Nghiêm Cấm Bịa Đặt Tin Đồn

Chương 71



Dư luận về Vạn Sơ Không trên mạng vẫn còn đang âm ỉ bởi vì tất cả đều chỉ là tin đồn không có bằng chứng thực tế, đoàn đội cũng không có cách nào đứng ra làm sáng tỏ.

So sánh với thần tượng cần sự ủng hộ của người hâm mộ thì các diễn viên cần cầm tác phẩm để nói chuyện nhiều hơn. Những người đến rạp ủng hộ có lẽ không phải đều thích xem bát quái trên mạng nhưng nếu lúc này đoàn đội nhảy ra làm rõ chuyện chưa từng xảy ra chắc chắc sẽ thu hút sự chú ý của mọi người. Nói không chừng đó có thể là cảnh mà người giở trò quỷ thích nhìn thấy cho nên chỉ có thể tạm thời gác lại.

Về phần Kỳ Tích và Vạn Sơ Không, bầu không khí giữa hai người càng trở nên kỳ quặc kể từ đêm ở khách sạn. Hai người điện thoại cũng chỉ nói vài ba câu. Bên Vạn Sơ Không cũng rất bận rộn, rất nhiều chuyện Kỳ Tích xem tin tức mới biết được, ví dụ như người đàn ông bị chụp lại thường xuyên ra vào một nơi, bị giới truyền thông nghi ngờ kim ốc tàng kiều.

Tuy nhiên nơi mà Vạn Sơ Không quay về hoàn toàn không phải là nhà riêng của anh, chuyện này thì Kỳ Tích không thể rõ ràng hơn. Bởi vì các tòa nhà và khung cảnh xung quanh của nơi được chụp lại vô cùng quen thuộc, rõ ràng đó là khu nhà ở của cậu. Vạn Sơ Không về nhà mẹ.

Mấy ngày nay Vạn Sơ Không liên tục báo cáo lịch trình làm việc của mình còn Kỳ Tích thì lại im thin thít. Vạn Sơ Không cũng không có hỏi, thỉnh thoảng cũng chỉ hỏi một hai câu, nếu đụng phải việc khó thì không hỏi nữa, rất ngoan rất phối hợp vô cùng nghe lời, hoàn toàn không phải bộ dáng nổi loạn chống lại người đại diện như trước, hoặc là nói vốn dĩ Vạn Sơ Không đã biết tất cả. Kỳ Tích luôn biết Vạn Sơ Không biết rất rõ lịch trình của mình, nếu trong lúc nói chuyện có thăm dò một hai câu sẽ phát hiện đối phương đều biết tất cả.

Lần trước cả nhóm ghi hình vẫn còn rất lạnh, lần này thì đã là mùa hè. Cách đây không lâu Hạ Ngũ xin phép đi nghỉ mát ở bãi biển. Lúc trở lại, chuyên viên trang điểm nhìn thấy cậu ta lập tức kinh ngạc bưng mặt hét lên: “Tại sao da của em lại biến thành như này?!”

Hạ Ngũ nghe xong nở một nụ cười tỏa nắng, khuôn mặt ngăm đen, hàm răng sáng bóng. Kỳ Tích cảm giác chuyên viên trang điểm có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào cho nên vội vàng vươn tay ra đơ. Chuyên viên trang điểm lấy lại tinh thần, đưa ra phương pháp cữu chữa kịp thời.

Đã lâu rồi Hạ Ngũ không có lịch trình chính thức nào. Trong khoảng thời gian đi nghỉ phép này, tâm trạng của cậu ra đã khá hơn một chút, không còn sầu não uất ức như trước, có lẽ đã nghĩ thoáng rất nhiều chuyện.

Ở đây chỉ có năm người, mỗi Khâu Diệc vắng mặt. Không ai hỏi cậu ta có đến hay không, trong lòng mỗi người đều có một đáp án nhưng không ai nói rõ. Bọn họ vẫn tập hát, tập nhảy, trò chuyện về những chuyện thú vị xảy ra gần đây.

Trước đây Phó Sương thích ồn ào như vậy bây giờ cũng có chút hiểu biết, không có nhắc Vạn Sơ Không trước mặt Kỳ Tích nữa.

