Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2113



Chương 2113:

 

Diệp Minh là con trai Diệp Thanh Đề, từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, mười mấy tuổi tòng quân, trở thành chỉ huy cao cấp của Huyết Dực.

 

Huyết Dực là một chỉ lực lượng đặc biệt, nghe đồn họ có 3 vạch chéo màu đen trên mặt giống như quỷ mị, trong những năm đó, lực lượng đặc biệt này đã nhiều lần truy quét các nhóm buôn người, buôn bán nội tạng, ma túy, truy quét. hầu như tất cả các ông trùm tội phạm, do đó khiến người ta nghe tiếng táng đảm.

 

Không có ai thấy được lực lượng của Huyết Dực, có người nói những ai gặp qua lực lượng này đêu chết hêt.

 

Mà chỉ huy cao cấp của Huyết Dực cũng chính là Diệp Minh, hai giới hắc bạch, tư pháp quân chính khắp nơi đều là truyền thuyết về anh.

 

Năm đó Diệp gia gặp chuyện không may, Diệp Minh bí mật về nước, Cố lão gia tử và Cố Hiền liền bán hành tung của Diệp Minh, làm cho Diệp Minh nửa đường bị thế lực hắc ám ám sát.

 

Tất cả mọi người nói Diệp Minh chết rồi, bên trên cũng đưa ra chứng minh Diệp Minh tử vong, theo Diệp Minh biến mắt, Huyết Dực cũng phai nhạt ra khỏi rồi tầm mắt mọi người, như thể đã cùng Diệp Minh biến mắt.

 

Giang hồ, rơi vào yên tĩnh.

 

Yên tĩnh rât nhiêu năm.

 

Cố Dạ Cần muốn hút thuốc, nhưng nhớ tới Diệp Linh không thích mùi thuốc lá trên người anh, anh liền nhịn, anh cụp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ trong lòng.

 

Anh trai của cô Diệp Minh là một nhân vật kinh tài tuyệt luân, anh đoán Diệp Minh vẫn còn sống, song là chỉ huy cao cấp của Huyết Dực anh ấy đã không còn cách nào trở về xem Diệp Linh, bởi vì anh xuất hiện sẽ làm giang hồ yên tĩnh nhiều năm nhắc lên sóng gió kinh hoàng, còn có thể mang đến cho Diệp Linh nguy hiểm không cách nào suy đoán được.

 

Thế nhưng, Cố Dạ Cần đã ngửi được khí tức của Diệp Minh.

 

Anh cảm thấy, Diệp Minh đã và đang trên đường trở về rồi.

 

Yêu cầu thứ hai của Diệp Linh là bảo anh đưa hung thủ hại chết bố mẹ cô ra công lý, anh không thể.

 

Gây ra tai nạn xe, bán đứng chỉ huy cấp cao, vài Cố gia cũng không đủ để đền tội.

 

Cố Dạ Cần tham lam lại yêu thương vuốt ve gương mặt Diệp Linh, anh khe khẽ nói: “Linh Linh, anh không thể để mình hai bàn tay trắng, bởi vì, hai bàn tay trắng anh đây, còn có thể lấy cái gì để giữ em lại?”

 

Lúc Diệp Linh tỉnh lại Cế Dạ Cần đã đi rồi, đến công ty.

 

Cô ngồi dậy, trên người còn đau nhức không ngớt, nhưng anh đã bôi thuốc cho cô, hóa giải một ít cảm giác đau đón.

 

Diệp Linh cảm giác giữa hai chân có vật gì chảy ra, rất nhiều, dù sao cơ thể cô bị hao tổn, không thể mang thai, nên anh không cần lo lắng tiết chế gì.

 

Diệp Linh cầm điện thoại lên, gọi điện cho Cố Dạ Cần.

 

Tiếng chuông chờ reo lên sau đó được tiếp, song không phải Cố Dạ Cần, mà là thư ký riêng của anh: “Thái thái, chào cô, cô tìm chủ tịch sao?”

 

“Đúng vậy, anh ta ở đâu?”

 

“Thái thái, chủ tịch hôm nay có một cuộc hội nghị rất quan trọng, có chút bận…”

 

“Cho nên, anh ta đến thời gian nhận điện thoại của tôi cũng không có?”

 

“Vâng…”

 

Diệp Linh trực tiếp cúp điện thoại.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.