Trong đám người còn sót lại có hai người chạy cuối cùng, nhưng mặc cho lời kêu cứu làm gì có ai ngoảnh mặt lại trong sự sợ hãi đang lan tràn này .
Hai người một người gầy đặc chưng cho việc thiếu sự rèn luyện thể, người còn lại thì quá béo mập mỗi bước đi đều thấy ngấn mỡ rúng rính, dễ hiểu lí do tại sao hai người chạy sau cùng .
Họ vẫn cố tìm cách đăng xuất nhưng không có bất kì phản hồi nào .
Liếc mắt thấy đám người phía trước đã chạy xa được đoạn dài trong khi zombie phía sau đã gần đuổi kịp . Người béo bất ngờ có xu hướng đến gần người gầy hơn, đột nhiên gạt chân khiến người gầy ngã lăn lộn trên đất .
" Người anh em giúp tôi cản đường, sau này chắc chắn có hậu tạ ! "
Cả người trầy xước đau đớn vô cùng, tuy nhiên đó không phải mối quan tâm chính . Thứ khiến hắn tuyệt vọng chính là hắn phát hiện trò chơi không nói đùa về nỗi đau .
Lê bước chân loạng choạng đứng dậy . Thứ duy nhất hắn làm là văng tục vài tiếng về phía gã mập trước khi bản thân bị zombie đè xuống đất .
Cảm giác bị lột da xé xác ngay lúc còn sống và tâm trí tỉnh táo là như thế nào ?
Hắn thấy những bàn tay tựa mũi giáo đâm thủng da ngực và lôi ra mảng lớn, hắn thấy nội tạng bản thân bị ngấu nghiến từng chút trong hàm răng ghê tởm .
Những tiếng thét đau đớn vang dội chợt lặng im khi mà thanh quản biến mất sau cú ngoạm thật to ...
Dãy giụa đi ...
Dãy giụa mạnh mẽ lên ! ...
Chào mừng những tội nhân đến dị giới !!!
[ Gideon ] nhếch mép nhàn nhã thưởng thức trà nóng trong căn phòng cổ kính, quan sát cửa sổ hình ảnh hệ thống trực tiếp .
Tất nhiên không phải ai trong số đó cũng là tội nhân, sẽ có đặc quyền can thiệp nếu họ thất bại . Nhưng còn những kẻ trong danh sách phạm tội hắn tìm được trong sở cảnh sát ? Vậy thì thôi đi ...
Chỉ sau vài phút 23 / 40 người chơi đã t·hiệt m·ạng, quả là một con số rất đáng thất vọng . Khác với những người chơi lúc đầu, lần này hắn đã giảm độ khó bằng cách cho những người chơi thời gian chờ và cả cảnh báo .
Nhưng xem ra thế vẫn là chẳng thấm vào đâu .
Thất vọng nhất là đám người đông đúc đi chung cùng nhau bị zombie hóa bởi tà thuật mà đồng đội lại mất rất lâu mới nhận ra vấn đề . Với cái tâm lí này thì cho dù có vượt qua được nhiệm vụ tân thủ đầu tiên thì chắc gì vượt qua được nhiệm vụ thứ hai và ba ?
Có lẽ thất bại ngay từ đầu cũng là một loại giải thoát .
3 / 8 người chơi được chọn đặc biệt đ·ã c·hết . Ít nhất thì trong đó có những người được hắn lưu tâm vẫn còn sống, có chút ngoài dự liệu nhưng vẫn ở mức chấp nhận được .
Tự nhiên [ Gideon ] thở dài vì cảm thấy cái mục tiêu tạo dựng thế lực người chơi trở nên khó khăn vô cùng . Hắn tự hỏi phải chăng mình sẽ tìm kiếm và cho một số người trực thuộc cảnh sát hay q·uân đ·ội vào đợt beta 2.0 nhỉ ?
Suy cho cùng những người này có tâm lí vững vàng và có kĩ năng tương đối . Có điều hắn nếu được thực sự không muốn dính dáng đến những người này .
Bởi nếu tác động trái chiều hắn gây lên là đủ lớn thì điều đó sẽ tạo thành một gợn sóng đủ để thu hút ánh nhìn từ các vị thần .
Hắn đủ biết bản thân mình để không ngạo mạn đến mức đó .
Ít nhất hắn biết được vị thần của thời gian, quá khứ, hiện tại và tương lai không có động thái gì, vị thần duy nhất nhìn thấu được chuyện sẽ xảy ra cả trước khi nó bắt đầu .
Tất nhiên có lẽ một phần vì việc này không liên quan gì đến lĩnh vực của ngài, nếu hắn thử làm đảo lộn không thời gian thì biết đâu thật sự sẽ nhận được cái liếc từ ngài chăng ?
Nhớ đến cảnh tượng giáo hoàng không rõ vì nguyên nhân gì khiến vị thần này ngứa mắt mà sử dụng quyền năng khiến một vị được trăm vạn dân cung kính sống trong cơ thể chính của mình ở tuổi còn đang hái hoa bắt bướm ngoài vườn mà [ Gideon ] không khỏi bật cười .
Cứ nghĩ đến cảnh tượng vô số các cha xứ, mục sư, linh mục, hiệp sĩ đền thánh đứng nghiêm trang trước một đứa trẻ mang trang phục giáo hoàng ngồi trên chiếc ghế quá khổ, hắn làm sao chịu được ?
...
Việc khiến người khác thế mạng cho mình thật sự đã giúp gã tranh thủ được vài giây . Tuy nhiên số lượng đuổi theo cũng không phải ít, chỉ có một phần ở lại, số khác hơn 5 con vẫn đuổi theo .
