Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 965: Anh chính là Dương Minh?



Dương Minh sờ sờ hai bên má bị Kinh Tiểu Lộ hôn, dở khóc dở cười, nói nàng cố ý, hình như không phỉa, à không cố ý, thì lại giống như có âm mưu, haizz, cái này chỉ có Kinh Tiểu Lộ biết mà thôi.

"Xin lỗi!" Kinh Tiểu Lộ nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Dương Minh, cười hì hì: "Đây là tỏ vẻ cảm ơn, cũng không có ý gì khác, anh đừng hiểu lầm."

"Không sao. tôi không hiểu lầm." Dương Minh khoát tay, bất đắc dĩ nói: "Tôi biết, là lễ nghĩa phương Tây."

"Anh biết là tốt rồi" Kinh Tiểu Lộ cười khúc khích, mặt không đỏ tim không đập mạnh, nói: "Chỉ sợ anh nghĩ em có dụng tâm thôi, thật ra không có gì, anh đừng nghĩ nhiều."

"Tôi không có nghĩ nhiều đâu, đi thôi. mua gì thì mua đi." Dương Minh xoa xoa mồ hôi trên trán, rõ ràng là cô chiếm tiện nghi của tôi, sao lại có vẻ giống như tôi chiếm tiện nghi của cô vậy?

Những cái shop buổi sáng Kinh Tiểu Lộ đã đi qua, bây giờ dạo lại một vòng, Dương Minh thật sự là bó tay, con gái đi dạo thật sự là không giống người thường, rõ ràng là thích, còn thử đi thử lại nhiều lần, sau đó phải đi xem nhiều shop khác, rồi mới quyết định mua.

Đối với cái này, theo Dương Minh phân tích, thì các nàng hưởng thụ không phải cảm giác mua sắm, mà chỉ muốn cảm giác đi dạo phố thôi.

Lúc này, Dương Minh cũng không còn dám ngu nữa, Kinh Tiểu Lộ nhìn trúng cái gì, hắn liền bỏ tiền ra mua ngay, đỡ cho việc lát nữa phải đi lại. Nhìn bộ dáng khẩn trương của Dương Minh, Kinh Tiểu Lộ không khỏi mỉm cười, chẳng qua lại cảm thấy mất mác, không biết khi nào thì mới có thể giống như hôm nay, đi dạo phố với Dương Minh nhĩ?

Bây giờ đi mua, phần lớn đều là những thứ đã chọn rồi, cho nên tốc độ rất nhanh, kiểu dáng và hình dáng đều đã chọn trước, cho nên chỉ cần thử là hợp hay không là có thể mua

Kinh Tiểu Lộ ôm lấy một đống quần áo lớn, dùng Dương Minh tính tiền, nhìn thấy một nam một nữ đằng đằng sát khí đi về hướng này, trong tay cầm một cái mp4, vừa đi vừa mắng: "Quản lý của cái cửa hàng này đâu? Nhanh lăn ra đây, bằng không lão tử sẽ đập tiệm, con mẹ nó!"

Một người phục vụ vội vàng ra nghênh đón, cẩn thận hỏi: "Thưa anh, thưa chị, xin hỏi là có vấn đề gì?"

"Vấn đề? Mẹ nó! Vấn đề lớn!" Người nam kia đẩy người nhân viên ra, đi vào trong vừa đi vừa la lớn: "Ông chủ của bọn mày đâu? Kêu hắn ra đây, bằng không tao gọi người đến đập tiệm!"

"Tiên sinh, xin ngài nói trước. Rốt cục là có chuyện gì thì tôi mới hỏi ông chủ được." Người nhân viên kia đuổi theo nói.

"Hừ, bạn gái của tao bị quay phim trong phòng thử đồ của tiệm này, rồi bị tung lên mạng luôn? Tao vừa lên mạng là giật mình. Con mẹ nó, tiệm này là hắc điếm hay dâm điếm đây!" Người nam kia hùng hổ nói.

Lời này vừa nói ra, làm cho tất cả những khách hàng đang mua đồ bên trong tiệm lập tức ồ lên: "Thật không? Tôi vừa mới thử đồ bên trong, không phải cũng bị quay chứ?"

