Lúc đến nhà ăn đã hơi muộn, không biết có phải giữa cha con có thần giao cách cảm hay không mà hôm nay, Trình Thâm cũng ăn vận rất trang trọng, complet đủ bộ, thậm chí còn thắt cravat, nghiêm chỉnh hơn cả lúc họp.
Thấy Trình Kiến tới, ông đứng dậy giúp Trình Kiến kéo ghế. Hứa Úy bị cha vợ cướp việc nhìn Trình Kiến được Trình Thâm phục vụ ngồi xuống không được tự nhiên lắm, mím môi, mở lời nói: “Xin lỗi, bọn con đến muộn hai mươi phút.”
“Không sao, ba cũng mới tới không lâu.” Trình Thâm ngồi trở lại ghế mình. Trình Kiến không muốn để Hứa Úy gánh tội đến muộn, xưa nay anh vẫn luôn đúng giờ, nếu không phải anh trước khi đi cô quấn lấy anh thân mật hơi quá lửa thì căn bản anh cũng không tới muộn.
“Là con chọn váy quá lâu… Phụ nữ ra ngoài luôn, rắc rối thế đấy.” Cô hơi lúng túng xoa thái dương nhìn sang nơi khác. Trình Thâm quan sát con gái thật kĩ một lượt, lại xem Hứa Úy bên cạnh cô, nét mặt hơi giãn ra.
“Muốn ăn gì không?” Cha vợ hỏi.
Hứa Úy đưa thực đơn cho Trình Kiến. Được hai alpha phục vụ, Trình Kiến càng không tự nhiên hơn, cô chọn phần ăn cho mình xong, nhất thời không biết nên đưa thực đơn trong tay cho Hứa Úy hay cho Trình Thâm trước.
“Anh ăn giống em.” Hứa Úy tiếp lời trước khi cô kịp động thủ, chút khó xử của Trình Kiến tức khắc được giải quyết, bèn trực tiếp đưa thực đơn cho Trình Thâm.
Đây là lần đầu tiên cô đi ăn riêng với ông, vốn thật sự bất đắc dĩ, nhưng dẫu sao Trình Thâm cũng trở lại lâu như vậy rồi, chưa nói đến quan hệ cha con, ông và cô cũng đã làm cấp trên cấp dưới hai, ba năm.
Thực ra cô cũng đã hả giận chuyện giấu giếm và khuyết thiếu giáo nuôi nấng trong quá khứ, chỉ là không biết phải hóa giải cục diện thế nào.
Trình Kiến không chủ động nói chuyện với ông, Trình Kiến chọn món xong trả lại thực đơn cho phục vụ, ngồi ngay ngắn đặt hai tay trên đầu gối, nói ra chủ đề thứ nhất đã chuẩn bị trước đó.
“Hình như hai đứa kết hôn cũng được một thời gian rồi.”
Trình Kiến chỉ ậm ừ một tiếng, là Hứa Úy tiếp lời cha vợ: “Vâng, sắp ba năm rồi ạ.”
“Vậy… Có ý định bao giờ thì có con không?”
Trình Kiến hỏi xong, Trình Kiến ngẩng phắt lên nhìn ông, Hứa Úy cũng hơi ngây người.
Chuyện này… cũng không thể nói là họ vừa mới dự tính ở nhà xong đâu chứ?
Trình Kiến thẹn thùng ngẩng đầu, kéo kéo tay áo Hứa Úy, Hứa Úy hắng giọng, vững vàng đáp: “Dạo này đang có dự tính ạ.”
Trình Thâm vui mừng ra mặt, hệt như mọi cha mẹ trên đời đều hi vọng có thể ôm cháu khi còn sống.
Bữa tối ăn chẳng vui cũng chẳng buồn, sau khi rời khỏi nhà ăn, Trình Kiến đi cùng Hứa Úy, Trình Thâm một mình về kí túc xá được phân cho ở viện nghiên cứu.
Đi mấy bước, Trình Kiến quay đầu, nhìn người đàn ông đã ngoài năm mươi một mình bước đi càng ngày càng xa trong bóng đêm, nhớ lại mái tóc đã bạc quá nửa của ông dưới ánh đèn lúc ăn cơm.
“Nhiều năm nay ông ấy luôn một mình như vậy.” Trình Kiến chợt thổn thức, Hứa Úy bên cạnh nhìn cô, nói: “Sau này có thể thường xuyên cùng dùng bữa mà.”
Trình Kiến hãy còn nhìn đằng kia, một lát sau, cô ngoảnh lại, cười với Hứa Úy.
“Được.”
Sau khi công cuộc tạo em bé được lên lịch, Trình Kiến càng thêm cẩn thận hơn, cô bắt đầu nghiêm túc chuẩn bị mang thai, cần bổ sung cái gì là bổ sung ngay cái đó, cần tránh xa việc gì cũng không rờ vào nữa, trong vòng hai tháng đã đẩy không ít việc cho người khác làm.
Cấp trên tựa hồ cũng phát hiện ra gần đây cô có dấu hiệu lười biếng nhưng vẫn chưa nói gì. Suy ngẫm rồi lại quan sát, Trình Kiến tính ngày dễ thụ thai nhất, đòi bằng được Hứa Úy từ chối một hội nghị quan trọng đêm đó, về sớm cống hiến t*ng trùng.
