Ngày đầu huấn luyện khôi phục sau trận đấu với GD Chaves. Với chiến thắng 4 – 0, 3 kiến tạo, một bàn thắng từ cú sút xa vu vơ ở hiệp 2, Tùng nhanh chóng có 9 đường kiến tạo trực tiếp, bước thẳng vào top 5 vua kiến tạo của mùa giải 2006 – 2007, chỉ xếp dưới người đầu bảng là Jorge Duarte 2 đường kiến tạo. Đây có thể được xem là một kỷ lục mới được thành lập ở giải hạng Nhất, khi tỷ suất kiến tạo thành bàn trực tiếp của Tùng là 2.25 bàn/ trận, một con số khủng khiếp chỉ tính riêng cho giải hạng Nhất Bồ Đào Nha. Còn Carlitos, trực tiếp vương lên vị trí thứ 4 trong bảng xếp hạng vua phá lưới, với thành tích 9 bàn thắng. Có lẽ vì vậy, Carlitos vẫn đang cười ngây ngô đến giờ, làm cho Eliseu vô cùng đố kị.
Tùng cũng không để ý lắm đến những bảng xếp hạng này. Chỉ cần đội bóng thắng lợi, cho dù có đưa cậu về làm hậu vệ cũng không thành vấn đề gì. Nụ cười trên môi của cậu đơn giản vì nghe được những lời động viên xen lẫn ca ngợi từ cha mẹ mình, sau khi xem trận đấu với GD Chaves. Ba cậu nói, báo chí Việt Nam đưa tin rầm rộ về chiến thắng của cậu, thậm chí còn xuất hiện liên tục ở các bản tin thời sự của nhiều đài trong nước. Mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng chỉ qua giọng nói, cậu cũng hiểu được sự kiêu ngạo mà mình mang lại cho ba mẹ của mình lớn đến mức nào.
Aurelio bước vào sân tập, liếc nhìn bộ tứ đang tiến hành khởi động chậm. Tùng hôm nay có vẻ hơi mệt mỏi, nhưng điều này cũng có thể lý giải. Ngày hôm qua, thằng nhóc này vô cùng tích cực chạy, khiến cho hai tên theo kèm mệt bở cả hơi tai, còn trực tiếp xử lý rơi một tên chơi xấu, thế mà hôm nay vẫn có thể đi đến sân tập, đã là một kì tích đáng kể rồi. Aurelio bước đến gần bốn người, cười nói :”Chúc mừng Tùng, nhiệm vụ thủ sát đầu tiên đã thành công”
Cả bốn người quay lại nhìn Aurelio với ánh mắt khó hiểu. Aurelio trực tiếp quăng cho cả 4 một tờ báo. Trong trang thứ 3, một dòng tin bắt mắt hiện lên :”Huấn luyện viên Caldas của GD Chaves chính thức vị sa thải, trợ lý huấn luyện viên Antonio Borges tiếp quản ghế huấn luyện viên tạm thời”. Cả bốn đứa bừng tỉnh ngộ, liếc nhìn nhau mỉm cười. Mặc dù là đối thủ, nhưng nói thật, lối đá đầu trận của GD Chaves chẳng đẹp đẽ gì cho cam, thậm chí còn vô cùng thô bạo nữa. Tùng cũng vô cùng may mắn, vì thiên phú “Bất Khả Xâm Phạm” đã cứu cậu không chỉ một lần, nếu không, với cách chơi của GD Chaves như hôm qua, cậu ít nhất giờ này cũng đã nằm trong bệnh viện với cái chân băng bó rồi.
Aurelio còn cười nói với Tùng :”Tên Sampaio kia còn xui xẻo hơn, bị thẻ đỏ cấm thì đấu 3 trận, còn bổ sung hình phạt 2000 Euro vì vào bóng thô bạo. Nghe nói, tên kia còn bị chấn thương phần mềm ở bụng, phải nằm viện sau khi kết thúc trận đấu. Đúng là quá hả hê”
Sousa đi đến bá vai của Tùng, cười lớn nói :”Nói thật, tình huống đó cậu không bị gì quả là một kì tích. Cũng không trách được hắn ta, nếu để cho cậu vượt qua thì có thể lúc đó đã có bàn thắng rồi”
Mano kế bên cũng phụ họa :”Tùng, có hứng thú làm một trung vệ hay hậu vệ không? Thân thể này, chặc chặc”, vừa nói, Mano vừa bóp lấy cơ bắp của Tùng, cười vui vẻ nói :”Không làm hậu vệ cũng quá phí phạm đi”.
Tùng rùng mình đẩy tay của Mano ra xa, làm cả đám cười vang. Quả thật, trình độ hung hãn của thằng nhóc này giờ mới bộc lộ ra. Nhìn cách cậu ta húc văng tiền vệ đối phương mà đã con mắt. Lúc đó cả Mano và Souse đều tự nhủ đưa mình vào tình huống đó, chợt phát hiện nếu mình mà ở trong hoàn cảnh như vậy, chỉ sợ mình cũng không tốt hơn tên Sampaio kia là mấy.
