Nguyệt Lạc Hoa Nhiên

Chương 34: Làm quen



Bận rộn suốt cả buổi, cuối cùng Yên Nhiên Tuyết mới có diệp quan sát Vân Mộng một chút, nàng là đệ tử học bên điều chế đan dược.

Vân Mộng có dáng người mảnh khảnh, cao vừa phải, dáng vẻ dịu dàng nhưng lại toát lên nét chững chạc hiếm có.

Làn da trắng ngần cùng đôi mắt đen sâu thẳm của nàng luôn ánh lên một sự thông minh và tinh tế. Khuôn mặt nàng tuy không quá nổi bật, nhưng lại mang vẻ thanh tao, dễ gây thiện cảm. Đặc biệt, nụ cười của Vân Mộng nhẹ nhàng như sương mai buổi sáng, khiến người đối diện cảm thấy an lòng.

Nàng mặc bộ y phục màu xanh nhạt, tay áo và cổ áo thêu những họa tiết tinh tế, càng làm nổi bật lên vẻ dịu dàng, thanh thoát của mình. Bên hông nàng là túi đựng dược liệu, toát ra mùi hương thơm nhẹ của các loại thảo dược, chứng tỏ nàng luôn mang theo những nguyên liệu cần thiết để điều chế đan dược. Yên Nhiên Tuyết có thể cảm nhận rằng Vân Mộng là người rất chú trọng đến việc tu dưỡng, cả về kiến thức lẫn cách ứng xử, khiến nàng trở nên đặc biệt giữa các đệ tứ.

Vân Mộng nhẹ nhàng đưa ánh mắt về phía Đinh Thiên và Yên Nhiên Tuyết, đôi mắt trong trẻo và sắc sảo như đang cố ghi nhớ từng chi tiết về đồng đội của mình.

Đầu tiên, nàng nhìn Đinh Thiên, một đệ tử ngoại môn có vẻ ngoài mạnh mẽ và phong thái tự tin. Khuôn mặt Đinh Thiên góc cạnh, đôi mắt sắc bén và có chút lạnh lùng, nhưng lại toát lên vẻ cương trực, kiên định. Từ ánh mắt cho đến dáng đứng của hắn, Vân Mộng cảm nhận được sức mạnh và ý chí quyết đoán, phù hợp với những nhiệm vụ khó khăn sắp tới.

Sau đó, ánh mắt nàng dừng lại trên Yên Nhiên Tuyết. Khác với Đinh Thiên, Yên Nhiên Tuyết sở hữu vẻ đẹp thoát tục, tựa như sương khói buổi bình minh trên núi cao. Làn da nàng trắng ngần, mịn màng, tựa như lớp ngọc mỏng manh trong suốt, mang vẻ thanh khiết đầy mê hoặc. Đôi mắt nàng sâu thẳm, trong veo như mặt hồ phẳng lặng, ẩn chứa một sự sắc sảo và thông minh nhưng lại thoáng nét u buồn, như thể cất giấu một bí mật mà không ai có thể chạm tới.

Mái tóc đen dài, mềm mại như dải lụa, buông xuống nhẹ nhàng quanh vai, tạo nên khung cảnh thanh tao, dịu dàng nhưng không kém phần kiêu sa. Đôi môi nàng hồng nhạt, khẽ cong lên như một nụ hoa chớm nở, chỉ cần một nụ cười nhẹ cũng đủ làm xao xuyến lòng người. Dáng người Yên Nhiên Tuyết mảnh mai, thướt tha, tựa như gió thoảng, nhẹ nhàng mà uyển chuyển, tôn lên khí chất thanh thoát nhưng mạnh mẽ.

Vẻ đẹp của Yên Nhiên Tuyết không rực rỡ như ánh mặt trời, mà lại là vẻ đẹp trầm lắng và bí ẩn, tựa như ánh trăng dịu dàng soi sáng trong đêm. Chính nét tinh tế và xa cách đó khiến nàng như một viên ngọc quý, khiến người khác càng nhìn càng say mê, nhưng cũng cảm thấy nàng như một giấc mơ hư ảo, gần gũi mà xa xôi.

Yên Nhiên Tuyết nở nụ cười dịu dàng, khuôn mặt nàng dường như càng bừng sáng.



"Chúng ta đã bận rộn cả buổi rồi, hay là đi ăn chút gì đi? Dù sao chúng ta đều chưa tích cốc, cứ để bụng đói mãi cũng không ổn," nàng ngỏ ý, giọng nói êm ái nhưng đầy thân thiện, như một lời mời tự nhiên mà không ai nỡ từ chối.

Đinh Thiên khẽ gật đầu, ánh mắt hơi nhướng lên như tán thành. Vân Mộng cũng mỉm cười đáp lại, đồng ý cùng

Yên Nhiên Tuyết. Ba người nhanh chóng rời khỏi phòng, bước ra ngoài, chuẩn bị thưởng thức một bữa ăn giản dị.

Đi dọc theo lối hành lang dài dẫn đến nhà ăn. Con đường rợp bóng cây xanh, những tán lá đan xen, thỉnh thoảng ánh sáng mặt trời len lỏi qua, rải từng vệt sáng dịu nhẹ lên nền đá. Không khí trong lành và phảng phất hương hoa thoang thoảng từ những khóm hoa nhỏ dọc đường đi, khiến bước chân của họ càng trở nên nhẹ nhàng hơn.

Lối đi lát đá được thiết kế tinh tế, những viên đá xám lớn, phẳng phiu nối tiếp nhau, sạch sẽ và vững chãi. Hai bên đường, thỉnh thoảng có những chiếc đèn lồng treo cao trên cột gỗ, mặc dù ban ngày không cần ánh sáng, nhưng chúng vẫn tạo ra vẻ thanh nhã, yên bình cho toàn bộ khu vực. Xa xa, thấp thoáng vài đệ tử khác đang đi lại, trò chuyện rôm rả, tạo nên không khí sống động nhưng vẫn rất thanh tịnh.

Một con suối nhỏ chạy song song bên cạnh lối đi, nước chảy nhẹ nhàng, róc rách như một khúc nhạc êm đềm.

Những viên đá cuội dưới lòng suối lấp lánh dưới ánh sáng, làm dòng nước càng thêm long lanh và trong suốt.

Thỉnh thoảng, một vài chú cá nhỏ bơi lội tung tăng, tạo thành những gợn sóng li ti trên mặt nước.

Yên Nhiên Tuyết, Đinh Thiên và Vân Mộng đều thả bước thư thái, cảm nhận sự yên bình và tĩnh lặng nơi đây. Họ vừa đi vừa trò chuyện, như thể giữa họ chưa từng có khoảng cách. Trước mặt, nhà ăn đã hiện ra.

Bên trong nhà ăn, không khí rộn ràng và đầy ắp tiếng cười nói của các đệ tử ngoại môn. Nơi đây được bài trí giản dị nhưng rất thoải mái, với những bộ bàn ghế gỗ dài và chắc chắn, đủ chỗ cho nhiều người cùng ngồi. Ánh sáng tự nhiên chiếu vào qua những khung cửa sổ lớn, kết hợp với ánh đèn lồng dịu nhẹ treo trên trần, tạo nên một không gian ấm cúng và thân thuộc.

Các đệ tử ngoại môn ngồi thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm tập trung quanh một bàn, vừa ăn uống vừa trò chuyện rôm rả. Một số người đang chia sẻ kinh nghiệm làm nhiệm vụ, tiếng nói của họ mang vẻ nhiệt huyết và tràn đầy hăng hái. Có người cười đùa kể lại những tình huống hài hước, khuôn mặt tươi vui và thoải mái, khiến cả bàn cũng bật cười theo. Một vài đệ tử khác thì chăm chú ăn uống, thỉnh thoảng gật đầu, khẽ mỉm cười với bạn bè.



Trên các bàn, thức ăn được bày biện gọn gàng, đủ loại món từ đơn giản đến cầu kỳ, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn. Các đĩa rau xào tươi xanh, cơm trắng thơm dẻo, món canh hầm nóng hổi và một số loại bánh hấp màu sắc đẹp mắt - tất cả đều được chuẩn bị chu đáo, cho thấy tông môn rất quan tâm đến chế độ dinh dưỡng của đệ tử. Những đệ tử ngồi gần nhau chia sẻ món ăn, tạo nên cảm giác gần gũi.