Thật ra cô không muốn khiến Hứa Úy chịu áp lực quá lớn, cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian của anh, theo kế hoạch của cô, tốt nhất là một đêm trúng ngay.
Tuy về cơ bản các omega khác đều có thai sau kì động dục điên cuồng làm tình liền mấy ngày với alpha, nhưng hiển nhiên, hai người họ không có thời gian cho kiểu động dục đó.
Vốn dĩ, alpha có thể xin nghỉ phép để cùng trải qua kì động dục với omega nhà mình, chuyện này rất hợp lí, đối với những alpha đã lập ra điều luật này, chẳng có bất kì chỗ nào để phản bác. Nhưng quan trọng nhất thật ra vẫn là, trong mắt người ngoài, Trình Kiến là một beta, cô không có kì động dục, thế nên alpha nhà cô cũng không có điều kiện hưởng thụ… kì nghỉ tuyệt mĩ này.
Nói cho cùng, thực ra chính sách vẫn ưu tiên A và O kết đôi hơn. Trong thời đại omega vô cùng khan hiếm này, alpha có thể kiếm được omega đều là người thuộc tầng lớp trên, họ hưởng thụ nhiều đặc quyền hơn cũng là điều khó có thể phản bác.
Hứa Úy là một ngoại lệ, tuy bản thân Trình Kiến không phải một omega thông thường, Hứa Úy cưới cô hoàn toàn chẳng mất thể diện, nhưng vẫn có vài alpha không có mắt ngầm cười Hứa Úy thiếu tài nguyên ở phương diện kia, dẫu sao, trải nghiệm làm với beta và omega cũng khác nhau rất nhiều. Omega thơm hơn mềm hơn, phản ứng khi làm cũng dâm đãng bẩm sinh, bản thân pheromone của họ cũng gây nghiện như cần sa vậy, yêu tinh động dục còn dính người làm người ta muốn dừng mà không được, kích thích đó có thể khiến alpha cương cứng bất kì lúc nào.
Rất nhiều người trong số họ đều cho rằng tuy Hứa Úy quyền cao chức trọng nhưng có lẽ về mặt nguyên thủy nhất của đàn ông, anh căn bản chưa từng được thỏa mãn.
Đ*t beta nào có sướng bằng đ*t omega đâu, huống hồ còn là một nữ beta ngày ngày hùng hổ ra lệnh hết người này đến người khác nữa.
… Thực ra thì Trình Kiến rất ưa nhìn, hơn nữa tính tình cũng rất tốt, nhưng nảy sinh những suy nghĩ như thế chứng tỏ nội tâm cũng rất móp méo, căn bản sẽ không chịu để ý đến ưu điểm mà mọi người đều biết của cô, dẫu có biết, họ cũng sẽ gắng hết sức xem nhẹ, không muốn để Hứa Úy ngồi lên đầu mình ở phương diện đó.
Thực ra Hứa Úy cũng có nghe thấy thành kiến này, nhưng anh chẳng thèm để tâm.
Nhàm chán.
Trình Kiến ở nhà đợi Hứa Úy trở về, chuẩn bị hương xông và nến, cô tắm rửa, bôi sữa dưỡng thể cho da mơn mởn trơn láng. Sấy tóc xong, cô còn tỉa lông mày, thoa son môi.
Cô dứt khoát không mặc đồ lót, tròng lên người một chiếc váy hai dây satin màu đen, tôn ngực cao, eo nhỏ, mông mẩy.
Nhìn một vòng, cô tự cảm thấy rất hài lòng, dẫu sao cũng có khả năng sẽ mang thai con của Hứa Úy trong đêm nay, cô cảm thấy không thể thiếu cảm giác nghi thức được.
Cô bóp eo mình, vừa nghĩ đến có bầu rồi bụng phẳng sẽ bắt đầu biến dáng, trong lòng ít nhiều cũng có phần không nỡ. Nhưng khả năng khôi phục của omega sau khi chửa cao hơn beta rất nhiều, cố biết, sau khi sinh con, cùng lắm trong nửa năm là cô có thể khôi phục không khác gì hiện giờ.
Tỉ lệ mang thai của beta rất nhỏ, nhưng cũng có thể mang thai, có điều, sau khi sinh, họ thường có xác suất rất lớn sẽ để lại di chứng.
Về mặt này, omega coi như chiếm ưu thế cấu tạo sinh lí, nhưng trong một khoảng thời gian rất dài, ưu thế này đều bị alpha coi như bằng chứng củng cố cho luận điệu omega là cái máy tiết dục và công cụ sinh sản.
May mà Hứa Úy chưa từng nghĩ vậy.
Trình Kiến đứng trước gương, sờ sờ cái bụng còn phẳng phiu của mình, thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật thì cô không muốn sinh con đẻ cái với những alpha kia, cô bị họ kì thị từ nhỏ đến lớn, trong lòng rất căm hờn những alpha ngạo mạn đó.
Nhưng cô bằng lòng sinh con cho Hứa Úy, chờ mong cùng anh nuôi dạy những sinh mạng mà họ tạo ra.
Mặc anh có thân phận thế nào, chỉ bởi anh là Hứa Úy mà thôi…