Vài ngày sau, khi lớp da lông Chuyên Dã được làm sạch bằng cách tẩy mỡ và xát tro. Lê Minh tước vỏ cây rửa sạch rồi phơi khô sau đó xé nhỏ làm thành những sợi chỉ nhỏ. Dùng phi tiêu gai của Kim Hổ làm kim khâu, mất 3 ngày sau nhiều lần sửa chữa lặp đi lặp lại.
Đến ngày thứ 5, chiếc ao da lông thú cơ bản cũng hoàn thành. Để áo da trở nên mềm mại và không bị côn trùng gây hại làm hư hỏng. Hắn còn tìm kiếm trong rừng vài loại thực vật thích hợp, dằm nhuyễn tinh chất của chúng trộn với tro rồi thoa lên lớp da bên trong áo.
Sau 1 tuần trời, cuối cùng 1 chiếc áo làm từ da lông Chuyên Dã cũng đã hoàn thành. Mặc lên trên người, cảm giác mềm mại và ấm áp khiến hắn vô cùng hài lòng.
Nhìn về phía 3 chỉ Linh thú đang quây quần dùng bữa bên bếp lửa, Lê Minh tiến đến thông báo
- Trưa nay chúng ta sẽ đi vào khu rừng sương mù tìm Vụ Qủa.
Bối Bối và Kim Hổ gật đầu nhu thuận đáp lời, chỉ có Chopper lắc đầu nguầy nguậy
- Cục... cục... cục... ( Hôm nay gà cảm giác trong người không khỏe, gà có thể ở nhà được không? )
Hai tuần trước, Lê Minh cũng đã ký kết khế ước với gà trống, nên khi gà trống kêu lên, hắn có thể hiểu hoàn toàn lời nói của nó.
- Chopper, ngươi yên tâm... chuyến đi này ta đã dự tính từ trước, sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì.
Nhìn về 2 đồng bạn bên cạnh, gà trống cũng thoáng chút vững tin vài phần. 3 tuần này 1 mực săn g·iết Linh thú và Dị Thú. Thức ăn cũng toàn từ thịt của những con vật này. Cấp độ của chúng không ngừng tăng trưởng lên 1 mảng lớn. Cá chép đã đạt lv 16, Kim Hổ lv14, kém nhất là nó cũng đã đạt đến lv13.
Khi đến khu rừng, chỉ cần 1 mực núp sau lưng 2 đồng bạn này, tin chắc tính mạng sẽ được đảm bảo. Nghĩ đến đây, khiến nó cũng vơi bớt phần nào sợ hãi, gật đầu đáp lời.
...
Vài giờ sau, đứng trước làn sương mù dày đặc của khu rừng phía bắc. Gà trống không khỏi co rụt cái cổ núp đằng sau lưng Bối Bối.
Nhìn màn sương mù, Lê Minh thoáng chút trầm tư, rồi bước đến gần 3 chỉ linh thú, rồi chậm rãi nhấc lên 2 cánh tay về phía chúng.
-Bối Bối, Kim Hổ các ngươi thu vào cơ thể ta nghĩ ngơi. Đoạn đường này chỉ cần ta và Chopper là đủ.
Nghe thấy lời hắn nói, Chopper không khỏi kinh hãi. Nhìn hắn với ánh mắt sợ hãi, đáng thương
- Cục... cục... cục... (Ta cũng muốn được thu vào nghỉ ngơi a...)
- Được rồi, đừng làm rộn, đi thôi...
Vừa nói hắn vừa nhấc bỗng gà trống rồi ôm 1 bên eo, nhanh chóng bước vào lớp sương mù dày đặc kia.
Trong khu rừng sương mù, không khí bao trùm bởi một lớp ẩm ướt dày đặc, khiến từng hơi thở đều cảm nhận được sự nặng nề và đặc quánh.
Sương mù, như một tấm màn mỏng mờ ảo, vươn ra từ từng nhánh cây và lá, làm giảm tầm nhìn và mang đến một cảm giác bí ẩn và huyền bí. Không khí trong khu rừng này mang một độ ẩm cao, khiến cho mọi vật, từ thân cây đến mặt đất, đều luôn ướt át và trơn trượt.
Mùi hương ở đây rất đặc trưng, là sự hòa quyện của nấm mốc và mục nát, hòa cùng với hơi đất ẩm, tạo nên một mùi hương vừa ngai ngái vừa sâu lắng. Những gốc cây và lớp thực vật dưới chân, ẩm ướt và đầy bụi bặm, thải ra một mùi hơi thối, như là sản phẩm của sự phân hủy tự nhiên.
Dưới ánh sáng mờ nhạt của sương mù, tất cả các chi tiết trong khu rừng đều trở nên mơ hồ và không rõ nét, càng làm tăng thêm cảm giác lạnh lẽo và ngột ngạt của không gian này.
