Sau khi cúp điện thoại, Nhan Thu Chỉ nhìn về phía Trần Lục Nam: “Để phòng làm việc công khai sao?”
Trần Lục Nam gật đầu.
Nhan Thu Chỉ mím môi, hơi lo lắng nói: “Chúng ta tự mình công khai à?”
Cô nói: “Để phòng làm việc đăng giúp thanh minh, dù sao cảm giác không chân thành như vậy.”
Trần Lục Nam suy nghĩ một chút, cúi đầu nhìn cô nửa ngày thở dài: “Muốn tự mình đăng Weibo à?”
“Ừm.”
Nhan Thu Chỉ nói: “Mặc dù nói cuộc sống riêng tư của chúng ta không cần thiết phải nói đầy đủ cho mọi người, nhưng chuyện này đúng là chúng ta lừa gạt mọi người.”
Mặc dù nói cũng là hành động bất đắc dĩ, nhưng nên nói vẫn phải nói.
Trần Lục Nam trầm tư một hồi, trầm giọng đồng ý: “Được, anh sẽ đăng.”
Nhan Thu Chỉ ngẩng đầu nhìn anh một hồi lâu, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Cô đưa tay vuốt vuốt mi tâm, thở dài nói: “Làm sao lại không kịp chuẩn bị cứ như vậy đột nhiên bị lộ ra ánh sáng rồi?”
Trần Lục Nam xoa xoa tóc cô: “Đi ngủ trước đi.”
“Làm sao có thể ngủ được đây.”
Nhan Thu Chỉ liếc mắt anh: “Fan bây giờ đều đang tức giận.”
Trần Lục Nam nặn nặn khuôn mặt cô, thấp giọng nói: “Đừng lo lắng, giao cho anh?” Anh cúi đầu cọ xát chóp mũi của cô, âm thanh dỗ dành dịu dàng: “Được không?”
Nhan Thu Chỉ cũng muốn đem toàn bộ giao cho Trần Lục Nam, nhưng cô luôn cảm thấy đối với việc này, là vấn đề của hai người.
Cô vừa định muốn nói chuyện, điện thoại một bên lần nữa vang lên.
Nhan Thu Chỉ đi xem , là chị Manh gọi điện tới.
Cô nhìn Trần Lục Nam.
Trần Lục Nam giương mắt lên, khẽ nói: “Nhận đi.”
Nhan Thu Chỉ trực tiếp mở loa ngoài.
Âm thanh của chị Manh vang lên từ phía bên kia, chị ấy không thể tin được hỏi: “Thu Chỉ, em và Trần Lục Nam là hôn nhân thương mại sao?”
Chị ấy kinh sợ nói: “Dân mạng nói hôn nhân các em chỉ còn trên danh nghĩa! Trong khoảng thời gian gần đây nhất chỉ là vì lăng xê giả vờ diễn xuất!”
“...”
Ở thời điểm mọi người nghĩ phương án giải quyết, trên mạng đột nhiên xuất hiện bóc phốt mới.
Bóc phốt này vừa mới xuất hiện, mọi người nhao nhao chạy tới ăn dưa, trong lúc nhất thời cũng không biết nên tin cái nào mới đúng.
Người bóc phốt này biết Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam kết hôn, thậm chí còn biết là lúc nào.
Trên Weibo của anh ta nói rõ ràng với mọi người, Trần Lục Nam là người thừa kế của Trình Thịnh, Nhan Thu Chỉ là đại tiểu thư của Công nghiệp Thượng Phong.
Hai năm trước, Công nghiệp Thượng Phong gặp khủng hoảng kinh tế, cho nên đem con gái đưa đi liên hôn.
Nhan Thu Chỉ từng hẹn hò với không ít thanh niên tuấn kiệt, nhưng cuối cùng gả cho Trần Lục Nam.
Năm đó Trình Thịnh ra tay giúp đỡ Thượng Phong, đã cho Thượng Phong mấy đơn hàng lớn, một số người làm việc trong lĩnh vực này ngược lại còn có hồi tưởng.
Cho nên bóc phốt này vừa xuất hiện, tất cả mọi người sôi nổi nhớ lại chuyện trước kia của hai năm trước.
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam là hôn nhân thương mại, hai người lúc trước cũng không có bao nhiêu tình cảm.
Bằng không thì sau khi kết hôn Trần Lục Nam còn ra nước ngoài bồi dưỡng, sau khi anh xuất ngoại, không trở về nước, Nhan Thu Chỉ cũng chưa từng đi thăm anh, điều này rõ ràng nói cho mọi người - bọn họ cũng chỉ là vợ chồng plastic mà thôi.
Toàn bộ weibo viết thực ra rất nhiều nội dung, bóc phốt cũng có chút chân thật.
Nếu không phải Nhan Thu Chỉ không biết người này, cô thật muốn hoài nghi người này biết cô và Trần Lục Nam, thậm chí là bạn của bọn họ.
Bóc phốt này vừa xuất hiện, blogger và đám dân mạng người trước người sau chuyển tiếp và thảo luận.
Lúc đầu chửi bới fan bọn họ lừa người, dần dần giống như bắt đầu tự cảm thấy hai người tẩy thoát tội danh đến nơi.
Bình luận phía dưới, nhìn ra được Nhan Thu Chỉ có chút giật mình.
Hóa ra còn có thể hiểu như vậy?!
Cô mở ra, bên dưới đều là fan của cô và Trần Lục Nam.
Vừa bắt đầu, mọi người là thật rất tức giận hai người lừa gạt mọi người, rõ ràng là vợ chồng, tại sao muốn giả vờ như không quen biết, giả vờ là người theo đuổi và người được theo đuổi, giả vờ như là người yêu đang yêu nhau tha thiết.
Nhưng sau khi đọc hết bài phân tích, không ít người lại bắt đầu đồng tình với hai người, biến thành công cụ của hôn nhân gia tộc.
Tất nhiên, đồng thời với đồng tình, không ít người nảy sinh hâm mộ.
Trình Thịnh!!
Đây chính là Trình Thịnh!!
Mặc dù trước đó từng nghe nói bối cảnh vững chắc của Trần Lục Nam, nhưng vẫn luôn không có được chứng thực, mọi người cũng xem như trò cười nghe một chút rồi cho qua.
Này lại không kịp chuẩn bị được chứng thực, không ít người đều thốt lên đầy hâm mộ.
Về phần Nhan Thu Chỉ, mọi người càng không nghĩ tới.
Một người lớn lên ở nông thôn, hơn một năm trước ở trong ngành giải trí cũng là tuyến mười tám không có liên quan gì, nhìn qua là nhân vật có tính cách cứng rắn, kết quả là đại tiểu thư của Công nghiệp Thượng Phong??
Trong nhà có loại mỏ có thể thừa kế kia, vậy làm sao không khiến mọi người hâm mộ!
Xem như là bị ép liên hôn gia tộc, đối tượng liên hôn kia cũng không phải là người đàn ông trung niên bụng phệ, mà là Trần Lục Nam! Như thế còn chưa đủ tốt sao!!
Mọi người ở phía bài Weibo dài đó, bắt đầu tranh luận mỗi người một ý.
[Cái gì?? Hai người này là liên hôn thương mại không có tình cảm? Vậy đường trước đó tôi ngậm tính là gì?!]
[CMN!!! Đây là bóc phốt lớn, vị huynh đệ kia giống như biết có chút nhiều nha!]
[A A A A A A A A A A cho nên hai người kết hôn hơn hai năm là thật, nhưng là không có tình cảm?!]
[Chờ một chút... tôi đột nhiên cảm thấy không nên mắng hai người, hai người liên hôn thương mại không có tình cảm... Quả thực giống như cũng không cần thiết nói cho mọi người thật sao?]
[... ... ... Đây là kiểu phát triển câu chuyện ma huyễn gì vậy?]
[Mọi người đều chú ý kết hôn, chỉ có tôi chú ý tới Trần Lục Nam hóa ra là đại thiếu gia tập đoàn Trình Thịnh, người thừa kế duy nhất! Nhan Thu Chỉ là đại tiểu thư của Công nghiệp Thượng Phong sao!!]
[CMN!! Hai người này tuyệt!! Cho nên thật ra thì hai người ở ngành giải trí diễn kịch chính là chơi một vòng mà thôi? Bất luận có thể nổi tiếng hay không, nhà bọn họ đều có mỏ thừa kế?]
[Má ơi! Tin tức này rung động cả nhà của tôi rồi!!]
[Vừa nói như vậy... Tôi giống như cũng có thể lý giải được nguyên nhân chuyện hai người không công khai kết hôn với bên ngoài... Liên hôn thương mại không có tình cảm quả thực không có gì đáng nói, không chừng lúc nào ly hôn, không cần thiết đem toàn bộ đều báo cho fan hâm mộ biết.]
[... ... Tôi không quan tâm hai người liên hôn thương mại, tôi chỉ muốn biết trong khoảng thời gian này đều là giả vờ ân ái sao?? Ô ô ô ô ô CP Nhập Thu của tôi cầu xin mọi người đừng BE được không!!!]
...
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam nhìn một vòng, hai người ngơ ngác nhìn đối phương.
Ngay sau đó, chị Manh và anh Vũ gửi liên kết video trực tuyến với hai người, trực tiếp đặt câu hỏi.
“Hai người các em xảy ra chuyện gì? Thật sự là giống như người vạch trần?”
Nhan Thu Chỉ: “...”
Cô nhìn về ánh mắt hai người, bất đắc dĩ gật nhẹ đầu nói: “Có một số đúng.”
Chị Manh quỷ dị nhìn chằm chằm cô nửa ngày, nói: “Thu Chỉ... chị còn thực sự không nghĩ tới, em để lại nhiều kinh hỉ cho chị như vậy.”
“...”
Nhan Thu Chỉ khóc không ra nước mắt: “Chị Manh, không phải là cố ý giấu diếm chị.”
Quan hệ của cô và Nhan Phong. Là cha con, nhưng khó xử hơn người bình thường rất nhiều.
Chị Manh xua tay, cảm thấy một đêm này mình đã bị kích thích rất nhiều.
Chị ấy hít thở sâu một chút nói: “Liên hôn là thật?”
“Ừm.”
Nhan Thu Chỉ gật đầu: “Là thật.”
Chị Manh lập tức nắm lấy trọng điểm: “Ý là trước khi thầy Trần bồi dưỡng về nước, các em đều là quan hệ vợ chồng plastic?”
Nhan Thu Chỉ nghẹn xuống, cũng không dám xem vẻ mặt của Trần Lục Nam, cô gật đầu nhẹ: “Có thể nói như vậy.”
Anh Vũ khẽ cười: “Cái này tôi chứng minh, là thật.”
Anh ấy chỉ vào Nhan Thu Chỉ nói: “Có chuyện em không biết, ngày ấy hai người lĩnh chứng, Nhan Thu Chỉ còn vì đi thử sức bộ phim của Lâm Cánh mà thả bồ câu Trần Lục Nam hơn một giờ.”
“...”
Trần Lục Nam trừng mắt, cảnh cáo nhìn anh Vũ một chút: “Rất biết nói chuyện nhiều lời.”
Anh Vũ cười ha ha.
Nhan Thu Chỉ lúng túng không thôi.
Chị Manh nói cười: “Thật hay giả?”
“... Dạ, thật, nhưng nhân vật này cuối cùng bị Quan Hà lấy đi.”
Chị Manh nghẹn lại.
Rất nhanh, hai vị đại diện vương bài đã có phương án.
Chị Manh thương lượng với anh Vũ: “Chúng ta đem tình hình thực tế nói cho mọi người đi, ban đầu đúng là liên hôn thương mại, nhưng thông gia cũng có thể sinh ra tình cảm mà đúng không, ở chung một mái nhà, chắc chắn sẽ có chút ngoài ý muốn.”
Chị ấy nói: “Các em cái này thuộc về yêu đương, chỉ là yêu đương sau khi cưới mà thôi, trước đó lại không có tình cảm, nói như vậy, fan cũng có thể hiểu.”
Nhan Thu Chỉ gật đầu, thấp giọng nói: “Đừng lừa bọn họ nữa là tốt.”
Cô thở dài một hơi: “Đợi chút nữa tự em đăng weibo đi.”
Chị Manh gật đầu: “Còn người vạch trần kia sao?”
Nhan Thu Chỉ nhìn về phía Trần Lục Nam.
Trần Lục Nam thản nhiên nói: “Đằng sau người này có người đi thăm dò, trước đó vạch trần giấy kết hôn, sẽ truy cứu trách nhiệm.”
Anh nói: “Cái kia hẳn là xâm nhập hệ thống tra được, không cần phải dùng thủ đoạn tầm thường.”
Điểm này, nhất định phải truy cứu.
Không bao lâu, mấy người bàn bạc được phương án giải quyết.
Sau khi tắt video, Nhan Thu Chỉ bò lên giường bắt đầu biên soạn weibo.
Thực ra cô cũng không biết nên nói cái gì, nhưng Trần Lục Nam chắc chắn sẽ không đồng ý giải thích quá nhiều, anh ngay cả weibo cũng không thích dùng.
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn về phía anh: “Em đăng weibo giải thích, anh chuyển tiếp là được.”
Trần Lục Nam bật cười: “Sợ anh nói gì sao?”
“Sợ.”
Nhan Thu Chỉ nói: “Em sợ anh không đồng ý giải thích, nói xong dăm ba câu, không có chút chân thành nào.”
Trần Lục Nam không có biện pháp, chỉ có thể gật đầu.
“Được, em đăng đi, anh chuyển tiếp.”
“Ừm.”
Mặc dù bây giờ tình hình trên mạng có chỗ chuyển biến tốt đẹp, nhưng Nhan Thu Chỉ vẫn là dựa theo tâm thái chân thành nhất viết weibo của mình.
Thực ra giống như cuối cùng cũng không có lỗi lầm lớn gì.
Nhưng lừa gạt mọi người chính là lừa gạt mọi người, cô cũng không muốn giải thích nhiều cái gì, chỉ là muốn khôi phục một chút chân tướng cho mọi người.
Đến thời điểm rạng sáng, còn có không ít con cú thức đêm.
Hot Search của Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam cũng không có hạ xuống, chỉ là từ thời điểm ban đầu “bạo” dần trôi qua hòa hoãn một chút, nhưng vẫn như cũ treo ở vị trí đầu tiên.
Một đêm này, không chỉ là dân mạng khiếp sợ, không ít bạn bè trong vòng cũng khiếp sợ không thôi.
Hai người này, hóa ra sớm như vậy đã cấu kết ở chung một chỗ?
Còn có người đang nhớ lại, trước đó mình có đắc tội vân vân các loại với Nhan Thu Chỉ hay không.
Vào một giờ, rốt cuộc weibo dài của Nhan Thu Chỉ đã biết xong.
Cô xem lần lượt từ đầu đến cuối một lần, nhìn về phía Trần Lục Nam: “Anh xem một chút không?”
Trần Lục Nam nhíu mày: “Được.”
Anh cúi đầu cầm lấy.
Sau khi xem xong, Trần Lục Nam không nói chuyện.
Nhan Thu Chỉ nhìn sắc mặt của anh nửa ngày, có chút bất an: “Thế nào? Vẻ mặt này của anh... hình như là đang nói với em, em viết cái này không được?”
“Không phải.”
Trần Lục Nam mím môi giải thích: “Anh chính là cảm thấy... quá chân thật.”
Nhan Thu Chỉ liếc mắt anh: “Đương nhiên rồi.”
Cô nói: “Không thể lừa gạt fan hâm mộ, em đăng đây.”
“Được.”
Nhan Thu Chỉ nói với anh xong, trực tiếp đăng weibo.
Khi mọi người định đi ngủ, Nhan Thu Chỉ đăng weibo dài, sau khi không ít fan và người trong vòng được nhắc nhở, nhao nhao ấn mở.
Nhan Thu Chỉ thật ra không viết cái gì, cũng không có bán thảm, chỉ là đem chân tướng sự việc trả lại như cũ cho mọi người một chút.
Cô không muốn mọi người tha thứ cái gì, cứ dựa theo sự thật nói mà thôi.
Nhan Thu Chỉ V: Đầu tiên nói lời xin lỗi với fan và các bạn bè. Đúng vậy, tôi và Trần Lục Nam đã kết hôn hơn hai năm trước, chúng tôi là quan hệ vợ chồng.
Đêm nay ngoài ý muốn lộ ra sáng, khi nhận được tin tức, bên ngoài có chút khẩn trương sốt ruột, trong lòng giống như cũng nhẹ nhàng thở ra.
Trước đó đã cùng Trần Lục Nam bàn bạc, lúc nào nói cho mọi người biết chân tướng, nhưng trì hoãn lần này đến lần khác, cũng là biến thành như bây giờ.
Nhìn weibo có người dân mạng viết, chỉ có thể nói một phần chân thực.
Tôi và Trần Lục Nam quả thực là liên hôn thương mại. Lúc trước cũng không có tình cảm gì. Đương nhiên, khi đó giới hạn ở không có tình yêu.
Vẫn luôn có bí mật nhỏ không nói Trần Lục Nam, trước khi tôi và anh ấy kết hôn, đối với anh ấy có chút sùng bái.
Sau khi kết hôn ở chung với nhau nửa năm, anh ấy quay phim, tôi lúc đó vừa mới vào vòng, mỗi ngày cũng đang bận rộn, về cơ bản rất ít giao lưu. Sau khi anh ấy xuất ngoại bồi dưỡng, mọi người hẳn là cũng đều biết không muốn nói nhiều.
Sau khi về nước, cuộc sống của chúng tôi gặp nhau nhiều hơn một chút, mặc dù có chút không hiểu, nhưng thời gian chung đụng sớm chiều rất nhiều, cũng khiến cho chúng tôi hiểu rõ đối phương nhiều hơn.
Về phần tình cảm gần nhất lộ ra ánh sáng, không phải là giả.
Chính sau khi cưới có tình cảm rất bình thường, đơn giản mà nói, chúng tôi chính là sau khi cưới mới nói một hồi yêu đương. Rất xin lỗi bây giờ mới báo cho mọi người biết, vẫn luôn cảm thấy cuộc sống riêng không cần đặt lên bàn cân nói, nhưng bây giờ lộ ra ánh sáng rồi, vì ngăn ngừa lời bàn một chút không chân thực xuất hiện, tôi cảm thấy vẫn là nói rõ đơn giản một chút tốt hơn.
Cảm ơn tình cảm quan tâm của các bạn, hôn nhân chúng tôi là thật, yêu đương cũng là thật.
Tôi thích Trần Lục Nam cũng là thật.
Cuối cùng, chúc ngủ ngon! Cảm ơn mọi người đã xem hết đoạn này.
Sau khi đăng lên, Nhan Thu Chỉ có chút không dám nhìn bình luận của dân mạng.
Cô ngược lại là trước tiên đi trả lời tin nhắn được nhận bên trong wechat, sau khi chuyện này của hai người lộ ra ánh sáng, không ít nghệ sĩ hợp tác với cô, cùng đạo diễn nhân viên cũng nhắn tin với cô.
Nhan Thu Chỉ trả lời từng cái một.
Điều làm Nhan Thu Chỉ bất đắc dĩ nhất là, cô lại còn nhận được tin nhắn của Quan Hà.
Quan Hà: [??? Vậy nên trước kia cô oán hận tôi nói cô và Trần Lục Nam ngủ chung, thực ra không phải là quan hệ kia gì? Mà là vợ chồng?! CMN cô lừa gạt tôi thật thê thảm!!!]
Quan Hà: [Móa! Tức chết tôi rồi!]
Ngoại trừ Quan Hà ra, mấy người Lâm Cánh cũng nhắn tin cho cô.
Nhan Thu Chi không có trả lời tất cả, quan hệ hơi gần một chút trực tiếp trả lời một chữ, không có thì trả lời sau.
Sau một lát, Nhan Thu Chỉ quay đầu về phía Trần Lục Nam đang cầm điện thoại di động.
“Anh đang làm gì vậy?”
Trần Lục Nam ngước mắt nhìn về phía cô, đưa tay vuốt đầu cô: “Xem weibo của em.”
Nhan Thu Chỉ dở khóc dở cười: “Không phải anh mới xem sao?”
“Ừm.”
Trần Lục Nam khẽ trả lời: “Xem thêm hai lần nữa.”
Nhan Thu Chỉ cảm thấy rất không hiểu. Nhưng nhất thời không thể nói kì lạ chỗ nào.
Cô trầm mặc mấy giấy, nhẹ giọng hỏi: “Anh chuyển tiếp rồi sao?”
“Ngay bây giờ.”
Mấy phút sau, weibo Nhan Thu Chỉ có một lời nhắc nhở đặc biệt.
Cô theo bản năng ấn mở, đó là weibo mới chuyển tiếp gần nhất của Trần Lục Nam.
Anh chuyển tiếp weibo kia của Nhan Thu Chỉ, còn viết hai câu sau.
Trần Lục Nam V: Lời cô ấy nói đều là thật, nhưng quên nói với mọi người một chuyện, là tôi yêu cô ấy trước, theo đuổi cô ấy, đây cũng là thật.
Chúng tôi không giống như những người khác quen biết yêu đương kết hôn, nhưng những cô gái khác có, bà xã tôi cũng nên có, thật có lỗi, cũng cảm ơn mọi người quan tâm cuộc sống của chúng tôi.
Nhan Thu Chỉ khẽ giật mình, nhìn chằm chằm mấy chữ đó thất thần.
Trần Lục Nam từng thổ lộ với cô, đã từng nói thích, nhưng hình như chưa từng nói yêu. Hai người cũng không phải người dính như vậy, chắc hẳn phải vậy, những lời này cũng sẽ không treo ở trên miệng mỗi ngày.
Nhưng bây giờ xem ra, Nhan Thu Chỉ lại đột nhiên rất muốn nghe một chút.
Anh không có nói với mình câu này lời nói chân thực.
Suy nghĩ chút, cô nhìn người bên cạnh để điện thoại xuống dự định ngủ: “Trần Lục Nam.”
“Ừm?”
Trần Lục Nam kéo cô nằm xuống, thấp giọng hỏi: “Thế nào?”
Nhan Thu Chỉ đưa tay chọc chọc mặt của anh: “Anh đọc hai câu trong Weibo chuyển tiếp kia một chút được không?”
Trần Lục Nam: “...”
Anh nhịn không được mỉm cười, nhìn về phía cô: “Hai câu nào?”
“...”
“Anh biết rõ còn cố hỏi.”
Nhan Thu Chỉ bĩu môi: “Anh đã đọc tin nhắn sao?”
“Không có.”
Nhan Thu Chỉ hít một hơi thật sâu: “Em muốn xem.”
Trần Lục Nam cũng không ngăn cản.
Thật ra sau khi bài đăng weibo kia của Nhan Thu Chỉ được đăng lên, không ít fan cũng không tức giận như vậy.
Có thể hiểu được.
Mỗi người đều có khó xử của riêng mình, lại nói trước đó hai người quả thật cũng không có tình cảm gì.
Sau khi xem xong, sự chú ý của mọi người cũng không còn đặt trên danh nghĩa hôn nhân trước đó của hai người, ngược lại là tiếp tục gặm đường.
Nhan Thu Chỉ vậy mà thừa nhận thích Trần Lục Nam.
Cái miếng đường này fan CP quá rất thích rồi.
Bọn họ điên cuồng chúc phúc hai người ở phía dưới, sau khi Trần Lục Nam chuyển tiếp, nhóm fan CP càng lại càng là đang ăn tết.
Về phần fan chân ái của hai người, sau khi nhìn thấy lời bàn luận như vậy, chỉ có thể chúc phúc.
Nhan Thu Chỉ nhìn bình luận chút, ngẫu nhiên thấy buồn cười còn chia sẻ với Trần Lục Nam.
Thời gian cũng không còn sớm.
Bên tai Trần Lục Nam tất cả đều là âm thanh líu ríu của cô, đổi lại là bình thường, anh cũng thích, nhưng lúc này, quá muộn rồi.
Trần Lục Nam nhắm mắt lại, đưa tay qua lấy điện thoại di động của cô.
Nhan Thu Chỉ chỉ còn tay không, kinh ngạc nhìn anh.
“Anh làm gì vậy?”
Trần Lục Nam đem điện thoại di động của cô thả bên kia bản thân, lại đưa tay kéo người vào trong ngực, âm thanh trầm giọng nói: “Đi ngủ.”
Nhan Thu Chỉ: “...”
Cô bĩu môi, mắt nhìn điện thoại mắt điện thoại cách đó không xa, còn có chút không can tâm.
Trần Lục Nam cúi đầu, đụng cái trán của cô, âm thanh ôn nhu dỗ dành: “Ngày mai lại xem, đêm nay đi ngủ trước.”
“...Được rồi.”
Nhan Thu Chỉ cố mà đồng ý: “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Trần Lục Nam đưa tay ra, sờ lên đầu của cô.
Hai người ngược lại là nặng nề vững vàng ngủ tiếp đi, đám dân mạng lại bị cưỡng bách ăn đường, hưng phấn đến mức khó ngủ.
Ánh trăng yên tĩnh, sau khi rộng mở nói rõ, cảm giác giống như cũng có thể ngủ được càng an ổn một chút.
Ngày hôm sau, khi Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam xuất hiện ở phim trường, bị nhân viên công tác hô hào muốn ăn kẹo mừng.
Bọn họ theo dõi toàn bộ quá trình, tự nhiên là biết chuyện gì xảy ra, trong đó có không ít người vẫn là fan của Trần Lục Nam.
Hai người đồng ý, sau khi hỏi qua đạo diễn Quan, còn nhấn mạnh trọng điểm, buổi tối mời khách ăn cơm.
Mọi người muốn ăn cái gì cũng được.
Về phần trên mạng, sau khi trải qua weibo nửa đêm tối hôm qua của hai người, mặc dù không ít fan vẫn cảm thấy hai người đây coi như là lừa gạt mọi người, nhưng tổng thể mà nói, đó cũng không phải là sai lầm gì không thể tha thứ.
Mà nghệ sĩ thật không cần thiết đem tất cả sinh hoạt cá nhân của mình đều nói cho mọi người.
Nhất là điều làm cho Nhan Thu Chỉ buồn cười nhất là, tuyên bố cảnh cáo của phòng làm việc nhắm vào antifan là vào buổi sáng.
Cùng với hai người vạch trần kia, trong đó một người là người thân của nhân viên công tác nào đó, trong lúc lơ đãng nhìn thấy, sau đó chụp được lưu lại, tự nhiên mà vậy cũng có nghiêm phạt.
Sau khi xảy ra, chị Manh làm người đại diện đương nhiên phải chuyển tiếp.
Chị ấy là bởi vì quan hệ người đại diện của Nhan Thu Chỉ, có hàng trăm nghìn người theo dõi trên weibo, thỉnh thoảng cũng sẽ đăng một chút cuộc đối thoại và ảnh thường ngày của Nhan Thu Chỉ, fan có thể tìm hiểu được không giống với Nhan Thu Chỉ.
Sau khi chị ấy đăng thanh minh của phòng làm việc xong, lại chuyển tiếp weibo đêm hôm trước của Nhan Thu Chỉ.
Khi chuyển tiếp, còn bổ sung một bí mật nhỏ cho mọi người.
Người đại diện Lý Manh V: Tối hôm qua vừa biết được một tin tức, Thu Chỉ và thầy Trần trước đó đúng là không có tình cảm gì, nghe nói ngày hai người lĩnh chứng, Thu Chỉ còn thả bồ câu thầy Trần một tiếng, còn nguyên nhân là gì, tạm thời giữ bí mật.
Fan hâm mộ: ???
Nhan Thu Chỉ: ...
Đây là người đại diện gì của cô!!!
Không ít fan hiếu kì, Nhan Thu Chỉ thả bồ câu Trần Lục Nam một tiếng vì cái gì, để lại lời nhắn lại ở phía dưới, còn để lời nhắn cho Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người giống như đến xem trò cười, còn có không ít bạn bè của Nhan Thu Chỉ đến hỏi, là vì sao.
Vì sao cùng Trần Lục Nam lĩnh chứng, cô cũng thả thả bồ câu người ta.
Không đợi Nhan Thu Chỉ giải thích, người đại diện Trần Lục Nam đã giải tích.
Anh Vũ đẹp trai V: Đáp án này tôi biết! Ngày đó Thu Chi đi thử một vai trong đạo diễn Lâm Lâm Cánh, đương nhiên cuối cùng không cầm được, sau đó thì đến muộn ha ha ha ha ha chuyện này có thể chế giễu Trần Lục Nam một trăm năm!
[???]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha CMN!! Sau khi xem xong weibo mấy người, tôi chỉ muốn nói Nhan Thu Chỉ trâu bò!]
[Thật xin lỗi, tôi cảm thấy vạch trần của người đại diện này thật quá buồn cười.]
[Cho nên... Thu Chỉ là Nhan Thu Chỉ thế này???]
[Sau khi nhìn thấy hai cái weibo này, tôi đột nhiên nhớ tới đoạn thời gian trước khi vạch trần, có người nói trong đoạn tình yêu này thầy Trần rất hèn mọn, khi đó tôi không quá tin tưởng, hiện tại tôi tin!!]
[Lĩnh chứng cũng bị bà xã cho leo cây, người đàn ông này cũng quá thảm rồi!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha đồng cảm với thầy Trần.]
...
Thời gian dần trôi qua, họa phong ắt thay đổi.
Sau khi weibo hai người đại diện phát ra, Nhan Thu Chỉ được không ít người bình luận ‘khen’ cô lá gan lớn.
Về phần Lâm Cánh, không chỉ có chuyển tiếp weibo kia, dùng giọng nói nhạo báng một chút, còn chạy tới hỏi thăm Nhan Thu Chỉ.
Khiến cô rất bất đắc dĩ.
Bên kia Trần Lục Nam, đương nhiên không thiếu được bị chế giễu.
Bác Ngọc lá gan tương đối lớn, khi nhìn thấy ở phòng làm việc, trực tiếp tiến hành giễu cợt với anh.
Nhan Thu Chỉ không dám nhìn sắc mặt Trần Lục Nam, trực tiếp chạy.
Về phần người trong cuộc, bộ dạng uể oải xốc lên mí mắt nhìn về phía Bác Ngọc, lạnh lùng nói: “Tôi nhớ không lầm, chắc hẳn là vợ của ai đó đã bỏ trốn.”
“...”
Nhân viên công tác yên lặng mấy giây, trừng mắt lớn nhìn về phía đối phương.
Nhan Thu Chỉ không đi ra hoàn toàn, âm thanh lời này không lớn không nhỏ, vừa vặn cô nghe thấy được.
Cô không nghĩ nhiều, trực tiếp quay đầu lại hỏi: “Vợ của ai bỏ trốn?”
Trần Lục Nam thích thú không rõ khẽ cười một tiếng: “Một vị biên kịch lớn nào đó.”
“...”
Nhan Thu Chỉ trừng mắt, không thể tin được nhìn Trần Lục Nam một chút, lại nhìn Bác Ngọc.
Cô há to miệng, nửa ngày không nói một chữ.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không dám nói lời nào.
Sắc mặt Bác Ngọc thay đổi, đột nhiên cười một tiếng: “Đạo diễn Quan, đổi kịch.”
Đạo diễn Quan bên kia thương lượng cảnh tiếp theo, cũng không nghe rõ bên này đang nói cái gì, nghe vậy hiếu kì kêu lên: “Đổi kịch cái gì?”
Bác Ngọc: “Tôi cảm thấy đề nghị tối hôm qua của ngài rất được, nam chính phim này hi sinh anh dũng vẫn rất thích hợp.”
Đạo diễn Quan: “...”
Nhan Thu Chỉ và nhân viên công tác: “...”
Trần Lục Nam một tay đút túi đứng bên canh, nâng khoé môi: “Ấu trĩ.”
Nói xong, anh cũng không nhìn về phía Bác Ngọc, ghé mắt nhìn về phía Nhan Thu Chỉ: “Đi nghỉ ngơi?”
“... Được.”
Hai người đi vào phòng nghỉ.
Đi vào, Nhan Thu Chỉ lóe đôi mắt bát quái nhìn anh.
Trần Lục Nam bật cười, gõ đầu cô: “Không thể nói quá nhiều, lần sau em chuốc say Bác Ngọc, tự mình hỏi anh ấy.”
Nhan Thu Chỉ không nói nửa ngày, trừng mắt nhìn nói: “Em đem anh ấy chuốc say... Vậy khả năng em tự say nhiều hơn.”
“...”
Vừa nghĩ tới tửu lượng này của Nhan Thu Chỉ, Trần Lục Nam không thể không thở dài một tiếng.
“Về nhà dạy em uống rượu.”
Nhan Thu Chỉ nghi ngờ nhìn anh: “Thật sao? Trước kia không phải anh không bằng lòng dạy em sao?”
Trần Lục Nam đem người ôm vào trong ngực, nặng nề trả lời: “Đột nhiên cảm thấy, dạy em uống rượu hẳn là cũng rất thú vị.”
Nhan Thu Chỉ: “...”
Cô ngồi yên tĩnh trong lồng ngực Trần Lục Nam, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Cô thò tay ra, chọc chọc má anh, thấp giọng hỏi: “Đúng rồi, anh nói đêm nay xem chương trình, là chương trình có nói cái gì sao?”
Trần Lục Nam khẽ giật mình, lúc này mới nhớ tới chuyện này.
Anh rõ ràng nói: “Không tính là gì.”
Anh nắm lấy tay Nhan Thừa Chỉ hôn một chút: “Đêm nay nay đoàn làm phim mời nhân viên công tác ăn cơm.”
“Em biết rồi.”
Nhan Thu Chỉ nói: “Dù sao cũng không ăn đến mười giờ, chúng ta kiểm soát lúc chín giờ tan cuộc là được rồi, sau khi trở về tắm rửa sau đó xem kì cuối chương trình, anh cảm thấy như thế nào?”
Trần Lục Nam cảm thấy chẳng ra làm sao cả, nhưng anh sẽ không cự tuyệt nguyện vọng nhỏ này của Nhan Thu Chỉ.
Anh khẽ gật đầu, đồng ý: “Được.”
Buổi tối, kì cuối ‘Cùng nhau nghỉ phép đi’.
Lúc tám giờ, weibo chính thức còn đăng một chút ngoài lề, là Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam trước.
Video anh ôm Nhan Thu Chỉ xuống cây, video này vừa được đăng lên, fan hâm mộ thốt lên ngọt ngào.
Cái ngụm đường này tất cả mọi người ăn hết.
Weibo chính thức còn để lại một sự hồi hộp, khi thả ra ngoài lề còn nói với mọi người, đêm nay kì cuối sẽ càng ngọt hơn, cam đoan khiến mọi người xem tới mức không giống mọi người.
Vừa nói như vậy, mọi người chờ mong giá trị cao trong nháy mắt.
Mười giờ chương trình đúng giờ phát sóng.
Mấy chục phút đầu không khác so với những gì mọi người mong đợi lắm, chỉ là một kì nghỉ nhỏ, nhưng hình tượng ấm áp, ngay khi cuối tuần nghỉ ngơi đợi xem, cũng cảm thấy rất dễ chịu yên tĩnh.
Xem một chút, sẽ không tự chủ để tâm tĩnh xuống, sẽ rất thích.
Mấy chục phút sau, chương trình này kết thúc, nhưng các cuộc phỏng vấn của mọi người được thêm vào.
Xuất hiện trước hết là Hướng Minh Nguyệt bọn họ, cuối cùng mới là Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam, hai người là tách ra phỏng vấn.
Tổ tiết mục muốn nhiệt độ và tỉ suất người xem, đương nhiên sẽ không tùy tiện buông tha hai người.
Đến khi Nhan Thu Chỉ, nhiên viên công tác trực tiếp hỏi: “Chương trình được ghi đến cuối cùng, Thu Chỉ cảm giác như thế nào?”
Nhan Thu Chỉ cười: “Rất thích.”
Cô ngồi ở trong sân, ngắm bầu trời sao đêm: “Rất dễ chịu, cũng cám ơn mọi người cuối cùng lựa chọn nơi này, tôi tìm được rất nhiều kí ức.”
Mắt nhân viên công tác sáng rực lên, trực tiếp hỏi: “Khi còn bé làm sao Thu Chỉ lại sống cuộc sống sống này?”
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ, cũng không giấu diếm.
Cô nói: “Khi tôi còn bé cha mẹ ly hôn, quê mẹ của tôi ở nơi này, mang tôi về quê sinh sống, sau khi qua đời, tôi được nhận trở về nội thành.”
Cô mỉm cười: “Mẹ tôi là người rất tình cảm, nhìn trong sân có thể nhìn ra, bà trữ tình lại ôn nhu, còn rất xinh đẹp.”
Nói xong, Nhan Thu Chỉ ngượng ngùng nhìn về phía ống kính: “Có phải nói quá nhiều hay không?”
Nhân viên công tác lắc đầu: “Nhớ bà ấy sao?”
“Nhớ.”
Nhân viên công tác trầm mặc mấy giây, tiếp tục hỏi: “Có lời gì muốn nói với mẹ không? Tôi tin rằng bà ấy nhất định có thể nghe được.”
Nhan Thu Chỉ nghiêng đầu suy nghĩ, cười với ống kính: “Muốn nói với bà ấy, cuộc sống bây giờ của tôi rất tốt, bà ấy yên tâm, tôi còn tìm được người mình thích, anh ấy đối với tôi cũng rất tốt.”
“Thu Chỉ và thầy Trần làm sao quen nhau?”
Cuối cùng nghênh đón vấn đề mọi người tò mò nhất.
Nhan Thu Chỉ cười: “Vậy thì bùng nổ một tin tức đi, mười mấy tuổi tôi quen biết Trần Lục Nam, khi đó tôi đến nhà anh ấy, anh ấy ở trong phòng hoa đánh đàn piano, lúc ấy cảm thấy vẫn rất đẹp trai...”
Sau khi cô nói xong, nhân viên công tác kinh ngạc thốt lên: “Hai người quen biết từ nhỏ?”
“Không thể nói là từ nhỏ.”
Đến cuối cùng, Nhan Thu Chỉ cũng không vạch trần quá nhiều, nhưng lại nói cho mọi người một mặt, cô và Trần Lục Nam đã quen biết từ sớm.
Fan xem xong cái chương trình trực tiếp này, hoàn toàn điên cuồng.
Cái này gọi là đường ‘thanh mai trúc mã’?! Thật là làm cho người ta bất ngờ!!
Người cuối cùng then chốt, là Trần Lục Nam.
Mấy vấn đề ban đầu, đại đa số là xoay quanh triển khai chương trình, đến phần sau, mới nói đến Nhan Thu Chỉ.
“Thầy Trần hình như là lần thứ hai tham gia chương trình, lần trước là ‘Sống chậm’, bây giờ là ‘Cùng nhau nghỉ phép đi’... Mọi người đặc biệt bất ngờ, vì sao ngài lại tham gia?”
Trần Lục Nam cười: “Không rõ ràng sao?”
Anh nói: “Nhan Nhan tham gia.”
Nhân viên công tác: “...”
Fan hâm mộ: “...”
Chính chủ phát cơm chó ngay thẳng như vậy, thật đúng là khiến người ta vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhân viên công tác sững sờ một chút, mới tiếp tục hỏi: “Là bởi vì Nhan Thu Chỉ sao?”
“Ừm.”
