Nghe Được Tiếng Lòng Của Tổng Tài Mặt Lạnh

Chương 130



Thái Cẩn Ngôn vừa nói xong, Phương Hiệp Hòa liền gật đầu. Lúc này đang là thời điểm cạnh tranh gay gắt để đấu thầu dự án. Cả công ty ai nấy đều đang căng như dây đàn rồi. Nếu lúc này mà Lê Thiên Chi lại gây hấn với khách hàng thì không hay chút nào. Hoặc nếu như Thái Cẩn Ngôn lo lắng không sai, cô gái đó là do đối thủ cạnh tranh với bọn họ lợi dụng để làm mất hình tượng của công ty Thắng Lợi thì lại càng vô cùng nguy hiểm. Thế nên, Phương Hiệp Hòa vội vàng dùng tốc độ tên lửa phi ngay vào thang máy, lập tức chuyển xuống sảnh lớn của công ty.

Tại sảnh lớn, Lê Thiên Chi đang đứng đối mặt với Minh Nga, khinh khỉnh cao giọng:

- Quán chó mèo gì chứ? Tổng giám đốc của chúng tôi chỉ uống cà phê đen đậm đặc không đường, không có uống thức uống của chó mèo.
Minh Nga tức giận đính chính:

- Không phải quán chó mèo, mà là quán cà phê thú cưng chó mèo. Anh nói như thế là xúc phạm khách hàng của tôi đấy.

Lê Thiên Chi nhún vai:

- Xúc phạm gì chứ? Ai bảo quán của các người đặt cái tên dễ gây hiểu nhầm như thế làm chi? Cô có giỏi thì kiện tôi đi!

Minh Nga nghiến răng nghiến lợi, cố gắng nén giận dữ. Đây là tập đoàn Thắng Lợi. Cô mang “thức uống tình yêu” đến đây để giúp ông chủ nhà mình tăng thêm tình cảm với Tổng giám đốc của tập đoàn Thắng Lợi. Cô không thể gây ra rắc rối cho ông chủ. Minh Nga tự nhủ hàng chục lần như thế trong đầu mới có thể nói chuyện nổi. Cô quay sang nhân viên lễ tân, nhẹ giọng nói:

- Tôi cần giao thức uống cho Tổng giám đốc của tập đoàn Thắng Lợi. Cô giúp tôi nhắn người đến nhận nhé!

Lê Thiên Chi vươn tay giật lấy cốc trà sữa, săm soi rồi nhếch môi cười khẩy:
- Cô muốn lừa ai vậy? Tổng giám đốc của chúng tôi từ trước đến nay chưa bao giờ uống trà sữa. Cô mang thức uống dành cho trẻ con này đến đây là có mục đích gì? Muốn tiếp cận Tổng giám đốc của chúng tôi à? Cô không biết soi gương sao? Không biết tự nhìn lại bản thân mình một chút nào sao?

Minh Nga bị cái miệng thối của Lê Thiên Chi nói một hơi, tức đến đỏ mắt. Nhưng cô nàng quan tâm đến cốc trà sữa đang bị xoay tới xoay lui trong tay của Lê Thiên Chi nhiều hơn. Minh Nga vội chồm đến muốn giật lại cốc trà sữa, nhưng Lê Thiên Chi đã giơ tay lên cao, tận dụng thân hình của mình để cô gái không thể chạm vào “vật chứng”. Minh Nga hốt hoảng kêu lên:

- Này, cẩn thận một chút! Anh đừng có mà làm hỏng công sức của ông chủ chúng tôi.

Lê Thiên Chi vẫn khinh bạc nhướng mày, cất giọng chế giễu:
- Ông chủ của cô là ai? Mà cho dù ông chủ của cô là ai đi nữa thì chắc chắn là cũng không phải loại tốt lành gì.

Minh Nga tức giận gắt lên:

- Anh dựa vào cái gì mà mắng ông chủ của tôi?

Lê Thiên Chi nhếch môi cười khẩy:

- Dựa vào việc ông chủ của cô phái cô đến tiếp cận Tổng giám đốc của tôi mà không thèm tìm hiểu sở thích của anh ấy. Dựa vào việc ông chủ của cô cũng không biết lựa người, chọn ngay một cô gái vừa lùn vừa xấu vừa ngốc đến đây, chỉ tổ gây rối chứ chẳng được tích sự gì. Dựa vào… này, sao cô lại khóc rồi?

Minh Nga vừa tức vừa uất, lại còn hối hận nữa. Lẽ ra cô không nên nhiều chuyện như vậy, mang cái thứ gọi là “thức uống tình yêu” gì đó đến đây. Chuyện tình yêu của người giàu có thì liên quan gì đến cô cơ chứ? Tấm lòng bị khinh thường, lại còn bị chế giễu vẻ ngoài nữa, Minh Nga không muốn yếu thế nhưng cũng không thể kìm được nước mắt. Cô khịt mũi, cất giọng nghèn nghẹt:

- Được lắm! Tổng giám đốc của tập đoàn Thắng Lợi cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Anh có giỏi thì vứt cốc nước đó vào thùng rác đi. Tôi không thèm quản các người nữa!

Nói rồi, Minh Nga giậm chân, quay đưng đi nhanh ra cửa. Lê Thiên Chi vẫn còn sửng sốt vì những giọt nước mắt của cô gái đến ngẩn ra. Phương Hiệp Hòa vừa kịp lúc bước ra khỏi thang máy, chạy tới cất giọng gọi:

- Này, cô gái, khoan đi đã.

Minh Nga quay lại, nhìn thấy anh chàng trợ lý đẹp trai vẫn thường giúp Tổng giám đốc của tập đoàn Thắng Lợi ghé mua cà phê. Cô ai oán trừng mắt với Phương Hiệp Hòa một cái rồi lại quay lưng bước đi. Phương Hiệp Hòa không hiểu gì cả, chỉ đoán rằng cái miệng thối của Lê Thiên Chi lại gây họa rồi. Anh chỉ có thể đấu dịu:

- Cô gái, tôi nhận ra cô. Cô là quản lý trưởng ở quán cà phê chó mèo của Triệu Chân Tâm mở, đúng không? Triệu Chân Tâm nhờ cô đến đây tìm ai à, hay để làm gì?

Minh Nga vẫn còn đang nấc, không kịp trả lời. Đôi tai thính của Lê Thiên Chi đã kịp bắt lấy “từ khóa” ngay khi đôi tay dài của cậu chàng đang đặt cốc trà sữa vào phía trên miệng của một thùng rác. Vội vã chụp lại cốc trà sữa lại bằng cả hai tay, Lê Thiên Chi tái mét mặt mày, lắp bắp hỏi lại:

- Anh… anh Hiệp Hòa! Anh nói… ông chủ của cô ta… của cái quán chó mèo gì đó là… là… Triệu Chân Tâm hả?

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.