Cô thấy anh không nói gì nữa, nhẹ nhàng hít thở một hơi, xoay người rời đi, vân ổn, cô không bị phát hiện ra điều gì.
Rất nhanh, cô đã rời khỏi viện điều dưỡng.
Nhưng mà trên đường quay về, trong đầu cô vẫn luôn nghĩ đến sắc mặt của Tần Tuyết Tùng lúc đang ở phòng bệnh đó.
Cô nhìn ra được, người ở trong phòng bệnh VỊP đó đối với anh ta mà nói có vị trí đặc biệt quan trọng.
Nhạc Cận Ninh thỉnh thoảng nói với cô về chuyện của Tần Tuyết Tùng, cô biết anh không có chị và em gái.
Vì vậy, người có thể khiến một người như Tần Tuyết Tùng coi trọng như vậy, đồng thời còn để lộ ra ánh mắt đó, nghĩ đến bên trong chắc hẳn là người mà anh ta rất thích chăng?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Nghĩ đến đây, trái tim cô đang treo lơ lửng của cô như đang từ từ rơi xuống.
Bởi vì theo lời giải thích của Nhạc Cận Ninh, anh ta chính là một người kiêu ngạo và tự phụ, nếu người trong phòng bệnh đã là người mà Tần Tuyết Tùng thích, vậy chắc chắn Nhạc Cận Ninh sẽ không có bất kì liên quan gì đến người này.
Nói cho cùng anh ta và Tần Tuyết Tùng cũng là bạn bè thân thiết, lý do tại sao trước đây Nhạc Cận Ninh lại xuất hiện ở đây…
Lúc đó hình như Tần Tuyết Tùng vẫn chưa về nước, vậy thì Nhạc Cận Ninh thay thế người anh em tốt của mình để chăm sóc cho người phụ nữ mà Tần Tuyết Tùng thích thì cũng không là vấn đề gì cả.
Nghĩ như vậy nhưng cô vấn không thể cởi bỏ được nút thắt trong lòng.
Tần Tuyết Tùng trước đây ở nước ngoài, vì vậy Nhạc Cận Ninh thay thế anh ta chăm sóc người đó, chuyện nhỏ như vậy cũng thật dễ dàng để hiểu mà.
Cô võ nhẹ vào đầu mình, sao cô lại có thể hoang mang trước những lời của Niệm Tâm Như nói chứ?
Bản thân cô cũng có mối tình đầu, nhưng sau khi bắt đầu một mối quan hệ mới, cô đối với Trần Mãn đã không còn chút lưu luyến gì, cô tin Nhạc Cận Ninh cũng như vậy.
Nhạc Cận Ninh đã ở cùng cô rồi cho nên anh cùng bạn gái cũ từng có tình cảm tốt đến đâu, vậy thì đã làm sao?
Sau khi thông suốt mọi chuyện, cô lái xe quay về biệt thự.
Sau khi cô đi, Tân Tuyết Tùng cũng không đi khỏi, ngược lại còn quay lại trước giường bệnh của Tô Mạt.
Kể từ sau lần phẫu thuật của Tô Mạt, anh càng ngày càng tìm nhiều chuyên gia não và thần kinh đến để tư vấn giúp cô.
Tuy câu trả lời vấn cứ như nhau, nhưng mà chỉ cần có một chút cơ hội anh ta đều sẽ không từ bỏ.
“Tô Mạt, Nhạc Cận Ninh quả nhiên vẫn chưa buông bỏ được em.” Tần Tuyết Tùng nhớ lại gương mặt của Niệm Ninh lúc nấy, bây giờ nhìn lại gương mặt của Tô Mạt, dưới gọng kính vàng xuất hiện loại ánh sáng mờ ảo.
Sự việc này, đối với Tô Mạt mà nói, tuyệt đối là một việc tốt.
Niệm Ninh không giỏi nói dối, Tần Tuyết Tùng từ vẻ mặt vừa rồi của cô đã nhìn ra mục đích của cô là gì rồi.
Cô ấy đến đây là vì Tô Mạt!
Xem ra, Niệm Ninh đã biết đến sự tồn tại của Tô Mạt rồi.