Trong vòng xảy ra chuyện gì bọn họ đều rõ hơn ai hết. Ở đây chỉ có Lâm Sam biết bọn họ thật sự yêu đương, những người khác chỉ biết quan hệ giữa hai người cũng tốt lắm, nhưng tốt như thế nào thì ngoại trừ người trong cuộc ai cũng chẳng ai rõ ràng. Trong cái vòng này có rất nhiều “bạn tốt”, trước ống kính thì kề vai sát cánh thân thân mật mật, còn sau lưng thì ngứa mắt lẫn nhau.

Kỳ Tích và Vạn Sơ Không từ lúc ban đầu không quen biết đến quen biết hiện tại cũng coi như là từ scandal chồng chồng biến thành tình bạn trong sáng, từ phim truyền hình yêu đương nồng cháy biến thành phim học đường ngây thơ thuần khiết. Mọi người trêu chọc, tâm tư tham gia náo nhiệt dần dần cũng phai nhạt đi.

Thậm chí, trong cuộc phỏng vấn cách đây vài ngày, người dẫn chương trình đã khéo léo tránh những chủ đề liên quan đến Vạn Sơ Không. Kỳ Tích còn chưa kịp cảm thấy biết ơn sự chu đáo này thì người dẫn chương trình đã hỏi tiếp: “Lullaby6 đã rất lâu không có hợp lại, lần này khó có được cơ hội mọi người tụ tập một chút, mặc dù thiếu Khâu Diệc…”

Vừa bắt đầu Kỳ Tích đã cảm thấy không ổn, quả nhiên vị MC nữ tủm tỉm cười nói: “Hiện tại trên mạng đang lan truyền tin đồn nhóm sắp giải tán. Mọi người nghĩ sao về chuyện này?”

Mấy người nhìn nhau, cuối cùng Nhậm Tư và Kỳ Tích đứng ra hòa giải mới để cái chủ đề này mơ hồ đi qua.

Lúc xuống đài, chị Hà trực tiếp nói với Kỳ Tích: “Gần đây em đừng chủ động nhắc đến Vạn Sơ Không. Chị sẽ cố gắng hết sức giúp em tránh đi nhưng chị không thể đảm bảo mọi chuyện có thể thuận lợi cho nên em linh hoạt một chút.”

Sau đó Kỳ Tích mới biết được lý do tại sao trong khoảng thời gian này không ai nói gì với cậu về Vạn Sơ Không là do người đại diện đã sắp xếp hết trước mọi cuộc phỏng vấn.

Cậu hỏi: “Vì sao ạ?”

“Vì sao thì trong lòng em tự biết. Gần đây tiếng gió về cậu ta trong giới cũng không tốt lắm.” Chị Hà nhìn Kỳ Tích. Cô lớn hơn bọn họ rất nhiều tuổi, lại theo sát bọn họ từ khi mới ra mắt cho nên không khỏi có tư thái của trưởng bối, “Có quan hệ tốt với cậu ta cũng không phải là chị. Cậu ta là hạng người gì chẳng lẽ em không biết sao? Tự mình phán đoán một chút đi.”

Kỳ Tích vừa muốn mở miệng, chị Hà nói tiếp: “Chị không thể đi theo em trong buổi ghi hình ngày mốt được. Đến lúc đó chị sẽ nói trợ lý của em đặc biệt chú ý.”

Kỳ Tích: “Chú ý gì ạ?”

“Đừng có biết rõ còn cố hỏi.”

Kỳ Tích muốn phản bác nhưng Vạn Sơ Không quả thật chẳng chịu nói gì với cậu. Mấy lần toàn là cậu đấm vào bông, bông còn quấn ngược lại cậu nữa. Giờ cậu phải đi đâu để nói lí lẽ đây.

Ngày hôm đó trong phòng tập, Phó Sương đột nhiên hỏi Kỳ Tích: “Anh ơi, chúng ta sẽ không giải tán đúng không?”

Hai từ “Không đâu” của Kỳ Tích như mắc kẹt trong cổ họng không nói ra được. Thật ra đến thời điểm này bọn họ đã không khác gì giải tán. Chỉ đi một ít chương trình, một ít lễ trao giải rồi mạnh ai người nấy chạy lịch trình cá nhân của mình.

