Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ

Chương 39



Quý Nam Uyên móc dương v*t ra, cọ xát miệng huyệt vài cái rồi đỉnh vào trong.

Quy đầu phá vỡ đường đi, chen vào vách trong nhỏ hẹp, nơi đó vừa chật chội vừa ướt nóng làm anh sướng đến mức cả eo run lên một chút.

Quý Nam Uyên ngăn chặn ý muốn cuồng cắm, chậm rãi đưa đẩy nguyên cây đi vào, lúc này mới cúi đầu hôn lên mặt Dư Ôn.

Dư Ôn đã bị cắm đến khóc thành tiếng, cảm giác như bị xé rách khiến cô muốn nổi điên. Cô nắm chặt khăn trải giường, cả người cong lên, bộ ngực lớn cao cao dựng thẳng, “Thật trướng… Quý Nam Uyên…”

“Là do em quá khít.” Quý Nam Uyên thở hổn hển, vừa bắt đầu thọc vào rút ra, vừa xoa nắn nhũ thịt trắng nõn, rồi cúi đầu hôn lên môi cô, đem tất cả tiếng rên rỉ nuốt vào trong miệng.

“A… Ha a… Quý Nam Uyên…” Dư Ôn bị cơn khoái cảm làm cả người tê rần, bóp chặt vào cánh tay anh, khuôn mặt toàn là nước mắt, “Chậm một chút… Cầu anh… Chậm một chút… Quý Nam Uyên… Muốn chết mất…”

Bụng nhỏ của Dư Ôn run rẩy, một đợt d*m thủy phun ra.

Nhưng trong lúc cơ thể còn đang cao trào lại bị Quý Nam Uyên giữ eo, hung mãnh mà cắm mấy chục cái, dư vị đợt cao trào cũ còn chưa kết thúc thì một đợt cao trào mới lại ập đến, Dư Ôn như bị bức đến điên rồi, thét chói tai ra tiếng.

Ván giường theo động tác đâm rút mà vang lên tiếng động kẽo kẹt.

Lại một đợt cao trào tiến đến, toàn bộ cơ thể cô đều ưỡn lên, ngưỡng cổ, bụng kịch liệt co rút lại, d*m thủy trào ra.

Tiểu huyệt phía dưới điên cuồng mà xoắn chặt lại, Quý Nam Uyên bị kẹp đến tinh ý dâng lên, anh nhanh chóng bóp eo cô, cắm vừa nhanh vừa mạnh mấy chục cái, sau đó liền rút ra bắn trên bụng.

Quý Nam Uyên dùng khăn giấy lau khô tinh dịch trên bụng Dư Ôn, sau đó lại cúi đầu ngậm lấy cánh môi cô, nhẹ nhàng mơn trớn.

Cả người Dư Ôn mềm nhũn, ngay cả sức kháng cự cũng không có.

Cự vật kia lại lần nữa ngóc đầu, thọc vào trong, Dư Ôn run lên một cái, “Quý Nam Uyên… Không cần…… Quá lớn… Rất trướng…”

Quý Nam Uyên ôm lấy Dư Ôn rồi trở mình, để cô cưỡi trên người anh.

Anh nằm ở trên giường, nắm lấy eo cô, dùng sức đỉnh hông, cả người Dư Ôn run run rẩy rẩy, bụng nhỏ càng co rút lại, đạt thêm một lần cao trào.

“Không phải rất muốn thao anh sao?” Quý Nam Uyên liên tục đỉnh hông, giọng nói khàn đục vang lên, “Tới đây, thao anh.”

Dư Ôn định đứng lên, lại bị anh nắm eo kéo lại, thúc mạnh thêm một cái. Lúc này cả người cô chẳng còn chút sức lực nào, chỉ có thể rên rỉ rồi ghé vào trong lòng ngực anh.

“Quý Nam Uyên…” Cô nức nở, “Nơi đó… Bị… Căng hỏng rồi…”

“Không hỏng được.” Quý Nam Uyên vuốt ve sống lưng Dư Ôn, hai tay nắm chặt hai bên mông cô, eo bụng đột nhiên dùng lực, liên tục đỉnh mấy trăm cái, thao Dư Ôn đến kêu khóc không ngừng nghỉ.

“Quý Nam Uyên… A… Không cần… A… Muốn tiểu…”

Quý Nam Uyên dùng một tay xoa nắn nhũ thịt trắng nõn, một tay khác lại bóp lấy bờ mông căng tròn của cô, liên tục động eo.

Dư Ôn ghé vào trong lòng ngực anh run run rẩy rẩy, d*m thủy ấm áp phun một đợt rồi lại thêm một đợt, tất cả đều xối thẳng lên mã mắt ở quy đầu, tao huyệt càng lúc càng co rút, kẹp đến mức Quý Nam Uyên kêu rên ra tiếng.

Anh nắm lấy phần thịt mông cô, cắm vừa nhanh vừa sâu một lúc, sau đó mới rút ra, xoay người bắn tinh dịch lên mặt đất.

Dư Ôn ghé người vào trên giường, miệng mở to thở phì phò, cơ thể cô còn đang đắm chìm trong dư vị lên đỉnh, bụng nhỏ run rẩy kịch liệt, tiểu huyệt phía dưới liên tục chảy nước ra ngoài.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.