Nghe Nói Ngươi Muốn Cưới Ta?

Chương 31: Phân biệt thật giả



Từ Cẩn An lúc này đang phòng nghỉ pha cà phê, nàng vốn đang cùng đồng nghiệp nói chuyện phiếm, đột nhiên có dãy số lạ gọi đến nàng khẽ nhíu mày.

Nhưng nàng tuyệt đối không thể tưởng được cuộc điện thoại này mang đến cho nàng một chút kinh hỉ.

Từ Cẩn An day day trán, dò hỏi: "Tôi muốn hỏi chút, trường sơ trung trước kia của cậu là gì."

Dương Đồng khó hiểu, nhưng vẫn nói sự thật: "Tôi học ở Thanh Thụ." Càng ngày càng khó hiểu.

Từ Cẩn An lạnh lùng hạ mi che giấu sự kinh ngạc, nàng hít sâu một hơi cảm thấy chuyện này đang từ từ vượt khỏi sự hiểu biết của mình "Chúng ta có thể gặp nhau được chứ, tôi có vài chuyện khó hiểu muốn hỏi cậu một chút."

Dương Đồng nhìn Cao Lộ, chớp mắt gửi tín hiệu hỏi nàng rốt cuộc có nên đáp ứng lời mời này không. Cao lộ suy tư gật đầu.

Dương Đồng: "Có thể, cậu chọn địa điểm đi."

"Ở quảng trường có một tiệm trà sữa, hẹn lúc 7h được chứ?"

7 giờ cũng là thời gian mình tan làm. "Ok vậy 7h gặp."

"Chờ 7 giờ tôi liên hệ cậu."

Nghe đến đó, Dương Đồng liền nói "Hẹn gặp lại", rồi cúp máy.

Nàng cắn cánh môi, ánh mắt đờ đẫn, nhưng trước mắt vẫn chưa hiểu được tại sao mình lại bị liên lụy vào chuyện này....

Cao Lộ nhịn không được cười lên, vỗ Dương Đồng trấn an nói: "Đừng quá sốt ruột, đến lúc gặp nhau rồi cũng biết được kết quả mà. Vừa rồi trên diễn đàn mới có tin đính chính, bạn học kia nói rằng bản thân nghe lầm tên gửi lời xin lỗi đến em."

Dương Đồng không thèm để ý loại người này, bĩu môi.

"Không biết Vi Vi nghe chuyện này chưa." Nàng lo lắng là vấn đề này.

Cao lộ nâng nâng cằm, trêu ghẹo nói: "Trước kia chưa xác định quan hệ với nhau em đặc biệt nghe lời Bạch Vi, còn bây giờ... còn hơn nữa. Chính là bị vợ quản nghiêm."

Dương Đồng ngạo kiều nói: "Tất cả hành động đó là vì tình yêu của em cho Vi Vi quá sâu đậm!"

"............" Cao Lộ che mặt, tỏ vẻ không muốn nhìn tiếp.

Nếu hiện tại sự tình đã có phương pháp giải quyết, Dương Đồng không tiếp tục quấy rầy.

"Em đi trước nha cô, chút nữa còn có tiết dạy."

"Được, trưa gặp lại ở nhà ăn."

"Dạ!"

Dương Đồng hôm nay đặc biệt mặc váy, lộ ra cặp chân dài thẳng tắp, tóc đuôi ngựa nhẹ lay động, xinh đẹp lại hoạt bát.

Nàng vừa để điện thoại vào túi thì nó lại run lên lần nữa, Dương Đồng vừa mới nhìn liền thấy Điền Điềm gọi tới.

Nàng đứng dựa vào cầu thang cười nói: "Điền đại tiểu thư sao lại rãnh rỗi gọi điện cho tớ vậy?"

"Cậu còn tâm trạng cười giỡn nữa à? Thấy bài đăng trên diễn đàn chưa?" Điền Điềm hạ giọng cực thấp, chắc chắn là trốn trong phòng nghỉ gọi điện.

Dương Đồng biết nàng quan tâm chính mình, vội giải thích: "Tớ biết rồi cũng đã giải quyết xong. Người ta cũng đăng bài xin lỗi."

Điền Điềm cười nhạo: "Tớ đã bảo phải kết bạn cẩn thận mà, cậu thấy chưa tớ nói có sai đâu!"

"Được được được, cậu đừng nóng giận lần sau mời cậu đi ăn ngon!"

Điền Điềm cuối cùng cũng nở nụ cười, nàng biết Dương Đồng sẽ nói như vậy. Bởi vì nàng mặc dù nhìn rất hòa đồng nhưng là dạng người ngoài nóng trong lạnh, những ai được nàng xác định là bạn bè chân thật rất ít.

