Trước khi cô nói xong, Nhạc Cận Ninh cúi xuống ôm cô vác lên vai và bước đi.Niệm Ninh bị bất ngờ, cô đánh mạnh vào lưng Nhạc Cận Ninh.
Nhạc Cận Ninh nhẹ nhàng ôm cô, cảm thấy trọng lượng rất nhẹ, cau mày không hài lòng, lạnh lùng hỏi: “Rất nhẹ, gần đây cô ăn uống thế nào?”
Trước khi đi, Nhạc Cận Ninh nhớ rất rõ ràng Niệm Ninh nặng hơn bây giờ. Niệm Ninh mím môi nói: “Tôi khó ở, không thèm ăn.”
Cô phải bận rộn học tập rồi làm việc bán thời gian để kiếm tiền sinh hoạt. Cô phải lo lắng về những thứ ở bên Niệm gia, nên bất tri bất giác cô cũng sụt cân.
Nhạc Cận Ninh không hài lòng: “Khi quay về nhớ ăn uống nhiều hơn.
Gầy quá. Thậm chí một số nơi nhỏ hơn trước rất nhiều.”
Một số nơi nhỏ hơn trước?
Lúc đầu Niệm Ninh không hiểu ý nghĩa những lời của Nhạc Cận Ninh.
Cho đến khi Niệm Ninh đưa tay lên sờ một số nơi trên cơ thể thì …
Anh ta, ý anh ta là …
Khuôn mặt của Niệm Ninh đột nhiên đỏ lên, cắn chặt miệng, giận dữ nhìn Nhạc Cận Ninh, thật muốn giết chết anh ta bằng ánh mắt.
Tên khốn hôi thối, đồ biến thái…
Nơi mà cô không chú ý, nhưng Nhạc Cận Ninh lại để ý…
Thật là … đồ vô lại! !
Nhạc Cận Ninh phớt lờ anh mắt dữ dội của Niệm Ninh, nói nghiêm túc: “Một lát tôi sẽ nói chú Hoàng hầm một ít sữa đu đủ cho cô. Thật kém hấp dẫn”
“Im đi”
Niệm Ninh hét lên giận dữ, ngọn lửa rực cháy trong mắt có thể thiêu rụi mọi thứ ngán đường.
Nhìn Niệm Ninhgiống một con mèo con đang xù lông, Nhạc Cận Ninh cảm thấy tâm trạng rất vui, trực tiếp nhét cô ấy vào xe, sau đó anh ta lái xe đưa cô đi Niệm Ninh, người đang ngồi bên ghế phụ, hai má nhô lên, tức đến không kiểm soát được hơi thở của mình. Cơn giận này vẫn không tiêu tan cho đến khi chiếc xe đưa cô đến nơi chủ nhân nó muốn.
“Xuống đi.”
Nhạc Cận Ninh đi ra mở cửa phụ mời cô xuống Niệm Ninh khit mũi nặng nề, tháo dây an toàn một cách thô lỗ, như thể dây an toàn đó là Nhạc Cận Ninh .
Sau khi xuống xe, cô nhận ra rằng nơi Nhạc Cận Ninh đưa cô đến thực sự là phòng tạo mẫu SQ. SQ là một trong những phòng tạo mẫu tốt nhất ở thành phố Thiên Nam. Nếu muốn tạo mẫu ở đây thì phải đặt hẹn trước ít nhất nửa tháng.
Tất nhiên, đối với một người có địa vị như Nhạc Cận Ninh thì việc đến với SQ đã là nể mặt họ lắm rồi, không cần phải tuân theo các quy tắc nào cả.
Nhạc Cận Ninh nắm lấy tay Niệm Ninh bước vào. Một người đàn ông trong bộ đồ vét sang trọng ra mở cửa: “Nhạc thiếu, cơn gió nào đưa ngài đến đây?”
“Tôi muốn cô ấy phải thật xinh đẹp và hấp dẫn.”
Nhạc Cận Ninh lạnh lùng nói.
Người đàn ông trong bộ đồ vét sang trọng nhìn Niệm Ninh. Khi nhìn thấy khuôn mặt của cô, ánh mắt ông ta bỗng nheo lại nhìn cô đầy soi xét.