Yên Nhiên Tuyết, Đinh Thiên và Vân Mộng bước đến khu vực chọn món, mỗi người đều tự mình chọn lựa những món ăn phù hợp với sở thích. Yên Nhiên Tuyết nhẹ nhàng chọn một đĩa rau xào xanh tươi, thêm một ít cơm trắng và món canh hầm nóng hối. Nàng luôn thích những món thanh đạm và đơn giản.

Đinh Thiên chọn vài món có nhiều thịt để bổ sung sức mạnh, một đĩa thịt kho bóng bẩy, thêm chút rau củ và một bát canh nhỏ. Vẻ mặt hắn điềm tĩnh nhưng không giấu được nét hài lòng khi nhìn thấy những món ăn đơn giản mà đầy dinh dưỡng.

Vân Mộng chọn các món nhẹ nhàng và lành mạnh, một ít bánh hấp và rau trộn. Là dược sư, nàng luôn chú ý đến khẩu phần ăn phù hợp với thể trạng và sức khỏe.

Sau khi chọn xong, cả ba cùng nhau tiến đến một góc bàn trống và ngồi xuống. Không gian quanh bàn của họ trở nên yên bình hơn so với sự rộn ràng xung quanh. Ba người vừa ăn vừa nói chuyện nhẹ nhàng trao đổi.

Yên Nhiên Tuyết lắng nghe hai người trò chuyện, thỉnh thoảng mỉm cười hoặc đưa ra ý kiến. Cô cảm nhận được sự gắn kết ban đầu giữa các đồng đội mới, và bầu không khí thoải mái khiến bữa ăn trở nên ngon miệng hơn. Vân Mộng và Đinh Thiên cũng dần trở nên cởi mở hơn, cả ba như đang bắt đầu xây dựng một nền tảng vững chắc cho những ngày đồng hành sắp tới.

Sau khi dùng bữa xong, Yên Nhiên Tuyết, Đinh Thiên và Vân Mộng cùng nhau rời khỏi nhà ăn, men theo lối nhỏ trở về phòng. Bầu trời lúc này đã chuyển màu thẫm, phủ lên cảnh vật một lớp ánh sáng dịu nhẹ và êm đềm. Ánh trăng tròn trịa tỏa xuống, phủ lớp bạc mỏng mảnh lên mọi thứ, làm cho từng phiến lá, từng viên đá dưới chân đều như ánh lên một vẻ huyền bí và yên bình.

Không gian xung quanh lặng yên, chỉ có tiếng gió nhẹ nhàng lướt qua những tán cây, thỉnh thoảng mang theo chút hương hoa dìu dịu. Đèn lồng treo dọc lối đi hắt ra ánh sáng ấm áp, lung linh như những chấm sao nhỏ giữa đêm tối, khiến đường trở về phòng dường như dài hơn nhưng lại đong đầy sự thư thái và dễ chịu.

Ba người bước chậm rãi, không ai vội vã, tựa như đang thưởng thức vẻ đẹp của buổi tối trong tông môn. Đinh Thiên và Vân Mộng đôi khi trao đổi vài câu về cảnh vật xung quanh, còn Yên Nhiên Tuyết lặng lẽ ngước lên nhìn bầu trời đêm, đôi mắt trong sáng thoáng nét suy tư. Khung cảnh yên bình này như một phần thưởng nhỏ sau một ngày dài bận rộn, làm dịu đi những căng thẳng và mệt mỏi.

Cả ba người vào giường của mình, nằm xuống khẽ khép mắt lại, để cơ thể chìm vào giấc ngủ. Bên ngoài, tiếng côn trùng râm ran và làn gió đêm nhẹ lướt qua, như một khúc ru êm đềm. Cả căn phòng trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại ánh trăng nhàn nhạt, ánh trăng lặng lẽ len qua cửa sổ, tạo thành những vệt sáng mềm mại trên nền gạch.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.