Nghe Nói Chồng Cậu Ta Chết Rồi

Chương 17



"Không, không muốn." Phương Chi né tránh đẩy vai của hắn ra: "Lần trước anh hung dữ lắm, em vẫn chưa tha thứ cho anh đâu."

Đoạn Khinh Trì cọ cọ nửa người dưới đã cương cứng vào giữa hai chân Phương Chi, kiên nhẫn nói: "Thế phải làm sao thì Chi Chi mới chịu tha thứ cho tôi?"

"Không biết nữa...A..."

Quy đầu sơ ý cọ vào giữa vách thịt, nó ma sát tới nước dâm chảy ra không ngừng trượt xuống ga giường, để lại dấu vết ẩm ướt.

"Tôi làm cho Chi Chi sướng thì em tha thứ cho tôi nhé, có được không?" Đoạn Khinh Trì nhẹ nhàng hôn lên bên cổ của Phương Chi, hôn tới mức cậu nhịn không được rụt người về sau rồi lại ưỡn người qua để cho Đoạn Khinh Trì chơi mình.

"Muốn thoải mái ạ..." Phương Chi rúc vào trong lòng của Đoạn Khinh Trì, hai cánh tay trắng gầy vươn lên vòng qua cổ hắn, hai hàng lông mi khẽ run run, bộ dáng vừa yếu ớt vừa ngoan dịu.

"Làm cho em thoải mái." Đoạn Khinh Trì cắn lên môi cậu.

"Ưm...A..." Phương Chi thè lưỡi ra cho Đoạn Khinh Trì quấn lấy, nước bọt không ngậm được trào ra ngoài mặc cho đối phương điên cuồng càn quấy khắp khoang miệng mình, hai tay cậu nắm chặt cánh tay của Đoạn Khinh Trì ôm lấy cơ thể lạnh buốt của hắn.

"Chi Chi..." Đoạn Khinh Trì đè lên người Phương Chi hôn cậu, hôn mãi cũng không cảm thấy đủ. Dục vọng kiềm nén suốt mấy ngày nay đồng loạt bạo phát, hắn thở dốc hổn hển khiến cho cả người Phương Chi cũng nóng bừng lên.

"Ướt rồi." Bàn tay bị thương của Phương Chi đặt trên vai của Đoạn Khinh Trì, "Thuốc...bị cọ rơi mất rồi..."

Đoạn Khinh Trì ôm cậu từ trên giường lên, vòng hai chân cậu qua eo mình. Hắn tách đôi chân dài của cậu ra rồi nắc thẳng vào trong lồn dâm, nước nhờn bị đâm trào hết ra ngoài. Dương vật ưỡn cao đâm vào trong cơ thể của Phương Chi, đã lâu rồi chưa làm, khoái cảm đã lâu rồi chưa có không ngừng truyền đến từ gậy thịt khiến cả người Đoạn Khinh Trì căng cứng. Hắn siết chặt Phương Chi vào lòng, hơi thở như bị nghẹn lại.

"Vợ ơi." Đoạn Khinh Trì thấp giọng gọi cậu: "Chỉ cho tôi chịch thôi nhé."

Phương Chi ngẩng đầu lên rên rỉ, hai chân cậu quấn chặt lấy vòng eo thon gầy của Đoạn Khinh Trì. Cái khăn tắm quấn trên vai cậu đã rơi xuống đất từ bao giờ, cặp vú trắng nõn đang cọ xát trên mình người đàn ông khiến cậu không ngừng thở dốc.

"A...Ô! Ha...a! Thích quá..." Cái lồn bên dưới tự động cắn lấy dương vật của người đàn ông phun ra nuốt vào. Đoạn Khinh Trì ôm cậu vào trong lòng không ngừng đỉnh lên, gậy thịt cứng ngắc giã liên hồi vào trong lồn nhỏ chứa đầy nước, hắn nắc lút cán vào trong vừa nhanh vừa mạnh.

"Chồng, lớn quá..." Phương Chi nói không nổi một câu hoàn chỉnh, tóc đã dính bết mồ hôi, cậu há miệng thè lưỡi liếm liếm môi: "Ha...a!"