Nhân viên công tác trầm mặc mấy giây, tiếp tục hỏi: “... Mới vừa rồi Thu Chỉ phỏng vấn nói quen biết rất sớm với thầy Trần, trước đó hình như chưa từng nói.”
Nghe vậy, Trần Lục Nam cười một tiếng: “Cô ấy nói cái này?”
“Đúng.”
Trần Lục Nam cười: “Đúng vậy, cô gái nhỏ mười mấy tuổi.”
Anh nói: “Chúng tôi quen nhau rất sớm.”
Trong mắt nhân viên công tác lóe tia bát quái hoang mang: “Vậy thì... thầy Trần có thể nói một chút khi nào thì quan hệ của hai người thay đổi hay không, fan cực kì tò mò?”
“Thời gian cụ thể không thể nói.” Trần Lục Nam nói: “Trước đó rất sớm, chúng tôi cũng không phải quan hệ người yêu đơn giản.”
Anh nhìn ống kính, dụi dụi con mắt nói: “Có một chuyện vẫn không nói với mọi người, quan hệ hiện tại của tôi và Thu Chỉ tương đối phức tạp, về phần vì sao phức tạp, chờ chương trình phát sóng tôi sẽ tìm một cơ hội thật tốt giải thích với mọi người, đương nhiên, đây là vấn đề của tôi, còn hi vọng mọi người đến lúc đó có thể tỉnh táo một chút, có gì trực tiếp tìm tôi, Nhan Thu Chỉ là người bị ép tiếp nhận.”
Anh vừa nói đến đoạn này, giành được rất nhiều khen ngợi.
Thảo nào.
Thật ra thì Trần Lục Nam xem như chủ động muốn thừa nhận muốn công khai, chỉ tiếc là tống nghệ phát sóng chậm một ngày mà thôi.
Anh cũng có chịu trách nhiệm, anh muốn một mình đem tất cả mọi chuyện gánh vác.
Fan nghe xong, đột nhiên có chút cảm động.
Sau chủ đề trách nhiệm này, là nhân viên công tác hỏi Trần Lục Nam muốn nói cái gì với Nhan Thu Chỉ.
Trần Lục Nam mỉm cười, nhìn ống kính hỏi: “Lời nói ở chỗ này, cô ấy hẳn là có thể thấy đi.”
Nhân viên công tác trừng mắt, rất hiếu kì.
Trần Lục Nam nhìn ống kính, ánh mắt dịu dàng: “Thật ra không có gì muốn nói, giữa hai người chúng tôi có rất ít bí mật, nếu như mà có, đại khái là vẫn luôn quên chính miệng nói với cô ấy, tôi đối với cô ấy không chỉ là thích, còn có yêu.”
Nhân viên công tác sửng sốt.
Dường như là không thể tin được mình nghe được cái gì, cô ấy lắp bắp hỏi: “... Thầy Trần trước kia không nói với cô ấy sao?”
“Không có.”
Trần Lục Nam ngượng ngùng nói: “Vẫn luôn không biết xấu hổ nói với cô ấy, sau khi quay chương trình xong, có thể muốn chính miệng nói với cô ấy một câu.”
Anh không phải là một người có thể bộc lộ cảm xúc, nhưng ở lúc kia, anh sẽ đối diện với ống kính nói cho tất cả mọi người lời mà anh cất giấu.
Mỗi câu mỗi chữ anh nói: “Tôi yêu cô ấy, cũng muốn nói với cô ấy, sau này bất cứ chuyện gì có tôi, cô ấy không phải một người lẻ loi trơ trọi.”
Anh nói: “Cuối cùng cảm ơn cô ấy, bằng lòng cùng tôi chia sẻ cuộc sống năm tháng cùng cô ấy.”
Chương trình tới đây kết thúc.
Tổ tiết mục còn đặc biệt viết hai câu canh gà làm phần cuối.
Nhan Thu Chỉ cũng không có tâm tư xem canh gà.
Cô kinh ngạc nhìn màn hình lớn trước mặt, bên tai tất cả đều là những lời Trần Lục Nam vừa mới nói.
Đôi mắt cô lấp lóe, đột nhiên còn có chút sợ hãi nhìn người đàn ông bên cạnh.
Trần Lục Nam cúi đầu nhìn cô, cô gần nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Anh đưa tay, vuốt tóc của cô hỏi: “Ngủ rồi sao?”
Nhan Thu Chỉ: “...”
“Không có.”
Cô ngước mắt nhìn về phía anh: “Anh làm sao--?”
“Cái gì?”
Trần Lục Nam cúi đầu, chạm vào môi của cô: “Nói những lời kia?”
Mí mắt Nhan Thu Chỉ run rẩy, khẽ trả lời: “Ừm.”
Trần Lục Nam cười, thầm nói: “Muốn nói đã nói.”
Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn anh, trừng mắt: “Anh biết rõ em không phải muốn hỏi cái này.”
Trần Lục Nam nhìn bộ dáng xù lông của cô, thấp giọng cười một tiếng.
Âm thanh anh tê dại, vang lên ở bên tai cô.
Nhan Thu Chỉ ngước về phía anh, ánh mắt trong suốt.
Trần Lục Nam nhìn đôi mắt trước mặt, dùng chóp mũi cọ cô, nghiêng đầu rơi xuống một nụ hôn bên tai cô, tiếng nói trầm thấp: “Vẫn không có nói với em, anh yêu em.”
Anh nói: “Rất yêu.”
Nhan Thu Chỉ trong nháy mắt cảm xúc đọng lại kia dâng lên.
Hốc mắt cô hồng hồng nhìn Trần Lục Nam, ôm anh thật chặt, cô cọ cổ anh, khẽ nói: “Thật đúng lúc, em cũng thế.”
Em cũng yêu anh, yêu tha thiết.