Tháng 5, mưa gió triền miên. Hoa lựu ở thành phố A đã nở đỏ một góc trời. Viện ca múa kịch của tỉnh sắp tới không có buổi diễn nào nên mọi người chỉ cần luyện tập. Viện ca múa kịch của tỉnh A có lịch sử thành lập hơn 60 năm, là một trong những nhà hát cỡ lớn ở Trung Quốc, với đoàn múa cổ điển nổi tiếng trong và ngoài nước. Trong đoàn kịch thì đoàn ca múa, ca kịch và nghệ thuật cổ điển là ba cái tên nổi danh nhất.
10 giờ sáng, trong lúc đoàn nghệ thuật cổ điển đang nghỉ ngơi sau giờ tập, mấy thành viên đang tụm lại tốp năm tốp ba nói chuyện với nhau. Ở giữa có một đường ngăn cách, nam một bên nữ một bên. Bên ngoài phòng tập mưa cứ rả rích rơi, người đứng đầu nhóm múa - Lương Hiểu Bạch bị mấy cô gái vây quanh nói chuyện. Bọn họ lén nhìn Lương Hiểu Bạch, người đứng đầu đoàn múa hiện nay là cô ta. Không biết Nhiếp Thanh Anh đến có uy hiếp vị trí của cô ta hay không? Lương Hiểu Bạch cúi đầu vẽ mũi chân xuống nền nhà. Nhìn cô ta như thế, âm thanh thảo luận từ từ nhỏ lại. Bỗng nhiên, Cửa phòng tập bị đẩy ra, cô giáo ở độ tuổi trung niên với khí chất hơn người dẫn theo một cô gái đi vào. Bà vỗ tay ý bảo mọi người im lặng rồi giới thiệu với cô gái đứng phía sau: