân tuy không biết ai gửi truyền âm cho mình, nhưng hắn đoán được, người này cùng Nghiêm Trấn chắc hẳn có quan hệ.
Thiên Vân từ trước tới nay luôn giữ khoảng cách với Vân Hà, vậy mà hết lần này tới lần khác bị người cảnh cáo. Hắn không khỏi tự hỏi, đám người này phải chăng đầu óc có vấn đề.
Thiên Vân gác lại tâm tình buồn bực, thẳng hướng Bắc Hà Phong chủ điện bay đi.
Xem ra Lý Hạo đang tu luyện tới lúc mấu chốt, Thiên Vân khoanh chân ngồi đợi ba ngày thời gian, cuối cùng mới gặp được y. Làm Thiên Vân hoảng hốt chính là, Lý Hạo đột nhiên tóc mai bạc trắng, khí tức tuy không thay đổi, chỉ là hơi thở khiến người ta có cảm giác suy yếu, tựa như sinh mệnh sắp đi tới điểm cuối cùng.
Thiên Vân sắc mặt khó coi, vội vàng hỏi. "Sư tôn! Ngài đây là?"
Phong Thân Cảnh tu sĩ thọ nguyên có tới 600 lâu, Thiên Vân vốn tưởng Lý Hạo còn rất trẻ, giờ này nhìn lại, thế mới biết bản thân mình nghĩ sai. Hắn thở dài, thầm nghĩ. "Ta từ lúc bái sư chỉ nghĩ tới việc học tập trận pháp, thu được tài nguyên, lại chưa từng thử tìm hiểu sư tôn là người như nào, bao nhiêu tuổi. Xem ra là ta quá vô tâm rồi"
"Không có vấn đề gì, ta đại nạn sắp đến, lần này gọi ngươi tới, là muốn bàn giao cho ngươi một ít chuyện". Lý Hạo khoát khoát tay, một bộ không gì đáng ngại, có điều Thiên Vân hiểu, chỉ sợ sư tôn là muốn để lại di ngôn.
Hắn lặng nhìn sư phụ, cũng không có nói gì, chỉ chăm chú lắng nghe.
"Tiểu tử ngươi bế quan cũng thật chăm chỉ, có điều con đường tu luyện không phải cứ bế quan liền tốt. Ngươi nên ra ngoài lịch luyện một phen, tuy tông môn đã đóng, nhưng sáu tháng nữa Long Phụng Tiên Bảng sẽ bắt đầu tổ chức, đây là thời điểm tốt cho ngươi giao lưu học hỏi. Ta thấy ngươi bế quan quá lâu, sợ ngươi bỏ lỡ cơ hội nên đã thay ngươi ghi danh. Ngươi chỉ cần mang theo lệnh bài thân phận, tiến về Hoàng Sa đảo liền có thể tham gia. Thời gian cũng đã không còn sớm, trong tông cũng có không ít chân truyền đã ghi danh, ngươi cũng tiến tới cùng bọn họ tu hợp cùng đi đi thôi". Lý Hạo nhìn Thiên Vân, cười mà như không cười, nói.
Thiên Vân cũng có ý định báo danh, lại lo lắng đã quá thời gian, lúc này nghe Lý Hạo đã thay hắn hoàn tất, không khỏi thở ra một hơi, chắp tay nói. "Đa tạ sư tôn đã thay đệ tử suy tính. Không biết lần này trong tông có những người nào tham gia báo danh?"
"Hiện tại Lạc Diệp Tiên Tông trừ hai người Phong Vô Kỵ, Lý Hùng, tất cả đều đã ghi danh. Có điều ta phải nhắc trước, Long Phụng Tiên Bảng tổ chức cho toàn bộ chân truyền của các tông phải trên khắp Đại Việt. Mà chân truyền cùng thánh tử, thánh nữ chỉ là một cách ah8hU gọi, bọn họ kì thực đều cùng một dạng. Chính vì thế, cuộc thi này không những có Phong Thân cảnh tu sĩ tham gia, mà còn xuất hiện hàng người nghịch thiên. Tỷ như Nghiêm Trấn, Vân Hà, ngươi phải hết sức cẩn thận, cảm thấy không ổn lập tức bỏ cuộc. Nên nhớ tham gia là để giao lưu học hỏi, nếu cạy mạnh chỉ sợ cái mạng cũng khó đảm bảo. Thực lực chênh lệch quá lớn, sẽ rất khó để thu tay". Lý Hạo lập tức trả lời, cũng dặn dò một phen.
"Nói như sư tôn, Vân Hà thánh nữ cũng Nghiêm Trấn thánh tử cũng đã đột phá Phong Thân rồi đi". Thiên Vân mí mắt hơi nhảy, lại hỏi.
"Không sai, Vân Hà, Nghiên Trấn cùng Nguyên Phụng đều đã đột phá Phong Thân. Hơn nữa Vân Hà còn đảm nhiệm vị trí tông chủ đây". Lý Hạo gật đầu đáp.
Thiên Vân không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng thầm nhủ. "Nghe nói khi còn là Phân Chi cảnh, Nghiêm Trấn đã từng giết qua Kim Đan ma tu, không biết sau khi đạt tới Phong Thân cảnh, tên này còn mạnh như thế nào"
"Những năm này ngươi bế quan cũng đủ dài, tin tức lại không linh thông, cầm lấy cái này, tự mình tìm hiểu một chút đi. Ta dự định bế quan trùng kích Sinh Hoa, nếu thành công vậy không gì tốt hơn, có điều nếu thất bại, vậy Bắc Hà Phong này sẽ do ngươi làm chủ". Lý Hạo đưa cho Thiên Vân một viên ngọc giản, nói xong liền khoát tay, ý bảo hắn lui ra.
Thiên Vân nhìn sư phụ, cuối cùng chẳng biết nói gì, chỉ có thể hành lễ, lui ra ngoài.
Ba thành nắm chắc, xem qua thì rất thấp, có điều tỉ lệ này đã rất cao. Thiên Vân bên trong bàn cờ đã từng đột phá qua, hắn hiểu đối với người bình thường, ba thành đã gần như là tối đa. Nếu trong tay không có kì ngộ, chỉ sợ tỉ lệ còn hạ xuống sâu hơn.
Thiên Vân tâm tình phức tạp, nhìn lại chủ điện không khỏi thở dài. Hắn từ khi bái sư đến nay, chỉ biết thỉnh giáo Lý Hạo đủ thứ chuyện, lại chưa từng vì sư tôn thăm hỏi qua cái gì. Lúc này sư phụ đứng trước kiếp nạn, muốn nói một chút lời động viên, vậy mà nói không ra lời.
Thiên Vân sốc lại tinh thần, thẳng hướng Nghi Sự Điện bay đi, trong miệng lẩm bẩm. "Sư tôn, ngài nhất định phải thành công, ta không muốn lại mất đi một người thân"
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm