Người Tìm Xác

Chương 758



Ban đầu hành vi của hai người kia đều rất bình thường, không có điểm gì kỳ lạ, mãi đến trước khi gặp sự cố, họ đối với mấy động vật nhỏ lang thang...

Có điều hành vi của hai người này sau đó lại khiến người khác rất chán ghét.

Đặc biệt là người nữ, lúc cô ta nhìn thấy đám mèo hoang thì đã nhặt cành cây ven đường đánh chúng! Có lẽ cô ta không2có nơi nào để phát tiết uất ức của mình, mà những động vật nhỏ kia lại yếu hơn nên trở thành đối tượng để cô ta xả giận.

Còn người đàn ông kia cũng không kém hơn, lúc đi vào trong ngõ, thấy con chó nhỏ đang tìm đồ ăn, hắn đã đá nó một cái rồi nghênh ngang rời đi!

Nhìn thấy cảnh này, Bạch Kiện lập tức nói với cảnh sát kia: “Xem tiếp, nhìn5xem những người bị hại khác trước đó có hành vi ngược đãi động vật không?”

Tất nhiên, kết quả này khiến tôi bất ngờ, tôi vốn nghĩ Lưu Tiểu Lỗi cảm thấy mình chết oan, nên đã quay lại báo thù. Nhưng bây giờ xem ra, hắn giống như biến thành “Sứ giả chính nghĩa”, bắt đầu trừng phạt giúp những con vật nhỏ dễ bị bắt nạt kia??

Bạch Kiện điều tra xong hết, sau đó6đưa chúng tôi đến phòng làm việc của mình, khó chịu nói: “Vụ án này có ảnh hưởng quá lớn, mong là đến cuối cùng không phải tra ra một vụ linh dị!”

Chỗ này không có người khác, tôi cũng tức giận nói: “Nếu không phải tà môn, anh tìm bọn tôi làm gì?”

Bạch Kiện cười gượng nói: “Được rồi... Tiến Bảo, cậu cảm thấy chuyện này thế nào?”

Tôi nhún vai nói: “Bây giờ tôi cũng5không nói được, có điều cái chết của Lưu Tiểu Lỗi rất kỳ lạ, thật ra lúc trước tụi tôi cũng không tin gã sẽ tự sát, nhưng video giám sát của khu chung cư đã ghi rõ cảnh gã tự ăn những mối độc kia, cho nên cuối cùng vụ án mới khẳng định là gã tự sát”

“Sao gã lại không thể tự sát? Cậu có biết thời bây giờ không dễ đụng đến ai3nhất không? Chính là mấy con sen đó đó, có khi Lưu Tiểu Lỗi đã bị họ cho người ta điều tra cặn kẽ! Đôi khi còn lợi hại hơn cả bên công an ấy. Có thể Lưu Tiểu Lỗi kia chịu áp lực quá lớn sau khi bị bọn họ rêu rao ra ngoài nên mới tự sát cũng nên” Bạch Kiện nói.

Tôi chỉ lắc đầu: “Người khác có lẽ sẽ thế, nhưng với Lưu Tiểu Lỗi thì chắc chắn là không, nếu gã có liêm sỉ thì sẽ không ở nhà ăn bám hơn ba mươi năm... Gã ở chỗ khu tối nổi danh là kẻ ăn bám không cần mặt mũi mà”

Bạch Kiện bực bội nói: “Thật là, sắp sang năm mới rồi, có thể đừng đen đủi thế này không! Lúc nào cũng gặp mấy vụ khó phá!”

Tôi cười ha ha nói: “Anh còn kêu ca gì, nếu không có những vụ khó thế này, anh có thể tiến nhanh vậy à?” Bạch Kiện hậm hực cười nói: “Cũng đúng...”

Người Bạch Kiện phái đi nhanh chóng truyền tin về, đầu tiên hai cảnh sát đến nhà họ Lưu gọi điện báo về, xác nhận thi thể Lưu Tiểu Lỗi đã bị hỏa táng, họ đã đến nhà tang lễ xác minh.

Hai cảnh sát đến bệnh viện hỏi những người bị hại, họ cũng nói trước đó đã từng có hành động đánh đập với đám chó mèo lang thang. Nhưng đa phần đều nói mình không có ác ý, chỉ là định trêu chọc chúng mà thôi.

Tôi cười lạnh nói: “Có ác ý hay không chỉ có bọn họ biết, vì không ai biết trong lòng người khác nghĩ gì... Những người đi ngược đãi chó mèo kia, có mấy kẻ không làm ra vẻ đạo mạo ngụy quân tử đây?”

Bạch Kiện đau khổ nói: “Vậy lưu Tiểu Lỗi cuối cùng là người hay ma! Chẳng lẽ anh lại dán thông báo, cảnh báo người đi đường không được đánh chó mèo hoang, tránh bị trừng trị?”

Cuối cùng, tôi tự biết đạo hạnh của mình quá nông cạn trong phương diện đối phó yêu ma, những chuyện này nếu không mời chú Lê ra tay thì chắc chắn không giải quyết được. Nên tôi và Đinh Nhất đến nhà tìm chủ Lê trước, xem ông ấy có cách gì tốt hơn không.

Lúc đến nhà chủ Lê thì trời đã tối, sau khi tôi kể mọi chuyện cho chú ấy nghe, chú ấy quyết định ngay đêm đó sẽ theo chúng tôi đi kiểm tra xung quanh vùng phát sinh vụ án, có lẽ có thể gặp được Lưu Tiểu Lỗi cũng nên.

Tôi nghe xong hỏi chú ấy: “Vậy cuối cùng Lưu Tiểu Lỗi là thứ gì? Thi thể của gã đã bị hỏa táng, nhưng hồn phách của gã sao vẫn du đãng bên ngoài khu chung cư của chúng cháu được ạ?”

Chú Lê nghe xong lắc đầu nói: “Không nhìn thấy tận mắt thì chú cũng không nói rõ được, có điều chú nhớ trước đó cháu có nói, trên thi thể của gã không có một chút tàn hồn nào.”

Tôi gật đầu: “Cũng không hẳn, lúc đó cháu cảm thấy chuyện này có gì đó là lạ”

“Vậy được rồi! Hồn phách của gã chắc chắn đã bị thứ gì đó cấu đi mất” Chú Lê nói.

Đêm hôm đó, ba chúng tôi ở bên ngoài khu chung cư chờ một lúc, phát hiện nơi này ít người qua lại hơn bình thường khá nhiều, có lẽ vì biết đến đây có khi sẽ vô duyên vô cớ bị “Vỗ đầu”.

Ba chúng tôi thấy bên ngoài lạnh quá, nên tránh trong xe lén lút quan sát tình huống bên ngoài, nhưng chờ đến nửa đêm cũng không phát hiện chuyện gì bất thường. Tôi thấy có đợi nữa cũng không được gì, nên thì thầm với chú Lê, có nên ra ngoài dự linh hồn kia không?

Chú Lê nghe xong gật đầu nói: “Đó cũng là ý hay, có điều chỉ có thể là cháu đi thôi.”

Tôi lập tức thấy không cam tâm: “Vì sao?”

“Theo cháu thì vì sao? Sát khí trên người Đinh Nhất quá nặng, còn chú thì dương khí quá vượng, cho nên chỉ có cháu âm khí nặng, cháu không đi thì ai đi?” Chú Lễ trợn mắt nói.

Hả!? Tôi đúng là tự đào hố chôn mình mà! Được, tôi đi! Tôi lấy ít đồ phía sau xe rồi đẩy cửa xe, từ từ đi vào bóng tối...

Tôi đi lòng vòng quanh khu chung cư mấy vòng cũng không cảm nhận được xung quanh có linh thể xuất hiện. Cuối cùng tôi không thể làm gì khác đành ra đòn cuối cùng, chuẩn bị bắt một con vật lang thang nào đó dụ tên kia ra.

Thế là tôi lấy hộp thức ăn cho chó đã chuẩn bị từ trước, đương nhiên, đây là lấy trộm khẩu phần của Kim Bảo. Tuy tôi không định hại mấy con vật lang thang đó thật, nhưng khiến chúng nó sợ hãi thì chắc chắn phải làm, cho nên mấy hộp đồ ăn này coi như để bồi thường cho chúng.

Cuối cùng, lúc tôi đi đến vòng thứ năm, thì thấy một con chó nhỏ đang bởi đồ ăn cạnh thùng rác. Đừng thấy mấy con vật nhỏ này nhìn ngốc ngốc, nhưng chúng lại rất cảnh giác, thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn người đi đường, sợ có người sẽ đuổi nó đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.