"Lần sau về sẽ qua tá túc nhà cậu."

"Được, nhưng mà đừng mang theo em gái cậu lại đây. Lần trước em ấy xém nữa làm tớ tức chết." Dương Đồng ngữ khí bất mãn mà xoa eo, lần đó tiểu Mạn tới nhà Vi Vi làm khách. Nàng vẫn luôn dính lấy Vi Vi, căn bản là ngăn cản mình ở chung với Vi Vi vì thế lúc dùng cơm xong mình liền xách cổ áo nhét vào taxi trả về nhà. Không còn ai ở đây mình có thể hưởng thụ cảm giác riêng tư hai người rồi!

"Ha ha ha ha, ok."

"Cậu làm việc tiếp đi, tớ cũng phải đến văn phòng đây."

"Lần sau nói tiếp nha."

Dương Đồng chạy đến văn phòng cũng là lúc chuông báo reo lên. Bởi vì nàng là giáo viên thể dục nên cũng không cần soạn giáo án vì vậy những thời gian rảnh nàng thường chạy đến thư viện.

Nàng nhìn bàn làm việc thấy trên bàn còn để mấy quyển sách, rất may hôm nay còn hạn để trả lại sách.

Dương Đồng ôm sách chuẩn bị rời đi, đồng sự cười hỏi: "Tiểu Dương, lại muốn đi thư viện à?"

"Ừ, đi trả lại sách."

"Lời đề nghị lần trước, đã có quyết định chưa?"

Dương Đồng ôm chặt sách trong lòng trên mặt một mảnh bình tĩnh: "Tớ còn rất thích dạy thể dục vì vậy giao trách nhiệm giảng dạy môn toán, tớ cũng không dám chắc."

Lúc trước khi vừa vào trường Thanh Thụ, ba Dương đã có ý muốn nàng trở thành giáo viên dạy toán, mặc dù vẫn còn rất nhiều vị trí trống nhưng Dương Đồng vẫn khăng khăng muốn làm giáo viên thể dục. Ba Dương không lay chuyển được nàng cũng chỉ có thể tùy nàng.

Đồng sự không khỏi có chút tiếc hận, nàng cảm thấy Dương Đồng nếu như dạy toán học chắc chắn rất xuất sắc.

"Vậy được rồi không miễn cưỡng cậu nữa."

"Ha ha, Lý lão sư, tớ rất thích làm giáo viên thể dục. Còn bộ môn toán nên để lại cho người nào đó cẩn thận hơn đảm nhiệm đi."

"Lão Dương cũng không lay chuyển được tớ chỉ có thể từ bỏ." Mình về sau cũng sắp đến lúc về hưu, muốn chiêu mộ Dương Đồng đảm nhiệm chức vụ này.

"Lý lão sư, tớ đi đây?"

"Đi đi."

Dương Đồng vội vàng trốn, nàng tuy khi đi học thành tích không tồi, nhưng khi đó dù sao cũng là học sinh không có làm gì khác ngoài việc học. Hiện tại đã đi làm rồi trí nhớ cũng không được tốt nữa.

Trong lúc mang sách đi trả, Dương Đồng bỗng nhiên nhớ tới trước kia mình có đưa Bạch Vi một quyển sách. Nàng dừng chân nghĩ tại sao vẫn không nghe Vi Vi nói gì, có khi nào nàng vẫn chưa phát hiện ra? Hay có nguyên nhân gì khác?

Thôi chút nữa đi hỏi nàng, nếu Vi Vi không phát hiện vậy mình bí mật ám chỉ cho nàng tìm được bí mật nhỏ.

*

Từ Cẩn An xụ mặt tự hỏi chuyện vừa xảy ra, nàng cảm thấy có thể mình đã bị Dương Đồng lừa gạt....

Nàng rốt cuộc ngồi không yên, cầm áo khoác chạy đi tìm Dương Đồng.

Bởi vì công ty có lệnh cấm yêu đương trong văn phòng, cho nên hai người vẫn luôn vụn trộm yêu đương. Nếu cả hai kết hôn, Từ Cẩn An còn dự định sẽ chuyển sang công ty khác nhưng hiện tại xem ra nàng cần phải cẩn thận suy xét một chút.

Nàng giữ tay Dương Đồng đang nói chuyện với đồng nghiệp, sức lực khá lớn Dương Đồng cau mày phản kháng, "A cậu làm tớ đau!"

Từ Cẩn An đưa nàng đến cầu thang bộ, gió lạnh thổi loạn mái tóc ngắn.

Nàng ném cánh tay Dương Đồng ngữ khí không tốt hỏi: "Cậu có phải tốt nghiệp trường Thanh Thụ không?"

Dương Đồng biểu tình có chút mất tự nhiên, ánh mắt lập loè, bất quá nàng vẫn cố trấn định, "Việc này trước kia tớ đã nói với cậu rồi mà? Tớ chính là tốt nghiệp trường Thanh Thụ, caauj rốt cuộc muốn làm gì." Dương Đồng cố ý giành chất vấn trước, bởi vì nàng biết rõ kế tiếp Từ Cẩn An sẽ nói gì.

Nàng nói dối, ngụy trang mình thành Dương Đồng đã tốt nghiệp trường Thanh Thụ, tuy rằng không biết vì sao Từ Cẩn An nhận sai thân phận của mình và em gái nhưng nàng vẫn luôn dùng vỏ bọc đó.

Trong một mối tình nếu đã có một lời nói dối chắc chắn sau này sẽ có thêm nhiều lời nói dối để che dấu.

Cho nên khi nghe được Từ Cẩn An hỏi chuyện này, Dương Đồng trong lòng tuy rằng có hơi khẩn trương nhưng càng cảm thấy nhẹ nhàng.

Rốt cuộc không cần giấu diếm nữa....

"Cậu biết vì sao tôi cùng cậu yêu đương không?" Từ Cẩn An lạnh lùng hạ ánh mắt, khóe môi treo lên một nụ cười châm chọc. Nàng dựa vách tường móc ra thuốc lá, chính mình đáp ứng với Dương Đồng sau này tuyệt đối không hút thuốc nữa, hiện tại xem ra là muốn phá vỡ lời hứa.

Xé mở bao thuốc lá nàng run run, tùy tiện rút ra một cây ngậm trên môi, Từ Cẩn An híp mắt bật lửa.

Sương khói tràn ngập rất mau che khuất khuôn mặt nàng, khiến cho Từ Cẩn An càng thêm âm trầm.

Dương Đồng bước lùi về sau vài bước, nàng không thích mùi thuốc lá nhấp môi không nói lời nào.

"Tôi lần đầu tiên chú ý tới cậu, là bởi vì tên của cậu, lần thứ hai là bởi vì cậu nói rằng cậu tốt nghiệp trường Thanh Thụ, lần thứ ba chính là cậu từng nói rằng khi đó chơi bóng rổ rất tốt. Thật trùng hợp ba điểm này làm tôi nhớ tới thời điểm học cao trung, thường xuyên nghe được một chuyện. Cậu đừng nhìn tôi vóc dáng rất cao nhưng tôi lại dở các môn thể dục vì vậy tôi luôn chăm chú nhìn các bạn học khác tập thể dục. Khi đó có một người bạn hàng xóm cũng học ở Thanh Thụ thường xuyên nhắc tới một cái tên kể lại tất cả những việc tốt trên người cậu ta. Tôi liền nghĩ thầm, nữ sinh này rốt cuộc tốt đẹp bao nhiêu mà làm nhiều người yêu thích thế."

Từ Cẩn An xuyên qua làn khói cười cười, nàng thấy sắc mặt Dương Đồng càng ngày càng khó coi, "Sau đó, tôi không nghĩ được rằng vậy mà có thể gặp được nàng ở trong công ty. Dương Đồng, chuyện tới bây giờ cậu cũng không chịu nói thật cho tôi biết sao?"

Dương Đồng cắn răng, những lời vừa rồi của Từ Cẩn An như một thanh kiếm từ từ rạch ra từng vết thương trong lòng nàng.

Đã sớm biết Từ Cẩn An đặc biệt hứng thú với Dương Đồng, nhưng nàng không dự đoán được lại có ảnh hưởng lớn như vậy.

Nhịn xuống cảm giác muốn khóc, Dương Đồng nói: "Cậu có phải muốn chia tay với tớ không?"

"Cậu vẫn luôn nói dối." Nàng muốn tìm kiếm một đáp án.

"Ừ! Tớ nói dối thì như thế nào? Nhưng mà cậu cũng yêu tớ mà?" Dương Đồng đáy mắt tràn đầy oán hận.

Từ Cẩn An suy sụp cười, nói: "Được, chúng ta chia tay đi." Một cuộc tình đầy dối trá, cũng không cần phải níu kéo.

"Cậu cút đi! Nhanh biết mất khỏi mắt tớ!" Dương Đồng nghĩ đến nguyên nhân Từ Cẩn An chia tay, nàng hận không thể bóp chết Dương Đồng!

Vì cái gì nàng vĩnh viễn cướp đi dồ vật của mình?

Vì cái gì nàng lại được sinh ra?

Nếu, không có nàng, thì tốt rồi.

P/s: Mọi người biết bộ nào ngắn mà chưa ai edit thì chỉ tui nha, hoặc thể loại mọi người thích cũng được.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.