Trời trong mây trắng. Phương Chi lôi kéo Đoàn Khinh Trì muốn đi picnic, vốn dĩ đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi thế nhưng trước khi đi lại có công việc gấp cần giải quyết. Thế là Đoàn Khinh Trì chỉ đành bối rối đứng trước cửa nhìn Phương Chi. Tuy Phương Chi không vui nhưng cuối cùng vẫn thả cho Đoàn Khinh Trì đi.
Uổng công cậu vui cả một ngày, hưng phấn chuẩn bị mọi thứ suốt bao nhiêu lâu. Bây giờ xem ra thì những thứ này không dùng tới nữa rồi, quan trọng hơn là Đoàn Khinh Trì lại không có thời gian rảnh để ở bên cậu, đúng là mất hứng thật mà.
Phương Chi chơi một mình cũng chán nên cậu lôi hết mấy thứ đã chuẩn bị trước đó bày hết ra ngoài vườn hoa nhỏ ở sân sau, cũng coi như là "picnic" đi.
Vườn hoa này bình thường được Phương Chi chăm bón rất tốt, hoa nở đầy vườn xinh tươi. Ở ngoài cùng còn có một dải hoa hồng dài nở rất đẹp, cánh lá um tùm, hương hoa tỏa ra khắp nơi. Bên trong còn có đủ các loại hoa khác như: hoa cúc, hoa thược dược, hoa nhài, hoa hồng Trung Quốc, bên dưới còn có mấy loài như hoa khiên ngưu, hoa hồ điệp, hoa cúc vạn thọ nhỏ, vân vân rải đầy khắp vườn hoa nhỏ. Ở giữa đó chỉ có một bãi cỏ nhỏ trống trải gắn một cái xích đu. Phương Chi trải một cái thảm ra giữa đó, bày đồ ăn ra bắt đầu tự chơi một mình.
Đợi đến khi mặt trời xuống núi thì cả người Phương Chi đã toát hết mồ hôi rồi, cậu chạy về tắm rửa một cái. Lúc đi ra thì Phương Chi ôm cái đầu ướt nhẹp đi tìm Đoàn Khinh Trì khắp nơi nhưng lại phát hiện người này thế mà đã không còn ở trong phòng nữa rồi.
Chắc là ra ngoài rồi. Phương Chi có hơi buồn buồn, Đoàn Khinh Trì ra ngoài cũng không thèm nói với cậu một tiếng mà lại còn để cậu ở nhà đợi một mình nữa chứ.
Nếu Đoàn Khinh Trì đã không có ở đây rồi thì Phương Chi cũng không ngại nữa, cậu vùi đầu vào trong tủ lục tung cả buổi trời mới tìm ra được cái váy ngắn mà Đoàn Khinh Trì ép cậu mặc khi trước. Sau đó cậu mặc nó lên rồi đi ra ngoài vườn hoa hóng gió. Lần đó cậu cũng chưa mặc thật, hình như là đang giận dỗi gì đó với Đoàn Khinh Trì. Đoàn Khinh Trì cố ý mua về để trêu cậu, Phương Chi tất nhiên là không thèm nghe theo ý hắn mà ném cái váy đó đi ra xa, thề là không bao giờ mặc cái váy này nữa.
Thật ra cậu cũng hơi hơi muốn mặc. Váy nhỏ đó xinh lắm, chất liệu mềm mịn, váy đen còn viền thêm ren trắng xung quanh trông vừa nghịch ngợm vừa gợi cảm. Chỉ là với độ dài này thì không thể mặc đi ra ngoài dạo phố được.
Phương Chi tung ta tung tăng đi ra ngoài vườn hoa. Thế nhưng vừa mới bước đến nơi thì nụ cười trên gương mặt đã đông cứng lại, lập tức muốn quay người lại chạy về ngay.
"Chi Chi." Đoàn Khinh Trì ngồi trên xích đu gọi cậu: "Qua đây."
Phương Chi thấy mình không trốn khỏi kiếp này thật rồi, cậu xoắn suýt, chậm chạp đi về phía Đoàn Khinh Trì, muốn nhân lúc trời sập tối thì tìm cớ để cho qua chuyện này.
Vì vậy Phương Chi nhẹ nhàng đi vòng từ sau lưng Đoàn Khinh Trì tới trước mặt hắn, cậu vòng tay lên cổ Đoàn Khinh Trì rồi dạng hai chân ra ngồi lên đùi hắn, nhiệt tình nói: "Chồng ơi sao anh lại ở đây vậy ạ? Em tìm anh lâu lắm luôn á."
