Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2080



Chương 2080:

 

Lúc thư ký riêng mới vừa biết được tin tức này cũng cảm thấy hết hồn, hiện tại anh ta nói xong cũng cảm người đàn ông ngồi ở giác chủ vị đột nhiên cứng đờ.

 

Cố Dạ Cẩn ngắng đầu, nhìn thư ký riêng, hỏi một câu: “Cậu mới vừa nói cái gì?”

 

Thư ký riêng tê cả da đầu, năm 18 tuổi Diệp Linh ở cùng Có Dạ Cần, sau đó lại đến nước ngoài một đoạn thời gian, đứa bé này không cần đoán đều biết là của ai.

 

Thư ký riêng nhắm mắt nói: “Chủ tịch, Diệp tiểu thư…”

 

Lời còn chưa nói hết, Cố Dạ Cần đột nhiên đứng dậy, khuôn mặt tuấn tú kia đã u ám, trong tròng mắt đen thanh bần lóe ra ánh sáng lạnh âm u: “Cô ấy đâu?”

 

“Mới vừa bị lão gia tử và phu nhân đón đến Có gia đại trạch.”

 

Lời vừa dứt, Cố Dạ Gần đã biến mắt nhanh chóng trong tầm mắt của mọi người.

 

Cố gia đại trạch.

 

Diệp Linh đên rôi, Cô lão gia tử và Ôn Lam đã sắc mặt tái xanh chờ cô, còn có Trần Viên Viên.

 

Trần Viên Viên là bị bắt tới, đã bị thầm vấn qua, hiện tại sợ đến run lẫy bẩy rúc ở trong góc.

 

“Là ả! Chính ả chính mồm nói, ả nói ả 18 tuổi mang thai rồi sảy thai, lão gia tử, Cố phu nhân, hai người phải tin tưởng tôi, tôi không có nói sai, tin của tôi đều là thật!” Trần Viên Viên oán hận nhìn Diệp Linh, trực tiếp quỳ trước mặt Cố lão gia tử, cầu buông tha.

 

Có lão gia tử là một kẻ tinh ranh bực nào, lão giơ lên đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Diệp Linh: “Là cô cố ý nói cho ả Diệp Linh đên rôi, Cô lão gia tử và Ôn Lam đã sắc mặt tái xanh chờ cô, còn có Trần Viên Viên.

 

Trần Viên Viên là bị bắt tới, đã bị thẩm vấn qua, hiện tại sợ đến run lẫy bẩy rúc ở trong góc.

 

“Là ả! Chính ả chính mồm nói, ả nói ả 18 tuổi mang thai rồi sảy thai, lão gia tử, Cố phu nhân, hai người phải tin tưởng tôi, tôi không có nói sai, tin của tôi đều là thật!” Trần Viên Viên oán hận nhìn Diệp Linh, trực tiếp quỳ trước mặt Cố lão gia tử, cầu buông tha.

 

Cố lão gia tử là một kẻ tinh ranh bực nào, lão giơ lên đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Diệp Linh: “Là cô cố ý nói cho ả biêt, muôn mượn tay ả?”

 

Diệp Linh nhìn thoáng qua Trần Viên Viên quỳ dưới đất, đáng tiếc là đến lúc này rồi Trần Viên Viên cũng không biết mìnhđã sai ở đâu.

 

Diệp Linh gật đầu: “Đúng vậy, nếu là quân cờ các người đưa tới cửa, vậy tôi cũng không nên là phụ ý tốt của các người chứ?”

 

Cố lão gia tử giận dữ, lão nhấc chân, một cước đá lên trong ngực Trần Viên Viên: “Thứ ngu xuẩn như heo, bị người lợi dụng còn vui vẻ!”

 

Trần Viên Viên hét thảm một tiếng té nằm trên đất, khóe miệng thấm ra máu.

 

Ôn Lam ngồi trên xe lăn, bà ta hung hăng siêt tay năm xe lăn, căn răng hỏi: “Diệp Linh, tao hỏi mày, đứa con mày sảy năm 18 tuổi kia là của ai2”

 

Diệp Linh nhìn Ôn Lam, gương mặt tinh xảo nhuốm vẻ lười biếng: “Cố phu nhân, bà cảm thấy là của ai?”

 

Ôn Lam biết con trai mình ngủ Diệp Linh năm 18 tuổi, thế nhưng về chuyện mang thai rồi sảy thai này, bà ta cùng Cố lão gia tử đều bất ngờ.

 

Chờ bọn họ biết đến, bên ngoài đã dư luận xôn xao rồi, Diệp Linh mang tới vĩ đại lưu lượng làm cho chuyện này đè cũng không đè được.

 

Bọn họ cũng không ngờ Diệp Linh dĩ nhiên chơi như thế, giết mọi người trở tay không kịp.

 

Ôn Lam cười nhạt: “Diệp Linh, mày có phải muốn nói đứa con kia là của A Cần hay không? Ah, thực sự là nực cười, đứa con kia đã chết, mày lấy chứng cứ gì chứng minh đứa con kia là của A Cẩn, mày vốn chính là một con hồ ly tinh, chỉ thích câu dẫn đàn ông, ai biết mày có phải có ở bên ngoài chơi loạn mang thai con người khác sau đó vu oan cho A Cần bọn tao?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.