Sau khi tiễn Thúy Diễm và lệnh cho Quỳnh Phương đi theo ngầm bảo hộ cô vợ thứ hai thì Minh khoác vai Quỳnh Như thủng thẳng quay về nhà ngoại mình tránh cơn mưa đang bắt đầu lất phất. Khi nghe Minh thú nhận nàng là người vợ cậu yêu quý nhất trong bốn cô vợ khiến nàng hân hoan vui sướng lắm, trong lòng dạt dào hạnh phúc và tình yêu sâu đậm vô bờ bến của nàng dành cho chồng mình. Đi bên cạnh người mình hết mực yêu thương trong buổi chiều mưa thế này thật hạnh phúc nào hơn, Quỳnh Như thầm ước khung cảnh lãng mạn này kéo dài thêm để nàng có cơ hội ngắm trộm chồng nàng lâu hơn chút. Thấy cô vợ ôn nhu đang cười tủm tỉm thì cậu hỏi: "Gì mà cứ cười suốt thế? Mặt anh dính lọ nghẹ à?" Nàng đỏ mặt thoáng bối rối: "Không có gì đâu chồng." Cậu thắc mắc: "Chứ sao em lại cười?" Nàng đáp: "Em chỉ là đang suy nghĩ không biết sau này con chúng ta giống ai." Minh khẽ cười: "Con giống cả hai ta là chuẩn rồi!" Nàng mỉm cười: "Dạ, em cũng mong thế." Rồi hai người nhìn nhau cười một lúc và đi tiếp. Về đến nhà đã thấy bà Hai đang uống trà vừa cất câu vọng cổ, Quang Minh và Quỳnh Như vội bước vô trong nhà chào bà. Minh cười nói: "Bà mà thi chắc thế nào ban giám khảo cũng cho mười điểm hết." Bà Hai cười: "Cũng nhờ mấy câu hát vọng cổ này mà tao mới lấy được ông ngoại mày đó cháu ạ." Minh ngạc nhiên ra mặt, nào giờ cậu chưa hề nghe ngoại nói về chuyện tình yêu của mình cả, cậu buột miệng: "Nào đó giờ cháu chưa hề nghe bà kể ạ." Bà Hai nói: "Vậy hai đứa bây có muốn nghe không?" Quỳnh Như có vẻ háo hức muốn nghe nên vội nói: "Có ạ, cháu muốn nghe." Ngoại Minh cười hiền: "Con bé này…" Rồi bà chợt ngạc nhiên: "Mà sao hai đứa bây đi đâu ướt hết cả người vậy?" Nàng ấp úng: "Hơ, chúng cháu…" Minh vội trả lời thay nàng: "Tụi cháu ra tiễn Thúy Diễm với Tuyết Ngọc về lại thành phố nhập học rồi chẳng may mắc mưa." Nàng gật đầu phụ họa theo Minh: "Đúng đó bà ạ!" Bà Hai gật gật: "Ồ ra thế, nhưng sao bé này còn ở lại?" Minh đáp: "Bé Như muốn con chỉ thêm chương trình học sắp tới đó mà." Bà Hai khen: "Chăm học thế là tốt, thôi hai đứa bây vô tắm rửa đi kẻo bệnh nữa thì khổ." Minh cười chọc: "Vâng, tụi con còn phải nghe chuyện hồi đó của ông bà nữa." Bà Hai thoáng đỏ mặt: "Thằng quỷ." Bà giơ tay dọa đánh thằng cháu thì Minh cười lớn nắm tay Quỳnh Như chạy về phía phòng mình. Vô phòng cả hai nhanh chóng thoát y, Minh bế nàng cùng nhau ngâm mình trong bồn tắm đầy nước ấm và không quên mơn trớn cơ thể cho nhau. Tắm xong, Quỳnh Như biến ra áo cổ yếm cột dây hở lưng màu trắng và quần short jean ngắn tới đùi rồi mặc vào. Nàng mặc xong soi mình trước gương, nàng hỏi Minh: "Trông em có đẹp không?" Minh bước tới ôm lấy nàng từ phía sau thầm thì: "Đẹp và sexy lắm, vợ yêu mặc gì cũng đẹp cả."Nàng đỏ mặt thẹn thùng: "Được chồng khen vợ thấy vui trong lòng lắm." Minh chụt bên má nàng một cái nói: "Thật à?" Nàng đáp: "Dạ." Rồi Minh nói: "Tụi mình ra hầu chuyện ngoại một lát nhé." Nàng gật đầu: "Dạ vâng." Đợi cả hai quay trở ra ngồi vào bàn rồi bà Hai mới bắt đầu kể chuyện thời xửa thời xưa của