Đoàn Khinh Trì nắm lấy eo xốc cậu lên một cái, mặt đầy ý cười: "Không phải em bảo là không mặc sao? Vì tôi không có đây nên lại mặc rồi à?"
"Sao lại thế được ạ." Phương Chi tươi cười nói: "Tất nhiên là mặc cho chồng xem rồi."
"Phải không?" Đoàn Khinh Trì cũng không biết là có tin hay không, hắn vén một góc váy lên để lộ ra cái quần lót bên trong: "Nếu như mặc cho chồng xem thì sao Chi Chi còn phải mặc quần lót nữa?"
Phương Chi bị nghi ngờ cũng kiên quyết không chịu thừa nhận, vì thế cậu lại cười càng ngọt hơn, kề sát lại bên tai của Đoàn Khinh Trì nói: "Tại vì muốn chồng cởi ra ạ."
"Chồng không cởi." Đoàn Khinh Trì bóp lấy vòng eo thon gọn của cậu rồi nói: "Chồng sẽ để như vậy rồi chơi em luôn."
Đoàn Khinh Trì vạch quần lót của cậu ra, mãi tới khi hắn đỡ lấy gậy thịt cạ cạ vào lồn nhỏ thì Phương Chi mới hiểu ra Đoàn Khinh Trì muốn làm ở cái nơi nửa lộ thiên này thật. Tuy xung quanh có đủ các loại hoa che chắn giúp bọn họ, từ đây cách đường lớn cũng xa, thế nhưng nếu có người đi qua thì vẫn sẽ chú ý tới bọn họ. Nhất là lúc bình thường làm tình Phương Chi chưa bao giờ biết kiềm chế là gì cả, lỡ như bị người khác phát hiện thì cũng không được đâu.
"Chồng ơi..." Phương Chi nhăn mày cầu xin hắn: "Em sợ."
"Sợ thật hay là hưng phấn?" Đoàn Khinh Trì đỉnh vào trong một chút, quy đầu lớn kia đâm vào trong lỗ nhỏ, vách thịt bị đâm mở cũng không hề ngại ngùng mà chảy đầy nước ra: "Chảy nước ra hết rồi đây này."
"Em... A!" Phương Chi hoảng hốt kêu lên một tiếng. Đoàn Khinh Trì ôm lấy cậu trượt qua bên thảm, kéo một chân cậu lên để lộ ra nơi ẩn mặt bên dưới. Ngón tay hắn nhét vào bên mép quần lót màu trắng, đâm thẳng vào trong lồn dâm.
Đoàn Khinh Trì cắm rút rất nhanh, hắn cúi đầu xuống hỏi cậu: "Chi Chi mặc váy ngắn tới nơi này để chuẩn bị cho tên đàn ông hoang nào chơi vậy?"
Phương Chi bị ép tách rộng hai chân ra, cái chân không bị Đoàn Khinh Trì giữ lấy đang chống trên thảm, đạp lên trên người Đoàn Khinh Trì. Đoàn Khinh Trì biết rõ nơi nào của cậu là không thể chạm vào, chỗ nào cực kì mẫn cảm. Lần nào hắn chơi bằng ngón tay cũng cố ý ép cậu lên đỉnh, thậm chí còn có lần chơi tới cậu tè ra ngoài. Kể từ đó, mỗi lần chỉ cần Đoàn Khinh Trì dùng ngón tay là Phương Chi sẽ sợ hãi vô cùng.
"Cho Đoàn Khinh Trì chơi... Chồng cắm dương vật vào đi ạ, cắm vào em..." Phương Chi chớp chớp mắt cố gắng nhìn Đoàn Khinh Trì, lúc đối mắt với đối phương thì cố gắng giả vờ đáng thương, hai mắt long lanh nhìn hắn.
Thế nhưng Đoàn Khinh Trì vẫn còn nhớ dáng vẻ của Phương Chi vào hôm cãi nhau với hắn, khi đó cậu đã thề là sẽ không bao giờ mặc váy cho Đoàn Khinh Trì xem nữa. Trông cậu khi đó vừa đáng yêu lại vừa khiến người ta hận không thể chịch chết cậu.
