Trường cấp 3 An thành. Bên ngoài lớp học, học sinh tụ tập thành đám đông mà hóng hớt. Ở nơi trung tâm thiếu niên tóc bạc xinh đẹp đang nhìn người trước mặt. Đó là một nam sinh bình thường đến không thể bình thường hơn. Cậu ta đứng đối diện tay cầm phòng thư nhỏ màu hồng nhạt nổi bật.
- Bạn ...bạn học Tiểu Cửu mình.....mình thích cậu.
Đám đông nghe xong liền nhao nhao. Ai chả biết Quý Tiểu Cửu là giáo thảo của trường bọn họ là đối tượng yêu thầm của học sinh toàn trường nhưng người có dũng khí tỏ tình công khai như này thực không nhiều.
Nguyên nhân vì sợ trở thành kẻ thù của cả trường nguyên nhân thứ hai là sợ hộ hoa sứ giả của Quý Tiểu Cửu đánh chớt.
Nam sinh kia vừa dứt lời Quý Tiểu Cửu liền vươn tay nhận lấy phong thư. Giây phút mọi người mong chờ diễn biến thì một cánh tay hữu lực màu cổ đồng bắt lấy tay Quý Tiểu Cửu.
Hai cánh tay một trắng một nâu này có lực xung kích thì giác rất mạnh. Trầm Uyên mặt mày như muốn giết người. Hắn vừa đi chơi bóng một chút quay về người đã suýt không còn.
- Cậu muốn nhận?
Quý Tiểu Cửu mím môi rút tay lại yên lặng đứng phía sau Trầm Uyên. Thật ra cũng không định nhận cậu biết tên này kiểu gì nghe tin cũng chạy tới nên muốn trêu hắn một chút thôi.
Trầm Uyên lạnh mặt nhìn về phía nam sinh kia, trông rất doạ người. Dáng hắn cao cơ bắp phát triển nên nhìn khá đồ sộ trái ngược hoàn toàn với vóc dáng nhỏ bé mảnh khảnh của Quý Tiểu Cửu.
- Thấy chưa? Cậu ấy không muốn nhận.
Nam sinh cảm giác mình như bị ác thú nhìn chằm chằm hai chân run không ngừng. Chẳng dám đứng lại thêm mà chạy biến.
Một nhân vật chính đã đi mất nhưng đám đông cũng không vì thế mà rời đi ngược lại chăm chú vào Quý Tiểu Cửu và Trầm Uyên nhiều hơn.
Trầm Uyên không nói hai lời kéo Quý Tiểu Cửu vào lớp. Hai người họ là bạn cùng bàn ngồi sát cửa sổ ở gần cuối.
Nhìn Quý Tiểu Cửu bên trái là cửa sổ bên phải là ông thần canh cửa trông đến thương. Không kẽ hở không lối thoát.
Nếu Quý Tiểu Cửu là giáo thảo trong mơ của mọi người thì Trầm Uyên không khác gì giáo bá ác ma bắt cóc độc chiếm giáo thảo xinh đẹp.
Ô Nha thân là lớp trưởng nhìn lối vào lớp bị bịt đến không kẽ hở mà đau đầu. Lần nào cũng vậy mấy đứa này toàn để y theo sau thu dọn là sao?
- Được rồi không còn gì nữa đâu mau về lớp đi. Sắp vào giờ rồi về lớp đi, về lớp đi.
Mất thêm 10 phút để khơi thông lối vào cũng là lúc chuông reo. Ô Nha vừa vào chỗ giáo viên cũng tới là Thẩm Ly giáo viên dạy ngữ văn và cũng là chủ nhiệm của lớp. Vốn đang là giảng viên đại học nhưng vì nhờ vả của Quý Lâm y chấp nhận về dạy ở đây cốt là để quản lí bảy đứa nít quỷ kia.
Thẩm Ly nhìn Ô Nha rồi liếc xuống đôi gà bông Quý Tiểu Cửu và Trầm Uyên không rõ cảm xúc. Y mở sách bắt đầu giảng bài.
Quý Tiểu Cửu nhìn thì như đang nghe giảng nhưng thực tế đầu óc lại bay đi đâu rồi đấy. Cậu chọc chọc tay Trầm Uyên.
Mập mạp nè, cậu nói xem anh Ly có kể chuyện này lại với Lâm Lâm không?Ai biết được, cũng không phải lần đầu.Trầm Uyên nói xong thì gục xuống bàn ngủ. Hắn là học sinh thể dục nằm trong đội tuyển bơi của thành phố nên điểm các môn văn hoá không yêu cầu quá cao.
Hết tiết hắn còn buổi huấn luyện với Đà Niên tiền bối tranh thủ ngủ lấy sức một chút. Quý Tiểu Cửu ngồi bên cạnh không có người trò chuyện liền bày trò nghịch phá người bên cạnh.
Thẩm Ly ở trên bục giảng mắt nhắm mắt mở xem nít quỷ kia như vô hình nhưng tên nhóc ấy càng không biết điều. Sau loạt ánh mắt yêu thương của Thẩm Ly, Quý Tiểu Cửu cuối cùng cũng chịu ngồi im.
Hết tiết Quý Tiểu Cửu cùng Ô Nha đợi đám Hàm Dương cùng trở về. Trầm Uyên có lịch luyện tập đã đi từ trước.
Sáu người cũng nhau trở về. Ai dè vừa ra đến cống trường lại bị đám đông chặn lại. Nguyên nhân là lại có người muốn tỏ tình với Quý Tiểu Cửu.
Lần này là đại ca trường cấp 3 dân lập bên cạnh là thành phần dân anh chị điển hình. Tên này trúng tiếng sét ái tình với Quý Tiểu Cửu từ khi cậu vừa vào cấp 3 đến giờ đã hơn một năm rồi. Đồng thời cũng là người Trầm Uyên ghét nhất.
Mấy người Ô Nha nhìn nhiều thành quen. Phư Chu nhìn Quý Tiểu Cửu.
Anh Tiểu Cửu, lần thứ bao nhiêu vậy?Không biết nữa.Hàm Dương bên cạnh trả lời thay.