Pacheco khoan thai đi đến, cười với các cầu thủ, vỗ vỗ tay ra hiệu tập hợp. Ông khích lệ toàn đội, nhưng không chỉ đích danh bất kì một ai, mặc dù cả Tùng cũng vẫn không được đích danh khích lệ. Có lẽ theo ông, hạ gục GD Chaves cũng không phải là một chuyện khó khăn cho lắm.
Pacheco bất chợt nghiêm mặt lại, nói tiếp :”Tuy chúng ta đã nằm ở top 4, nhưng bao nhiêu đây vẫn là chưa đủ. Do đó, để có thể ngẩng cao đầu tiến vào đội một, các cậu phải thể hiện ra được phẩm chất và sức mạnh của mình, hạ gục tất cả những chướng ngại vật trước mặt chúng ta. Có như vậy, địa vị của các cậu tại đội một mới vững chắc được. Mục tiêu của chúng ta là quán quân, mỗi một trận đấu còn lại đều thắng lợi, rõ chưa?”
“Rõ, thưa boss”
“Tốt lắm, bây giờ huấn luyện phục hồi bắt đầu, sau đó chúng ta sẽ tiến hành họp chiến thuật. Hôm nay các cậu có thể thả lỏng một ít rồi, trận tiếp theo với Gil Vincente sẽ diễn ra sau một tuần nữa, nên thời gian của chúng ta khá là dư dả, không cần phải quá căng thẳng”.
Cả đám ồ lên thích thú, sau đó, từng nhóm tiến hành huấn luyện phục hồi, vừa thực hiện vừa bàn bạc xem có thể đi đâu để thả lỏng. Carlitos thì một mặt không hứng thú lắm, nói nhỏ :”Huấn luyện viên chỉ được cái vẽ vời cho thêm chuyện. Mặc dù tình hình đội một không được lý tưởng cho lắm, nhưng trụ hạng là không có vấn đề gì. Đến lúc ấy, vị trí hiện tại chắc gì chúng ta đã có cơ hội. Đội một vẫn vô cùng có thực lực, không hề đơn giản chỉ một câu nói của ông ấy mà có thể đưa chúng ta vào đội hình chính”
Eliseu thì khá là thoải mái nói :”Chuyện đó bàn lại sau, chúng ta cứ từng bước đá tốt vị trí của mình, cơ hội chắc chắn sẽ đến.”
Tùng cũng vô cùng đồng ý với lời của Eliseu, cười cười nói :”Đúng vậy, thay vì cứ xoắn xuýt việc này, chúng ta chỉ cần đá tốt mỗi trận đấu. Không có cơ hội ở Belenenses, thì vẫn còn cơ hội ở nơi khác mà”
Eliseu và Carlitos mỉm cười đồng ý. Bản thân cả hai đều đã có nhiều kinh nghiệm đến và đi ở các cấp câu lạc bộ, nên chuyện thay đổi nơi cống hiến cũng không lấy làm gì là không thể chấp nhận.
Kết thúc buổi huấn luyện, Tùng và Pele vội vã trở lại kí túc xá. Do thể lực vẫn chưa phục hồi toàn bộ, nên Tùng cũng không tiếp tục huấn luyện thêm. Kết thúc một ngày bận rộn, Tùng cũng không đoái hoài đến sinh lực vẫn vô cùng tràn đầy Pele đang nhảy nhót tưng bừng, vùi đầu liền ngủ ngay lập tức.
Trong giấc mơ, Tùng đang cùng các đồng đội không rõ gương mặt, tay nâng chiếc cúp vô địch World Cup danh giá. Trong giấc mơ, cậu đánh bại hết đối thủ này đến đối thủ khác, cùng Việt Nam từng bước tiến đến ngôi vị cao nhất của bóng đá Thế giới, từng bước ôm lấy chiếc cúp danh giá. Giấc mộng đẹp đến nỗi, sáng hôm sau cậu không tài nào quên được cảm giác sung sướng dâng trào đó.
Nước Anh, sân Emirates, phòng huấn luyện viên.
Arsène Wenger chau mày nhìn tư liệu trong tay. Mặc dù hiện tại, chuỗi trận bất bại của Arsenal đã lên đến 12 trận ở tất cả các đấu trường, nhưng điều này vẫn không khiến ông yên tâm hơn. Bởi trước mắt là trận đấu làm khách trên sân PSV Eindhoven trong khuôn khổ vòng 1/16 Champion League. Thời gian chuẩn bị chỉ có 3 ngày, đúng là giật gấu vá vai. Với tình hình tài chính hiện tại của Arsenal, việc đi sâu vào vòng trong của Champion League sẽ mang đến nguồn kinh tế ổn định, để lắp vào cái hố không đáy của khoản nợ xây dựng sân bóng Emirates.
Đang đăm chiêu suy nghĩ, Liam Brady, phụ trách tìm kiếm cầu thủ tiềm năng, chạy vào phòng với một vẻ sốt sắng
“Wenger, tôi nghĩ ông cần xem cái này”
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?