Vì chạy chậm, dưới sự cản trở tầm nhìn từ màn sương đỏ mà gã béo đã hoàn toàn mất dấu những người chơi khác . Dưới sự tác động âm thanh bước chân dồn dập từ sau, bất chợt nhìn thấy một cái bóng đang vẫy tay .
Mừng rỡ trong lòng mà không chút nghi ngờ chạy vào một ngôi nhà đỏ thẫm bất thường, bỏ qua cả những dấu tay máu in đậm trên tường .
Ngay khi cánh cửa đóng lại thì âm thanh bên ngoài cũng hoàn toàn biến mất, gã béo thở phào nhẹ nhõm . Có định mở lời cảm ơn nhưng bên trong này quá tối chẳng thấy gì cả .
Đột nhiên vào lúc này hàng loạt ánh nến được thắp nên trên chiếc bàn ăn dài . Những thực khách ngồi dọc hai bên bàn với trang phục sang trọng đồng thời cùng quay mặt về phía gã béo .
Thứ hiện diện trên khuôn mặt không phải các cơ quan mà chỉ là một cái miệng tròn chiếm toàn bộ khuôn mặt như loài sâu mút đá .
Có tiếng đập cửa dữ dội ...
Có tiếng la hét ...
Nhưng rồi cuối cùng thứ sót lại chỉ là sự im lặng cùng vũng máu tràn qua khe cửa ...
...
Nhóm người giờ đây không còn được bao nhiêu . Trong quá trình chạy trốn không rõ vì lí do gì mà một số người lại tách đoàn, một số khác bị những thứ đáng sợ cuốn lấy rồi biến mất sau màn sương đỏ, chỉ còn lại tiếng la hét rồi cũng im bặt .
Người thì quá sợ hãi gần như chẳng thể chuyển động, người thì khóc rống lên trước khi bị người khác bịt miệng vì họ giờ đây biết được rằng gây động tĩnh sẽ thu hút những thứ đáng sợ .
Hơn hết tất cả làm người ta tuyệt vọng nhất chính là phát hiện ra không có bất kì cách nào có thể đăng xuất trò chơi, họ mất hoàn toàn quyền kiểm soát cơ thể !
Hiện tại cách sống sót duy nhất là đến được địa điểm an toàn được chỉ định .
" Keng ... keng ... "
Không rõ từ nơi nào phát ra tiếng chuông, cô gái đang ngồi bệt lau nước mắt theo cảm giác nhìn về một nơi nào đó . Khuôn mặt cô nhanh chóng tái mét có một động lực thôi thúc mạnh mẽ đứng dậy chạy nhanh về trước .
Những người khác còn đang nghỉ ngơi thở dốc nhất thời sững sờ, họ tuy cũng nghe thấy tiếng chuông nhưng tiếng chuông có vẻ còn xa và họ cũng chẳng thấy gì ngoài màn sương đỏ cả ?
Có âm thanh xé gió xuất hiện, lưỡi liềm đen tuyền tựa như phi tiêu bay vụt qua màn sương đâm xuyên bả vai một người chơi . Hắn thậm chí còn chưa kịp hét lên vì đau đớn thì sợi dây xích dài nối liền lưỡi liềm trở nên căng cứng và kéo ngược dần người chơi về sau .
" A ! Cứu tôi !!! "
Một người chơi khác tuy không quen biết gì nhiều nhưng ít nhiều cũng đã có trò chuyện với nhau nên tiến lên muốn trợ giúp . Nào ngờ sợi dây đột nhiên kéo ngược với lực cực mạnh khiến hắn bay cả người lên không .
Hắn thấy trời đất quay cuồng, một nỗi đau khác vụt ngang qua và rồi mọi thứ tĩnh lặng . Trong vài giây ngắn ngủi lần đầu tiên trong đời hắn được trải nghiệm khung cảnh thị giác của người b·ị c·hặt đ·ầu .
Tử thần bóng đêm bay bồng bềnh trên không trung, tay phải cầm lưỡi liềm nhuốm máu, tay trái cầm chiếc đèn lồng phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo của c·ái c·hết . Thân thể là cái bóng, là màn sương mờ ảo đen nhánh . Thứ duy nhất rõ ràng chỉ có thể là đôi tay xương xẩu ...
" Không ! Tôi không muốn c·hết ! Cho tôi rời khỏi đây, không chơi nữa ! "
" Đăng xuất, đăng xuất ! "
...
Trong màn sương đỏ, cô gái lúc này đã hoàn toàn mất phương hướng . Càng di chuyển cô càng gặp phải những thứ đáng sợ, thành ra thương tích đã phủ khắp người .
Đáng ngạc nhiên thay dù vậy bằng cách may mắn thần kì cô gái vẫn còn tiếp tục mà chưa bị loại bỏ .
Bất chợt cô nghe được tiếng chuông, một sự sợ hãi đột nhiên vụt ngang qua vì cô nghĩ đến thứ đó . Tuy nhiên sau đó tâm trí ít nhiều giữ được sự bình tĩnh khi cô nhận ra đây là tiếng chuông của tháp đồng hồ chứ không phải thứ tiếng chuông đó .
" Chuông ... đồng hồ ? "
" Tháp đồng hồ ! "
Cô nhớ rồi ! Trên tấm bàn đồ đánh dấu địa điểm an toàn có một nơi mang hình dạng một tòa tháp . Tuy không rõ là tháp gì nhưng khả năng cao chính là tháp đồng hồ !
Nắm lấy cọng cỏ cứu mạng, cô gái trong màn sương chỉ còn cách đi theo âm thanh vô định ...