Trước Nhậm Tư luôn nói đùa cái nhóm này sắp tiêu rồi, Lâm Sam sau này cũng bép xép theo nhưng khi thật sự suy tính đến chuyện này lại cảm thấy cách bọn họ đặc biệt xa xôi.

Cuối cùng Kỳ Tích chỉ có thể nói: “Em đừng có suốt ngày nghĩ mấy chuyện không đâu. Giáo viên dạy nhảy nói em thụt lùi quá rồi đấy, mau đi tập luyện đi, có nghe không hả?”

Phó Sương lập tức bày ra vẻ mặt đau khổ: “Nền tảng của em không tốt. Hai tháng này dạy người khác học rap, giờ mấy động tác đều quên hết rồi.”

Tất nhiên mấy lời của cậu ta cũng là cường điệu. Tất cả mọi người đã cùng nhau tập luyện lâu như vậy, ai chăm chỉ ai không có thể nhìn ra được. Trừ Khâu Diệc, mức độ nổi tiếng của Phó Sương trong nhóm cao nhất. Hai tháng trước cậu ta tham gia một chương trình về rap. Ở đây là em út của nhóm nhưng ở trong chương trình lại đã giáo viên của người khác.

“Vậy thì nhanh chân tập luyện đi.” Kỳ Tích nhìn thấy điện thoại trên sàn đang nhấp nháy, Phó Sương cũng trùng hợp nhìn thấy, ánh mắt đột nhiên trở nên cẩn thận từng ly từng tí.

“Anh Tiểu Lục, anh vẫn còn liên lạc với anh ta…” Trước kia ồn ào nhất là cậu ta, mà hiện tại thay đổi thái độ nhiều nhát cũng là cậu ta.

Kỳ Tích dừng một chút nói: “Anh ấy không phải người như vậy.” Sau đó đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại.

Đầu dây bên kia yên tĩnh thật lâu, Kỳ Tích cúi đầu nhìn chân mình: “Không nói gì thì em cúp máy đây.”

Vạn Sơ Không mở miệng: “Muốn nghe tiếng của em.”

“Vây giờ nghe rồi.”

“Ừm.” Vạn Sơ Không nhẹ nhàng đáp một tiếng.

Kỳ Tích: “Còn chuyện gì nữa không?”

Vạn Sơ Không: “Bây giờ anh đang ở nhà.”

“Ừm.” Kỳ Tích không hỏi Vạn Sơ Không đang ở nhà nào. Suy nghĩ của cậu chính là nếu Vạn Sơ Không không chịu nói cho cậu biết vậy thì cậu không sẽ không thèm hỏi bất cứ chuyện gì. Để xem ai chịu thua ai!

Vạn Sơ Không bỗng nói: “Anh nhớ em lắm.”

Kỳ Tích lại im lặng, một lúc sau mới giận dỗi nói: “Em không nhớ anh.”

Cậu cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả. Tin đồn trong vòng càng ngày càng lớn đương nhiên cậu cũng nghe được một ít tiếng gió. Nhưng đó đều không phải là Vạn Sơ Không mà cậu tận mắt nhìn thấy. Bọn họ còn chưa hiểu rõ ràng về con người này thì đã dùng ánh mắt phê phán để đánh giá một người. Anh ấy hiền lành là chuyện đương nhiên, còn nếu ác độc thì lại bị phóng đại không ngừng.

Nhưng trong lòng Kỳ Tích hiểu rõ là một chuyện, còn Vạn Sơ Không lại giấu diếm là một chuyện khác. Nếu người đàn ông đã không chủ động giải thích với cậu thì cậu không nên hỏi.

Cho anh nghẹn chết luôn!

Sau khi cúp điện thoại, Vạn Sơ Không thờ ơ với mèo con đang chủ động bám vào chân mình, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đã tối đen cho đến khi mèo con ngóc đầu dậy kêu một tiếng.

Vạn Linh đi ra từ nhà vệ sinh, đưa tay lau một ít bọt nước trên mặt. Đầu ngón tay của bà còn hơi run rẩy, dường như đang rất tức giận.

Vạn Sơ Không ngồi ở trên ghế sô pha quay đầu nhìn bà, ánh mắt không một tia phập phồng.