Đoạn Khinh Trì chịch quá mạnh, chưa đâm được bao lâu đã tiến được vào trong tử cung quen thuộc. Hắn đè Phương Chi lại hung hăng nắc mạnh vào trong mấy chục phát rồi thở dốc đè cậu xuống giường lại, gấp hai chân cậu lại kéo mạnh cậu về phía mình. Hai túi tinh liên tục đập vào chỗ giao hợp tạo ra âm vang khiến người ta phải đỏ mặt.

"Hức ưm! A...Chồng ơi hôn em..."

Đoạn Khinh Trì hôn lên mặt cậu một cái, dương vật như đóng cọc vào trong tử cung, gậy thịt vừa thô vừa to như thể muốn đâm xuyên qua người của Phương Chi.

"Tự mình chơi rồi à?" Đoạn Khinh Trì đứng ở trước giường, vừa điên cuồng càn quấy lồn non của cậu vừa hỏi: "Chơi thế nào?"

"Áo...Ư..." Phương Chi nắm chặt lấy ga giường, bị Đoạn Khinh Trì chịch tới nảy lên không ngừng. Hai chân căng chặt bắt đầu chuột rút, vừa đau vừa tê, khoé mắt cậu ướt sũng: "Chơi bằng áo ạ..."

Đoạn Khinh Trì giạng chân cậu ra rộng hơn, côn thịt đâm trọn cả cây vào trong khiến miệng lồn bị nong ra, nước dâm ọc ra chảy từ chỗ giao hợp xuống.

"Chi Chi có dâm không?"

Phương Chi lắc lắc đầu, eo cậu bị Đoạn Khinh Trì không ngừng kéo sát lại hông hắn, treo lơ lửng giữa không trung. Dương vô đen tím đáng sợ không ngừng ra vào, miệng lồn non đỏ bị người đàn ông lấp đầy căng khít không còn một khe hở nào.

"Em không cố ý đâu...chồng..." Phương Chi khóc thút thít rên rỉ, hai đùi cậu rung lắc điên cuồng, bầu vú đằng trước cũng không ngừng giật nảy không theo kịp tiết tấu đâm chịch của người đàn ông.

Đoạn Khinh Trì thở hắt ra một hơi, tiếng thở mang theo nhịp run đầy gợi cảm. Trong đôi mắt đen láy kia dường như không có chút ấm áp nào nhưng lại chứa đầy hình ảnh của Phương Chi trong đó, đôi mắt chăm chú nhìn cậu dần dần mất khống chế.

Hắn đã ra vào vô số lần trong vách thịt trơn ướt này, mỗi một lần đều chôn thẳng dục vọng của mình vào sâu bên trong. Hắn như bị câu mất đi hồn vía lại không thể tự thoát ra khỏi được, mà tất cả những điều đó đều là Phương Chi đem lại cho hắn.

Hắn thích cảm giác khống chế cơ thể mềm mại này, thích nghe thấy tiếng rên la sung sướng của Phương Chi, cũng thích nhìn biểu cảm đắm chìm trong dục vọng của cậu. Tất cả những điều đó đều là hắn đem lại cho Phương Chi.

Phương Chi chỉ có thể tiếp nhận nó mà thôi.

"A!"

Phương Chi dí ót xuống giường, ngẩng cằm lên nghênh đón cơn cao trào kịch liệt. Phía dưới cậu đã phun đầy nước nhưng Đoạn Khinh Trì cũng không hề thả nhẹ lực độ đâm rút vào trong tử cung cậu.

Chết mất thôi...Cậu muốn...

Cậu muốn cho Đoạn Khinh Trì chịch chết mình trên giường.

Cả người cậu vô thức run cầm cập, Đoạn Khinh Trì cúi người xuống ôm lấy cậu rồi hít sâu một hơi.

"A..." Phương Chi khoác hai cánh tay mềm nhũn lên trên người hắn, cậu như một sợi dây leo quấn chặt lên cơ thể của người đàn ông, tham luyến xúc cảm da thịt cận kề với Đoạn Khinh Trì.

"Bắn cho em...A! A...Không sao..." Phương Chi nhỏ giọng dịu dàng nói: "Em không sợ đâu..."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.