Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế

Chương 34: CHƯƠNG Thu Hoạch



CHƯƠNG 34: Thu Hoạch

Từ mảnh không gian mờ tối, Lê Minh lấy lại ý thức trở về thực tại. Thứ đầu tiên hắn thấy được là đôi mắt lo lắng của 3 tiểu linh thú đang vây quanh nhìn lấy mình.

Từ lúc hắn sinh ra dị biến trở nên dữ tợn mất đi lý trí, 3 linh thú không hề rời đi, một mực lo lắng bảo vệ xung quanh hắn. Khiến hắn có chút cảm động, nhẹ nhàng xoa đầu trấn an cả 3, khi cảm xúc của chúng dần lắng lại, Lê Minh mới xem xét dị dạng trên cơ thể mình.

Hiện tại trên người hắn có thêm 3 con mắt, lần lượt mọc lên trong hai lòng bàn tay và ngay giữa trán. Ba con mắt một mực nhắm chặt, như 1 hình xăm khe hở nhỏ mọc trên người, nếu hắn không thôi động cho chúng mở mắt, nhìn vào sẽ hoàn toàn không thể nhận ra bất cứ điểm dị dạng gì.

Đặc biệt là hình xăm bia mộ phía sau lưng hắn, hiện tại trên hình xăm bia mộ lưu lấy 1 chữ Thiện. Hắn có chút tò mò, ý đồ thôi động năng lực của La Hủ, nếu có thể khống chế được năng lực này, không nghi ngờ gì, thực lực của bản thân sẽ tăng mạnh, trở thành 1 tồn tại khủng bố.

- Bối Bối, Kim Hổ, Chopper hãy rời xa khu vực này 1 chút, ta muốn thử nghiệm vài thứ.

Xương Rồng và Gà trống gật đầu, chúng nhanh chóng bước đi ra phía xa, đến 1 khoảng cách an toàn mới ngoáy đầu nhìn lại cảnh giác xung quanh. Chỉ có cá chép đen nhìn hắn với ánh mắt vô cùng lo lắng.

- Yên tâm, sẽ không vấn đề gì... ta tự biết chừng mực...

An ủi cá chép 1 lúc mới khiến nó yên tâm, nhưng chỉ rời đi 1 khoảng cách không xa, toàn bộ tinh thần tập trung nhìn về hướng hắn.

Lê Minh hít 1 hơi thật sâu, nhẹ nhàng đưa 2 bàn tay về phía trước, khẻ thì thầm trong miệng

- Huyễn Vực Khai...

Kẻ hở trong lòng bàn tay trái đang im lìm bỗng chốc rục rịch động đậy, dần dần khai mở, từ bên trong 1 con mắt với đôi đồng tử màu đen dần dần được mở ra. Phía sau lưng hắn, bia đá hình chữ Thiện to lớn cũng bắt đầu mờ dần, đường nét bắt đầu thay đổi thành 1 chữ Hung to lớn.



Khoảng không gian rừng cây bát ngát bất chợt vặn vẹo liên hồi, những gốc cây xanh lần lượt biến mất. Một đầm lầy với không gian u tối, cùng những thân cây c·hết tím đen trơ trọi lá lần lượt mọc lên. Trên cành cây hàng trăm con quạ đen với đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía hắn, không ngừng kêu lên những âm thanh như tiếng quỷ khóc tang.

- Qụa... quạ... quạ....

Hắn phất phất tay dẫn động, từng con quạ đen lần lượt cất cánh bay lên, rồi uốn lượn bay vòng xung quanh hắn.

- Huyễn vực của ta không phải là thôn xóm cổ xưa như lúc đầu của con La Hủ kia. Nó trở thành vùng đầm lầy này, lũ Trành Qủy cũng hoàn toàn biến thành quạ đen.

Hắn có chút khó lý giải việc này, chỉ có thể vu cho tố chất linh hồn khác biệt. Thử nghiệm điều khiển lũ quạ và mở rộng huyễn vực nhiều lần hắn đại khái đưa ra kết luận.

'' Cực hạn mở ra huyễn vực là bán kính 1km, lũ trành quỷ cũng có thể dể dàng dẫn động nghe theo sai khiến nhưng mức độ công kích tương đối, sức phòng thủ kém dể dàng bị 1 con Zombie cấp độ màu xanh lá đánh tan.''

Gọi xuống 1 con quạ đen bay đến bên cạnh, hắn không chút do dự nắm lấy đầu quạ bóp nát, khiến nó thét lên thất thanh rồi tan biến thành 1 làn khói đen. Làn khói uốn éo trong không trung rồi nhanh chóng bay lên 1 nhánh cây gần đó. Làn khói đen chầm chậm vặn vẹo ước chừng 15 phút sau lại hoàn hảo ngưng tụ thành 1 con quạ đen như lúc đầu.

'' Trành Qủy bất tử trong huyễn vực, mỗi lần đánh tan trong 15 phút có thể ngưng tụ thành hình tiếp tục công kích. Nếu có thể khéo léo điều khiển, trong huyễn vực có thể dùng lũ Trành Qủy này không ngừng hao c·hết đối phương.''

Hắn gật đầu hài lòng, sau khi thử nghiệm thêm 1 số tính thực chiến của huyễn vực mà không thấy có dấu hiệu gì bất thường. Lê Minh nhìn về kẻ hở trong lòng bàn tay còn lại

- Huyễn Vực Quan...

Con mắt trong lòng bàn tay còn lại cũng dần được giải khai. Lúc này huyễn vực vặn vẹo với 1 biên độ càng lớn hơn, từng con quạ đen trên cây không ngừng gào thét phấn khích. Hắn cảm nhận được thực lực của Trành Qủy đã tăng lên 1 biên độ lớn, công kích và sức chịu đựng lớn hơn 1 mảng. nhưng đặc biệt không gian huyễn vực đã phong bế hoàn toàn.Nó đã tách rời với thực tại. Trở thành 1 mảnh không gian độc lập mà sinh vật khác không thể tiến vào, cũng không thể rời đi.

Vui mừng ý đồ thử nghiệm thêm tính năng của huyễn vực ở cấp độ này. Bất ngờ hắn cảm nhận được từng cổ khí tức ăn mòn linh thức đang không ngừng nhộn nhạo, trạng thái cân bằng của linh hồn có chút rục rịch bị phá vở. Hắn hoảng sợ lập tức giải khai toàn bộ huyễn vực, 2 con mắt trong lòng bàn tay nhanh chóng khép chặt, tấm bia đá sau lưng cùng dần dần hiện ra chữ Thiện, cảnh vật xung quanh vặn vẹo trở về thực tại.



Không ngừng thở hổn hển, mồ hôi cũng đã đầm đìa thấm ướt cơ thể như vừa xông hơi. Hắn cười khổ lắc đầu

'' Xém chút chơi vui quá mà đẩy bản thân vào hiểm cảnh. Xem ra mức độ huyễn vực này không thể sử dụng kéo dài hơn 30 phút. Nếu không linh tính sẽ bị hung tính ăn mòn...''

'' Nhưng có thể sử dụng năng lực của La Hủ ở giai đoạn đầu đã là không tệ. Năng lực của con La Hủ này cũng thật là đáng sợ. Nếu nó không bị hạn chế bởi Hung Bi, không thể rời đi quá xa thì chắc chắn sẽ là 1 tai họa vô cùng đáng sợ. Có thể dể dàng diệt cả 1 quốc gia trong vòng vài tháng cũng không hề nói ngoa.''

'' Nếu có thể dể dàng dùng cả 3 con mắt mà không bị hạn chế linh tính ăn mòn thì hay biết mấy.''

Nhưng thoáng nghĩ đến hắn chợt bật cười tự giễu

'' Ta có chút tham lam rồi a.''

- Boo... boo.. boo

Cá chép đen có chút lo lắng bơi về phía hắn, nhìn thấy một màn này hắn không khỏi tươi cười rồi nhẹ nhàng xoa lấy đầu nó.

- Không có vấn đề gì, ta vẫn ổn a...

- Buu... blúp...



- Cục... cục... cục...

Hai con linh thú còn lại cũng nhanh chóng chạy lại góp phần. Kim Hổ đang đứng dưới chân hắn, bỗng nhiên như nhớ đến điều gì, nó vội kéo kéo lấy ống quần Lê Minh rồi bàn tay nhỏ bẻ giơ lên 1 cái túi vải về phía hắn. Lê Minh cúi xuống nhìn túi vải, Toàn Tri Nhãn bất ngờ hiện lên bảng thông tin.

'' Túi Không Gian ''

'' Túi vải thông thường, được Khắc Linh Sư khắc lên dị linh không gian. Túi vải ẩn chưa 1 không gian 3 mét. Có thể dung vạn vật không vượt quá bán kính 1,5 mét. Vật chứa trong không gian sẽ biến hóa thành 1 dạng linh thể, không khiến túi vải mang gánh nặng trọng lượng của vật chứa. ''

Lê Minh không khỏi 2 mắt sáng rở, nhanh chóng cầm lên túi vải. Từ bên trong, hắn nhanh chóng thao tác lấy ra 1 căn roi da và 1 chiếc vòng cổ thú được nối bởi 1 sợi dây xích.

- Đây là đồ tốt a... Kim Hổ làm tốt lắm.

Hắn vui vẻ xoa lấy chiếc đầu tròn của xương rồng khiến nó reo lên thích thú.

- Cục... cục... cục...

Gà trống lúc này kêu lên, nó đang không ngừng đi tới lui bên cạnh 1 viên tich thạch màu đen đang nằm lăn lóc trên mặt đất. Nhìn viên tinh thạch, Lê Minh thoáng chút bùi ngùi. Rồi hắn nhẹ nhàng bước đến nhặt viên tinh thạch vào tay

- Cũng đã đến lúc cho Chopper tiến hóa rồi... Kim Hổ giúp ta cảnh giới Chopper.

Đưa viên tinh thạch và Vụ Qủa cho gà trống, hắn có chút im lặng rồi lẳng lặng đi về 1 gốc cây gần đó. Nhanh chóng chặt ra trên đó 1 khối gỗ, rồi ngồi xuống lặng lặng dùng dao khắc lên mảnh gỗ.

- Boo... boo

Cá chép đen đi theo tò mò.

- Ta đang khắc lên bài vị cho 2 người bạn của ta. Hai người bạn rất đáng thương và đáng trân trọng.

Trên tấm bia gỗ, chữ Lâm và Vằn cũng chậm rãi thành hình. Hắn khắc rất chậm, rất chậm...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.