Vạn Linh hít một hơi thật sâu: “Con định cố chấp đến bao giờ? Mẹ đã nói rồi, chỉ cần con quay lại tiếp tục quay phim, tiếp tục xuất hiện trên màn hình sớm muộn gì cũng có ngày bị người ta đào ra quá khứ. Chú Hàn của con làm nghề này bao nhiêu năm rồi, con còn không thèm nghe lời hắn nói, con phải….”

“Trước khi con quay lại đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.” Vạn Sơ Không trả lời bà.

Vạn Linh liên tục lắc đầu: “Con căn bản không suy nghĩ kỹ càng. Đáng lẽ ngay từ đầu mẹ không nên hứa với con. Trong khoảng thời gian này mẹ không cho phép con lộ mặt nữa, để đám phóng viên kia cút hết đi!”

Bà nói xong lập tức ra ngoài đóng sầm cửa lại. Một lát sau Kiều Khải Nhuệ mới ra khỏi phòng, “Anh ơi.”

Vạn Sơ Không ngẩng đầu nhìn em trai đang đứng trên gác.

Kiều Khải Nhuệ bám lan can nhìn xuống. Mối quan hệ giữa anh trai và mẹ của nhóc luôn căng thẳng như vậy. Đa số đều là mẹ la hét khàn cả giọng, anh trai thì ở một bên im lặng không nói gì. Chỉ có một chút biểu hiện hai người giống nhau, đó là không ai chịu cúi đầu.

“Kiều Khải Nhuệ.” Vạn Sơ Không nói với em trai, “Em ngoan một chút nào.”



Buổi biểu diễn diễn ra suôn sẻ, cả nhóm Kỳ Tích cúi đầu chào khán giá. Cậu bước ra khỏi sân khấu, trong lúc gỡ mic lờ mờ nghe thấy cuộc nói chuyện của nhân viên công tác.

“…Có thật không vậy? Đó là khuynh hướng bạo lực đúng không?”

Kỳ Tích dừng lại, Lâm Sam đi phía sau nhắc nhở cậu, “Anh, anh đi tiếp đi, phía sau còn có người.”

Kỳ Tích cúi đầu. Từng giọt mồ hôi rơi xuống sàn nhà, tiếng thở dốc như phóng đại vô số lần bên tai.

Vì sao không chịu nói với cậu? Dù giải thích chỉ một câu thôi, bọn họ cũng sẽ không đi đến tình trạng thế này.

Tin đồn càng ngày càng lớn như quả cầu tuyết. Có người nói mình tận mắt nhìn thấy Vạn Sơ Không cố tình tuột tay thả điện thoại vỡ tan tành trên phim trường. Nhiều nhân viên đoàn làm phim có thể chứng minh chuyện này.

Không phải Kỳ Tích không để ý đến điện thoại của Vạn Sơ Không, không để ý đến nững vết nứt loang lổ như mạng nhện đó. Cậu đã ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần mình sẵn sàng chờ đợi, Vạn Sơ Không sẽ nói với cậu. Giống như thời gian đầu hai người mới quen nhau vậy, Vạn Sơ Không sẽ chủ động nói cho cậu biết.

Nhưng cuối cùng cái gì cậu cũng không đợi được, chỉ còn lại những tin đồn không ngừng lan nhanh.

Nhưng mà cậu còn chưa kịp giải quyết xong thì ngày hôm sau đã xảy ra chuyện lớn hơn.

Vào sáng sớm, Khâu Diệc đăng một bài viết tuyên bố mình đã hết hợp đồng với công ty giải trí Vạn Quy và cả hai bên đang tiến hành các thủ tục pháp lý.

Những lời của các thành viên nói trong cuộc phỏng vấn trước đó bây giờ như tát vào mặt. Câu hỏi nhóm có phải sắp giải tán hay không bị các doanh tiêu hào biên tập lại thành Kỳ Tích nghe xong thì râu ông nọ cắm cằm bà kia đáp lại: “Mọi người ở chung đều rất tốt.”

Thêm tiêu đề #Khâu Diệc chấm dứt hợp đồng, hòa thuận trong nhóm bị nghi ngờ#

Kỳ Tích cũng không hiểu, vì sao người bị tổn thương luôn luôn là cậu!!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.