Nhưng đặc biệt nhất, lớp sương mù dày đặc kia còn giống như là 1 vật sống. Từ khoảnh khắc hắn bước chân vào khu rừng, sương mù vặn vẹo thành những hình thù kì dị, không ngừng uốn lượn xung quanh, gây ra 1 cảm giác u ám và nguy cơ khó tả.
Nhìn những hình thù dị hình dị dạng xung quanh, gà trống không khỏi giật thót, nép vào người hắn nhắm chặt mắt. Nhưng Lê Minh thì lại cực kỳ bình tĩnh, hắn khẽ nhếch miệng mỉm cười, rồi bước thẳng qua màn sương kì dị kia, không chút nào sợ sệt, ẩn ẩn chỉ xem hình ảnh trước mắt như là không khí, không đáng để tâm.
Càng đi sâu vào trong rừng,mà sương càng lúc càng dày đặc, không khí càng trở nên u ám đi vài phần. Không gian im ắng và cô tịch đến đáng sợ, chỉ có tiếng bước chân Lê Minh không ngừng vang vọng
- Bộp... bộp...
Không biết qua bao lâu, gà trống đang nhắm chặt mắt, bỗng tò mò mở ra. Chỉ thấy trước mặt nó, màn sương huyễn hóa thành hình hài 1 chỉ quái vật to lớn, đang không ngừng vươn bàn tay đầy gai góc chộp về phía nó. Khiến Chopper hét lên thất thanh, há miệng ý đồ công kích về phía bàn tay quái vật hình thù kỳ dị kia.
- Chopper... đừng chộn rộn. Không được công kích, ngươi cứ nhắm mắt lại chờ đến khi ta ra lệnh.
Gà trống lúc này mới chợt giật mình, nhìn bàn tay lông lá của quái vật không ngừng tiến đến. Nhưng hiển nhiên nó chọn tin tưởng vào lời Lê Minh, nhắm chặt mắt lại.
Sau một hồi chờ đợi mà không thấy công kích nào đến gần, mới chợt thở phào nhẹ nhõm, càng dựa sát vào người Lê Minh hơn 1 chút. Nhưng cơn sợ hãi thì không thể che giấu chút nào, ôm nó vào lòng mà Lê Minh có thể cảm nhận được từng nhịp tim gà trống đập như trống bổi, làm hắn phì cười
- Màn sương này là Vụ Thú. Nó là năng lực của 1 loài dị thụ nằm sâu trong khu rừng này. Vụ thú không có khả năng công kích, chúng chỉ hư trương thanh thế, mê hoặc người nhìn vào.
- Một khi ngươi sợ hãi phản kích lại chúng, kỹ năng của ngươi sẽ bị chúng hấp thụ rồi phản lại. Vì thế khi vào đây, ta đồng loạt thu lại Kim Hổ và Bối Bối, để tránh cho chúng manh động mà công kích vào những chỉ Vụ Thú này.
Nghe thấy lời này, mới khiến tâm trạng Gà trống thoải mái hơn, nó gật đầu rồi yên lặng nằm trong lòng Lê Minh 1 cách nhu thuận.
Thời gian ước chừng 1 giờ đồng hồ sau, Lê Minh không ngừng đi đường cuối cùng cũng dừng lại.
- Chopper... ngươi có thể mở mắt rồi. Nhưng tuyệt đối không được manh động. Chỉ công kích khi được ta ra lệnh, nghe rõ chưa.
- Cục... cục... cục...
Gà trống gật gật lấy đầu trả lời rồi chầm chậm mở mắt, vừa lấy lại ánh nhìn thì 1 màn trước mặt khiến nó tê cả da đầu. Phía trước mặt là 1 gốc cây khổng lồ, với 1 trương mặt người ngay giữa thân đang không ngừng giương chiếc miệng đen ngòm đầy răng nhọn về phía nó, như muốn hút lấy nó vào rồi nhai nuốt sạch sẽ.
Xung quanh cây cổ thụ là hơn 50 đầu dị thú, với đầy hình thù kỳ dị. Có con rết hơn trăm mắt toàn thân mọc đầy chi chít tay người, có con cự viên 3 đầu 8 tay không ngừng hầm hè đe doa, muốn bao nhiêu kỳ lạ có bây nhiêu kỳ lạ, muốn bao nhiêu đáng sợ thì có bấy nhiêu đáng sợ.
- Cục... cục... cục...
Gà trống lắp bắp nhìn sang Lê Minh, chỉ thấy hắn cực kỳ bình tĩnh. Ánh mắt hắn không ngừng quét qua toàn bộ hiện trường.
[ Vụ Thú ]
[ Vụ Thú ]
[ Vụ Thú ]
Hàng loạt thông tin chạy trong đầu Lê Minh như một chiếc máy tính không ngừng đập lệnh. Cho đến khi hắn nhìn phía xa, nơi có 1 chỉ hưu cao cổ với 2 chiếc đầu và 9 cái đuôi đang đứng lẩn khuất trong đám vụ thú hình thụ kỳ dị, đang chậm rãi ăn lá từ trên gốc cây đại thụ kỳ dị kia mới bất giác nở 1 nụ cười.