mình. Nghe xong Quang Minh và Quỳnh Như trầm trồ thán phục tình yêu và cuộc sống của ông và bà ngoại Minh, cậu mở lời: "Không ngờ ông ngoại là một người lãng tử như vậy, cưới được hoa khôi của cả làng thì thật đáng khâm phục." Quỳnh Như vỗ tay thán phục góp lời: "Tình yêu của ông bà thật cao đẹp." Minh nhìn nàng cười nói: "Không phải hai ta cũng thế sao?" Nghe Minh nói thế khiến nàng đỏ mặt cúi đầu làm thinh, biết là vợ mình đang thẹn thùng khiến cậu cười ha hả. Bà Hai nhìn hai người như vậy cũng biết là hai người họ đang yêu nhau, bà nói: "Ồ, vậy ra hai đứa đang yêu nhau hả? Bà cứ tưởng hai đứa chỉ là bạn thôi chứ?" Minh cười đáp: "Dạ, chúng cháu vừa mới chính thức yêu nhau." Bà Hai nói: "Thì ra vậy, bà nhìn cô bé này vừa xinh đẹp, vừa hiền hậu, giỏi bếp núc. Cháu thật có mắt chọn vợ đấy." Minh ngạc nhiên: "Sao ngoại biết cô ấy giỏi bếp núc." Bà Hai đáp: "Sao không biết, cháu có nhớ hôm bữa nó với một con bé nữa vô phụ bà làm đồ ăn trưa không, ta nhìn tay nghề của nó là biết rồi. Hôm nay lại còn được nghe cháu giới thiệu con bé Như là người yêu nữa nên ta rất ưng hai đứa đến với nhau." Minh cười nói: “Vậy là ngoại đã ủng hộ chuyện của chúng cháu ạ?” Ngoại cậu cười hiền: "Ừa." Minh nói với bé Như: "Em nghe chưa, ngoại anh chịu nhận em là cháu dâu rồi kìa." Cô bé đỏ mặt nói: "Cháu... cháu cảm ơn bà đã tác hợp cho chúng cháu ạ." Ngoại Minh cười nói: "Điều ta mong mỏi là không biết đến khi nào ta mới có chắt để bế đây?" Câu nói của bà Hai càng khiến Quỳnh Như đỏ mặt hơn nữa, trong lòng đong đầy hạnh phúc khiến nàng không thốt nên lời, Minh nói thay nàng: "Sẽ có sớm thôi ạ!" Nàng lắp bắp: "Anh...anh... nói gì vậy?" Bà Hai bật cười: "Miễn là đừng cho ta đợi đến khi nằm trong quan tài là được." Quang Minh và Quỳnh Như đồng nói: "Không có chuyện đó đâu ạ, bà sống thọ hơn tụi con mà." Ngoại Minh cười nói: "Thôi hai đứa ngồi chơi để bà vô bếp nấu bữa tối." Quỳnh Như vội rời ghế đi theo bà Hai, nói: "Để cháu vô phụ ngoại với ạ!" Minh cười ngó theo dáng vẻ vội vã của Quỳnh Như, cậu nghĩ: "Nàng thật đúng là vợ hiền dâu đảm!" Suốt buổi ăn Quang Minh và Quỳnh Như cứ trao cái nhìn âu yếm cho nhau khiến cả hai bị động tình nên trước mặt bà ngoại Minh hai người phải dằn lửa dục đang thiêu đốt trong người. Xong bữa, Minh phụ nàng dọn dẹp chén bát còn ngoại Minh thì về giường của mình đi nghỉ sớm. Dọn dẹp xong xuôi Minh và nàng trở về phòng của cậu. Cánh cửa phòng vừa đóng lại là Minh đè Quỳnh Như vào tường hôn hít sờ bóp, cậu ham muốn điên cuồng như thú dữ bị đói lâu ngày, nàng ngộp thở với sự ham muốn cùng cực đó. Cậu bóp vú nàng đẩy ngược lên trên, bóp mạnh vào mu háng nàng liên hồi, hai cái lưỡi quấn nhau như hai con rắn đang làm tình, mông nàng bị nhào nặn như bột bánh mì. Đẩy bé Như xuống giường, Minh nhào lên ôm chặt cứng. Hôn khắp mặt mũi cô bé, cắn nhẹ vào hai vành tai kích thích. Cậu trườn lên đưa hạ bộ hướng gần mặt nàng. Cái áo cổ yếm cột dây hở lưng của nàng được cậu cởi bỏ khỏi người nàng. Minh khen: "Vợ của anh đẹp quá." Nàng đỏ mặt không nói lời nào, do nàng không mặc áo lót nên Minh thấy cặp vú to tròn của nàng phập phồng theo từng nhịp thở mạnh, đôi tay cậu điêu luyện lả lướt trên bầu vú nhấp nhô hùng vĩ. Cái khuy quần cũng bị gỡ ra, làm lộ mép của chiếc quần lót khêu gợi. Úp bàn tay lên mu háng nàng, sờ soạng nhẹ nhàng, thi thoảng bóp mạnh một cái. Quỳnh Như nhìn cậu đắm đuối trong ánh mắt mỗi lúc ngây dại đi vì cơn hứng tình đang trỗi dậy. Kéo cái quần jean short ngắn của nàng xuống, cô bé nhấc mông lên để Minh dễ dàng kéo nó xuống được. Quay người nàng lại nằm sấp, cậu hôn lên bờ mông tròn lẳn, da thịt nơi mông nàng phảng phất, cậu cứ bóp và hôn lên nó. Ngồi hẳn lên mông nàng, cậu đưa bàn tay lướt trên tấm lưng trần trắng trẻo, rà nhẹ đầu móng tay lên lưng nàng làm nàng nhột mà oằn mình né tránh. Cậu nhanh chóng lột bỏ hết đồ trên người mình ra, côn thịt to bự vỗ bạch bạch lên lưng bé Như như muốn làm thịt nàng ngay lập tức. Minh ghé miệng hôn lên gáy, tai, cổ của Quỳnh Như, vẻ mặt cô bé giãn ra đầy thoải mái, thư thả. Nàng đang cảm nhận những cảm xúc yêu thương đang ve vãn xung quanh cơ thể. Lật ngửa nàng lại, đưa côn thịt đến trước mặt nàng hơn, rà đầu côn thịt lên hai núm vú hồng đang săn lại vì nứng. Một chút nước nhờn rỉ ra bôi khắp hai núm vú hồng hào. Côn thịt hùng dũng chỉ cách gương mặt xinh đẹp kiều diễm của nàng một gang tay, nó đung đưa trước mặt nàng như khiêu khích. Nàng nhìn nó chằm chằm rồi nắm lấy, nước nhờn càng rỉ ra nhiều hơn khi được bàn tay mềm mại chăm sóc, nhỏ xuống cả vú nàng. Minh nứng quá dí đến gần mặt nàng hơn như thầm bảo nàng hãy mút nó đi. Quỳnh Như ngần ngừ chưa hiểu ý cậu, Minh nói: "Vợ yêu mút nó giùm anh đi, anh nứng quá rồi." Nàng thắc mắc: "Là làm sao hả chồng? Chồng chỉ vợ đi." À đúng rồi, chỉ còn nàng là chưa biết bú côn thịt nên cần phải dạy, ba cô vợ kia thì sành rồi. Rồi Minh chỉ cho nàng cách bú mút côn thịt thế nào, lát sau nàng đáp: "Em hiểu rồi chồng ạ!" Quỳnh Như cầm côn thịt vuốt liên tục, Minh càng dí nó vào mặt nàng hơn. Đầu côn thịt chạm vào má nàng. Cơn nứng càng hừng hực trong người, cầm tay nàng giữ lại không cho cô bé cầm côn thịt nữa, dí đến miệng bé Như, đầu côn thịt như cây son rà lên đôi môi cong xinh đẹp, mà nước nhờn rỉ ra như là đang tô lên môi nàng một lớp sơn bóng vậy. Nàng nhìn Minh cười rồi tách đôi môi căng mọng ra, đầu côn thịt vội vã tiến vào, cậu sung sướng khi nhìn gương mặt xinh đẹp đang ngậm côn thịt mình. Cuối cùng thì cô vợ ôn nhu ngoan hiền đã chịu mút côn thịt cho cậu cũng bởi nàng thương yêu cậu vô điều kiện nên cố gắng chiều ý cậu. Minh rất xúc động trước tình cảm đó của nàng, hết mình và dâng hiến cho người mà nàng nhất mực thương yêu. Côn thịt to bự chậm rãi nhấp ra vô trong cái miệng xinh xắn, Minh ôm đầu Quỳnh Như mà nhấp, và chẳng có gì vui sướng hơn khi nhìn vợ của mình đang liếm mút cho mình, nàng mút mỗi lúc mỗi đều hơn, hàm răng trắng bóc cắn nhẹ lên thân côn thịt như là nàng đang ăn xúc xích vậy. Nhìn nàng mút mà cậu muốn xuất tinh, cậu tê tái thọc tay vô âm đạo nàng mà móc.