Sau vài ngày Thư Tâm đau chân, di chuyển không thuận tiện nên Lăng Thiệu ở lại chăm sóc cô.
Ban ngày, đưa cô đến cửa công ty, còn phụ trách bế người lên, buổi tối tan sở, anh lại phụ trách bế người xuống.
Chỉ trong vòng một tuần, cả công ty đều biết Thư Tâm có một người bạn trai đẹp trai không chỉ nam tính mà còn là một thê nô, yêu Thư Tâm hết mức cưng chiều.
Thư Tâm về nhà vào đúng ngày Tết Trung thu, Lăng Thiệu nhất định phải đi theo, thậm chí còn đích thân lái xe đưa cô đi, rồi đem người ôm tới cửa nhà, đem cô đè lên cửa hôn một mới lưu luyến rời đi.
Anh đã đặt một phòng ở khách sạn.
Thư Tâm gọi điện bảo anh trở về đoàn tụ với gia đình nhưng anh không nghe máy.
Mẹ cô thấy cô trốn trong phòng gọi điện thoại, chờ cô bước ra mới hỏi có phải cô đang có đối tượng nào hay không, Thư Tâm ngập ngừng rồi thừa nhận.
Khi được hỏi về hoàn cảnh của anh, cô chỉ đơn giản nói vài điều, không nói về hoàn cảnh gia đình, chỉ nói người đàn ông đó rất tốt với cô.
Từng chút từng chút.
Cha mẹ nghe xong đều mừng cho cô.
Trong nhà còn một chị gái, đã sớm lấy chồng ở nơi khác, ngày thường không liên lạc với nhau. Lần này Tết trung thu đều trở về đoàn tụ, con của chị gái cô đã 5 tuổi, rất nghịch ngợm. Vừa ăn cơm vừa đá bóng, lại còn thích ăn vạ trên người cô, muốn được cô đút cho ăn.
Thư Tâm đối với đứa trẻ nhẹ nhàng kiên nhẫn, giúp cậu bé ăn cơm no, còn lấy khăn giấy lau miệng cho bé.
Thấy cô thích trẻ con, chị cô hỏi khi nào thì dẫn người ta về ra mắt, để sớm lấy chồng rồi sinh con.
Thư Tâm nhẹ nhàng lắc đầu.
Chị cô biết trong lòng cô sợ hãi, đến khai sáng cho cô ” Chẳng lẽ em muốn bỏ lỡ một người đàn ông tốt với mình vì sợ lại ly hôn? Vạn nhất qua hai mươi năm, anh ta vẫn đối xử tốt với em? Em chẳng phải hối hận lắm sao?“
Thư Tâm cắn môi không nói gì.
“Bây giờ anh ta đang ở đâu?“ Chị cô lại xúi giục ” Kêu đến đây vừa kịp, trung thu cả nhà cùng ăn cơm, coi như gặp mặt, vừa lúc mọi người giúp em xem thử a“.
“ Anh ấy đang ở khách sạn” Thư Tâm nhỏ giọng ” Anh ấy đưa em tới đây, em bảo anh ấy quay về, nhưng anh ấy không chịu”.
” Ai nha! Em thực sự làm chị lo lắng muốn chết, người ta đến rồi, em còn để người ta ở khách sạn, đi gọi qua đây a, Tết Trung thu ai mà không cùng gia đình ăn cơm đoàn viên, em lại vậy, đem người đuổi đến khách sạn, bữa cơm đoàn viên cũng chưa ăn, chỉ để đưa em đến đây. Chẳng lẽ lại về khách sạn ăn tối sao?! con bé ngốc, người ta vì em đó!”
Bị chị gái nói mặt cô đỏ bừng ” Nhưng…..”
“ Không nhưng gì hết“ Chị cô đã lôi cô ra ngoài, tới phòng khách nói hết chuyện với cha mẹ, cha mẹ cô vừa nghe nói người đàn ông đang ở trong một khách sạn cách đó một trăm mét, lập tức kêu Thư Tâm mời anh về đây, lại đi đến bếp bận rộn làm thêm đồ ăn. Bữa tối sum họp đầm ấm.
Thư Tâm không thể không trốn trong phòng và gọi cho Lăng Thiệu.
” Alo…”Cô xấu hổ cắn môi.
Anh vừa tắm xong, một bên lau tóc một bên nói chuyện với cô “ Nhớ anh sao?“
Thư Tâm ” Ừm” một tiếng.
Một câu ” Ừm” đó trực tiếp châm ngòi ngọn lửa trong người anh, anh khàn giọng nói ” Đừng chọc anh, anh hiện tại không chịu nổi dụ hoặc”.
Cô bị bong gân ở chân trong vài ngày qua, lo lắng rằng mu bàn chân của cô sẽ dễ bị co cứng khi quan hệ, anh đã không làm cô, chịu đựng nhẫn nhịn dục vọng trong nhiều ngày.
Thư Tâm đỏ mặt hỏi ” Anh ăn cơm chưa?”
Anh thấp giọng nói ” Không, phía trên không có gì để ăn, phía dưới cũng bị đói” .
Thư Tâm bên tai cũng đỏ.
Chị gái ở cửa nhìn không chịu được nữa, giật lấy điện thoại chạy hướng Lăng Thiệu nói ” Tôi là chị gái của Thư Tâm, bố mẹ tôi gọi cậu đến ăn tối, có vấn đề gì không?”
Anh ở đầu bên kia sửng sốt một lúc lâu, lập tức vất đi chiếc khăn tắm, vội vàng chạy vào phòng tắm soi gương.