Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2523



Chương 2523:

Yết hầu Diệp Minh trên dưới chuyển động, biết cô trêu anh.

Hà Băng vươn lòng bàn tay mềm mại sờ lên hàng râu anh, cô dường như đặc biệt thích sờ râu anh.

Diệp Minh nhanh chóng đè xuống cái tay đang làm loạn của cô, sau đó xách chăn qua, nhét cả người cô vào trong chăn, buổi tối lạnh, cô mặc lại phong phanh, anh sợ cô bị cảm.

“Diệp Minh, anh thực sự không muốn à?” Hà Băng hỏi anh, hiện tại anh cứ là lạ, thực sự biến thành Liễu Hạ Huệ ngồi trong lòng mà không loạn rồi.

Diệp Minh ôm cô vào trong ngực, hôn một cái cái trán của cô, sau đó thâp giọng lưu luyến nói: “Băng Băng, chúng ta kết hôn đi!”

Anh nói — Băng Băng, chúng ta kết hôn đi!

Hàng mi Hà Băng run lên.

Diệp Minh rủ mắt nhìn cô gái trong ngực, nói giọng khàn khàn: “Băng Băng, anh hiện tại đã khỏe rồi, nên muốn chuẩn bị tốt cho tương lai của chúng ta, anh đã không thỏa mãn kiểu vui thích cả đêm này nữa rồi, đương nhiên đây đối với em cũng không công bằng, anh muốn ngủ với em, càng muốn giữ lại đến sau khi kết hôn đã có thể ngủ với em một cách hợp pháp hơn. Anh muốn mau chóng trở về, xin kết hôn, chỗ mẹ em, anh cũng nhất định sẽ cố gắng hết sức để bác chấp nhậ anh. Nói chung, gả cho anh, anh sẽ không để cho em chịu một chút xíu uất ức nào đâu.”

Hà Băng lân đâu tiên nghe anh nói lời như vậy, thì ra anh đã sớm suy nghĩ đến chuyện kết hôn rồi.

Anh nghĩ rất nhiều rất chu toàn, đã nghĩ toàn vẹn hết thảy rồi, không để cô chịu uất ức.

Thảo nào đêm nay anh cắn răng không muốn, không phải anh không muốn, mà là anh muốn quan hệ của hai người lại thăng hoa một bước, không có kết hôn, anh e dè chạm vào cô, đây là tất cả thương tiếc của anh với cô.

Hà Băng gối lên buồng tim anh, nghe nhịp đập nơi đó truyền tới từng tiếng “thình thịch thình thịch” mạnh mẽ, âm thanh ấy khiến cô có cảm giác an toàn.

Cô nghĩ, chờ sau khi bọn họ cùng nhau trở về, cô sẽ nói bệnh tình của mình cho anh biết.

Có chị Quán Quán ở đây, còn có anh, tất cả trắc trở đều có thể giải quyết dễ dàng.

“Diệp Minh, lời này là anh nói đấy nhé, đến lúc đó anh phải cầu hôn với em đó.” Hà Băng mềm mại làm nũng nói, lúc này thực sự cô là một cô gái 21 tuổi rôi.

Diệp Minh thấy dáng vẻ cô như “chỉ cần anh cầu hôn cho thật tốt thì em liền đồng ý gả cho anh”, không khỏi cong khóe môi: “Được.”

Hà Băng ngắng đầu, hôn một cái môi anh.

Diệp Minh muốn đẩy cô ra, đêm nay anh đã dùng hết lực khắc chế lớn nhất để từ chối cô, cô lại quấn lấy trêu lửa nữa thì, anh sợ rằng sẽ không khống chế nồi nữa mắt.

Lúc này tay Hà Băng bò lên cổ anh, thổi khí thì thầm nói: “Diệp Minh, em muốn anh.”

Diệp Minh khựng lại, mấy giây sau liền xoay người đè cô xuống.

Trâu già gặm cỏ non, Diệp Minh lại lần nữa được thể nghiệm sung sướng sức sống và nhiệt tình của cô gái trẻ tuổi.

Sáng sớm, Hà Băng lê cơ thê đã như vỡ vụn nhanh chóng chạy về phòng mình, cô đứng ở phòng tắm nước nóng.

Hai cánh tay gầy ôm lấy chính mình, cô mặc nước ấm thư thích từ đỉnh đầu đổ xuống, khuôn mặt nhỏ ửng lên vài vệt đỏ.

Cô bây giờ giống như là lá chuối dưới mưa, điềm đạm đáng yêu lại đượm vẻ khó khăn lắm mới nở rộ, kiều diễm kinh tâm động phách.

Bên này Diệp Minh nghiêng sang một bên, anh vươn cánh tay có lực tìm cô, muốn ôm cô ngủ tiếp một hồi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.