Mạc Uyển Dư lồm cồm bò dậy, đi vào nhà tắm rửa mặt, sửa sang lại quần áo, đầu tóc. May mà hôm nay cô mặc bộ vây này, chất liệu không dễ nhăn, nếu không chắc cô không dám ra ngoài mất. Nhìn vào sẽ biết ngay cô vừa mới làm chuyện gì.
Mạc Uyển Dư ra khỏi nhà tắm cũng không nhìn anh một cái mà chạy luôn ra ngoài văn phòng.
Nhìn theo dáng cô khuất sau cánh cửa, Mạc Khải Liêm mới lật chăn đứng dậy, nhìn xuống cái lều phía dưới, tự mắng bản thân tự làm tự chịu thôi.
Một lúc lâu sau Mạc Khải Liêm mới ra khỏi phòng nghỉ, tóc anh vẫn còn hơi ẩm, cũng đã thay bộ đồ khác, có lẽ là đã tắm.
Sau đó lại ngồi nghiêm chỉnh trước máy tính làm việc, giống như cái ngừoi thiếu đứng đắn vừa rồi không phải là anh vậy.
''Cuối tuần anh phải đi công tác khoảng ba ngày. Em đi cùng anh nhé.''
Mạc Uyển Dư lắc đầu:"Em không đi đâu, đi sẽ làm anh phân tâm, mà em cũng không làm báo cáo được. Em ở nhà chờ anh về.''
''Lần nào rủ em cùng đi em cũng từ chối.''
''Khi nào em ra trường, em sẽ tới đây làm việc, làm thư ký đời sống cho anh, sẽ không thể từ chối nữa.''
Mạc Khải Liêm nhướng mày:''Thật chứ?''
''Đương nhiên rồi.''
Mạc Khải Liêm gõ gõ bàn phím một hồi, sau đó máy in gần đó vang lên tiếng hoạt động. Anh đi tới cầm lấy tờ giấy vừa mới in ra, đặt trước mặt cô.
Mạc Uyển Dư nhìn mấy chữ lớn ở trên đầu:'' Hợp đồng làm việc.''
Mạc Khải Liêm:'' Đề phòng em sau này không vui sẽ lại đổi ý, mức lương anh để trống, em muốn điền bao nhiêu cũng được.''
Mạc Khải Liêm:'' Đến ông chủ cũng là của em rồi, chút này có là gì?''
Mạc Uyển Dư ký tên lên tờ giấy, lại nhìn vị trí để mức lương, cô suy nghĩ rồi đặt bút, không ghi một con số mà ghi là 'một đời của Mạc Khải Liêm'.
Viết xong cô giơ tờ giấy tới trước mặt anh:" Ông chủ có hài lòng không?"
Mạc Khải Liêm hôn một cái lên môi cô:" Vô cùng hài lòng.''
Sau đó cầm tờ giấy đó cất vào két bảo hiểm của mình.
Mạc Uyển Dư:" Có máy sấy không, em giúp anh sấy tóc.''
Mạc Khải Liêm:'' Trong phòng nghỉ hình như có, anh chưa dùng bao giờ.''
Mạc Uyển Dư đi vào tìm được một chiếc máy sấy nhìn còn rất mới. Cô mang tới đứng phía sau Mạc Khải Liêm, cắm máy giúp anh sấy tóc.
Ngón tay mảnh khảnh thon dài luồn vào từng nếp tóc vuốt ve, Mạc Khải Liêm thấy buồn buồn. Anh xoay ghế lại, để Mạc Uyển Dư đứng giữa hai chân anh sấy tóc, còn anh vòng tay qua eo cô ôm chặt, giống như đứa trẻ con đang làm nũng vậy.
Mạc Uyển Dư tắt máy sấy, lại sờ sờ một lượt:''Khô rồi, anh buông ra nào, em phải đi cất máy sấy.''
Mạc Khải Liêm:''Em hôn anh một cái rồi anh buông.''
Mạc Uyển Dư cúi xuống hôn nhẹ một cái lên môi anh, lần này anh không xấu xa mà hôn cô như mọi lần nữa, được cô hôn thì ngoan ngoãn buông tay ra.
Cất xong máy sấy, cô đi tới ngồi trước máy tính của mình:''Anh giúp em xem đoạn này đi, em không hiểu lắm.''
Mạc Khải Liêm đi tới, kéo Mạc Uyển Dư đứng dậy, còn anh thì ngồi xuống chiếc ghế của cô. Sau đó anh kéo cô ngồi lên đùi mình, nhưng vẫn có thể nhìn được màn hình máy tính.
''Đoạn này phải sửa như này..''
Mạc Khải Liêm ở đằng sau chỉ dẫn cho cô, còn Mạc Uyển Dư thao tác trên bàn phím. Ngừoi có trình độ chỉ dạy, báo cáo của Mạc Uyển Dư hoàn thiện không ít.