Long Phi Dạ chăm chú nhìn nàng một lúc, không hỏi thêm gì nữa, xoay người đi tiếp.
Hai người vốn đã im lặng, sau đó lại càng im lặng hơn, nhưng Hàn Vân Tịch vẫn lẽo đẽo theo sau Long Phi Dạ, mà hắn cũng không đi quá nhanh, một trước một sau, thật ra trông cũng ăn ý.
Trong lúc chờ cơm, hai người im lặng khiến bầu không khí trong phòng càng thêm yên tĩnh, toàn bộ thế giới dường như cũng tĩnh lặng lại.
Chuyện này... hắn khi nãy không phải đã nhận sao? Đây là tâm ý nàng ủ suốt mười năm đó!
Đoan Mộc Dao khó chịu cực, nàng đang muốn mở miệng, không ngờ lại nhìn thấy Hàn Vân Tịch đi theo phía sau Long Phi Dạ, không lẽ... sư huynh cùng ra ngoài với nữ nhân này?
"Ngoan, Dao Dao ngoan nhất, chuyện hòa thân bổn cung cùng hoàng thượng sẽ làm chủ cho con, con yên tâm đi." Nghi thái phi thực lòng an ủi.