Đoàn Khinh Trì lại nhét thêm một ngón tay vào trong lồn cậu, cắm thạt sâu vào sờ soạng thịt huyệt trong lồn non. Hắn xoa tới Phương Chi run rẩy liên hồi, cậu đã bị hắn khơi gợi lên bản năng dâm đãng sâu trong cơ thể mình.
"Chi Chi mặc váy cho chồng chịch mà, chồng ơi mau tới đi..." Phương Chi kéo vạt váy lên, chủ động tách lồn nhỏ ra quyến rũ Đoàn Khinh Trì: "Muốn ăn..."
Đoàn Khinh Trì biết rõ cậu đang có ý đồ gì, hắn rút ngón tay dính đầy nước dâm ra đưa tới trước mặt Phương Chi. Phương Chi vội vàng nắm lấy tay hắn qua liếm láp, hai mắt nhìn Đoàn Khinh Trì chăm chú, thè lưỡi ra liếm chiếc nhẫn trơn nhẵn trên tay hắn.
Đoàn Khinh Trì đợi tới khi cậu ngậm lấy ngón tay hắn bắt đầu mút rồi mới nói: "Lại đây, quỳ lên."
Phương Chi lập tức vui vẻ bò dậy quỳ lên, tách hai chân ra, hai khuỷu tay chống xuống đất. Cái váy nhỏ vừa vặn che khuất mông cậu, chổng cao lên tí nữa là sẽ để lộ ra hậu huyệt, nửa hở nửa lộ quyến rũ người ta tưởng tượng ra khung cảnh bên trong. Hệt như một liều thuốc kích dục khi chơi ngoài trời.
Phương Chi ngoan ngoãn quỳ đó giống như một bé cún con. Đoàn Khinh Trì kề sát gần lại cậu, dương vật đỏ tím đáng sợ luồn vào trong vạt váy. Nó quen đường quen nẻo đâm vào trong miệng lồn, chịch lút cán vào trong cái lồn nhỏ dưới váy của Phương Chi.
"Tuyệt quá..." Phương Chi ngửa đầu lên kêu dâm, dương vật lớn đã lấp đầy cả cơ thể cậu khít rịt. Gậy thịt thô to ma sát vào vách thịt mềm mại, sướng phát điên.
"Ưm..." Đoàn Khinh Trì thở dốc một hơi trầm thấp, đổi góc độ nắc về phía trước. Mấy hôm trước Phương Chi giận dỗi với hắn nên chưa làm được lần nào, mới mấy ngày vậy thôi mà đã chặt lại rồi. Cái lỗ bên dưới siết tới hắn thở không ra hơi, dương vật bị bú mút khơi gợi lên từng dòng khoái cảm liên tục.
"Ư! Ư!"
Phương Chi rên rỉ ngọt ngấy, Đoàn Khinh Trì cố ý không đưa tay giữ cậu lại. Hắn nhìn Phương Chi bị giã mạnh tới không ngừng lắc lư, lúc đầu còn ưỡn mông ra sau nghênh đón nhưng sau đó không theo kịp với tốc độ của Đoàn Khinh Trì, bị dương vật phình to hung hăng chịch tới nảy ra đằng trước.
Thế nhưng cậu vẫn không biết xin tha, chỉ mải lo la hét kêu dâm: "Chồng ơi! Chồng cắm sâu vào một chút! Còn muốn ạ! A!"
"Sâu cỡ nào? Cắm vào trong tử cung của Chi Chi luôn được không?" Đoàn Khinh Trì dịu giọng hỏi.
Phương Chi nói không được một câu hoàn chỉnh: "Dạ... được..."
Đoàn Khinh Trì ưỡn hông lên đưa đẩy dưới làn váy của Phương Chi, cái lồn nhỏ bị chịch tới kêu phụt phụt. Phương Chi cứ bò về trước một bước là hắn sẽ đuổi theo một bước, đuổi kịp rồi thì lại chịch vào càng sâu càng nhanh hơn. Hắn chỉ thiếu mỗi nước chịch cho cậu lăn vào trong bồn hoa nữa thôi, cực kì hung ác.
Một màn giao phối dâm loạn trong vườn hoa này đã làm cho ánh trăng hoảng sợ tới không chịu dâng lên cao.
--------------------------
Rồi đến đây là hết nha mina, những phiên ngoại còn lại dài quá nên em Gạo xin phép drop. Cám ơn mọi người đã đọc truyện