Những người khách này đều buông quần áo đang chọn trong tya xuống, vây lại đây, người phục vụ thấy tình thế nghiêm trọng như vậy, sợ hãi nói: "Vị tiên sinh này, anh không thể nói lung tung như vậy, tiệm của chúng tôi đã mở năm năm rồi, cái vấn đề danh dự đều rất tốt, sao ngài có thể nói chúng tôi như vậy?"

"Quay hay không quay thì trong lòng bọn mày rất rõ ràng, đừng nói nhảm nhiều, gọi ông chủ của bọn mày ra đây, nếu không tao không để yên đâu!" Người nam kia đập bàn một cái, lớn tiếng nói.

"Tiên sinh, mọi việc đều phải coi trọng chứng cớ, anh không có chứng cứ mà nói bậy, làm ảnh hưởng đến công ăn việc làm của chúng tôi, chúng tôi có thể báo cảnh sát" Người phục vụ cảnh cáo.

"Chứng cớ? Chứng cớ đương nhiên có!" Người nam cầm cái mp4 lên, nói: "Tao đã down rất nhiều đoạn phim trong cái mp4 này, mày gọi ông chủ của mày ra đây, chuyện này tao không để yên đâu"

"Là sao? Nếu có chứng cớ như vậy, thì lấy cho mọi người xem xem!" Người phục vụ cảm thấy người nam này đang lừa người, hắn ta cũng là một nhân viên lâu năm, còn chưa nghe nó trong tiệm có gắn camera.

"Cái này. cái này không thể cho bọn mày xem!" Người nam do dự một chút rồi nói: "Tìm ông chủ của bọn mày lại đây!"

Người phục vụ nhìn thấy người nam này ấp úng, trong lòng càng thêm xác định là người này có tật, bởi vì nếu có chứng cớ, tại sao không lấy ra cho mọi người xem? Vì thế cũng hết lo lắng, hừ lạnh nói: "Tiên sinh, nếu anh không thể lấy ra chứng cớ, vậy thì tôi cũng bó tay, tôi hoài nghi mục đích của anh đến đây có phải là."

"Mẹ kiếp!" Người nam nghe phục vụ nói vậy, liền nổi giận, quay lại nói: "Tao không cho mày xem thì sao? Tao nói có là có! Nhanh lên, đừng lộn xộn, tìm ông chủ của mày đến đây, đừng nghĩ tao không dám đập tiệm của mày!"

"Vừa rồi cô cũng thay quần áo bên trong?" Dương Minh nhìn Kinh Tiểu lộ, hỏi.

"Ừ. có thay" Kinh Tiểu Lộ cau mày nói: "Cũng không biết bên trong thật sự có camera hay không"

"Vậy cô." Dương Minh vốn không muốn tiếp tục xem trò hề này, bởi vì nó không liên quan đến mình, nhưng bây giờ có dính dáng đến Kinh Tiểu Lộ, chuyện này đã không bình thường rồi.

Tuy rằng Kinh Tiểu Lộ chẳng phải là gì của Dương Minh, nhưng ít nhất cũng có thể coi là bạn, cho nên nếu Dương Minh đã biết, thì sẽ không mặc kệ.

"Không sao cả, em chỉ cởi áo khoác, không cởi đồ lót" Kinh Tiểu Lộ cười nói: "Những chuyện như vậy em đều rất cẩn thận."

Từ nhỏ Kinh Tiểu Lộ đã phải ra đời rồi, mà xã hội thì tạp nham, chuyện gì cũng có thể gặp, cho nên nàng luôn phải tự bảo vệ mình, cái này lâu ngày thành một ưu điểm rất tốt.

"Vậy anh tùy tiện đi, nếu anh dám đập, anh sẽ phải bồi thường theo giá" Người nhân viên không chút sợ hãi, hừ lạnh nói.

Lúc này, một người đàn ông trung niên bụng phệ bước từ bên trong ra, vừa đi vừa nói: "Có chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?"

"Quản lý Vương!" Người nhân viên ngẩng đầu, nhìn thấy ông mập này đến, vội vàng nói: "Là như vậy, người khách này nói trong chổ thay đồ của chúng ta có gắn camera, rồi bị đưa lên mạng."

"Ồ?" Quản lý Vương gật đầu, sau đó nói: "Là vị đó sao?" Tôi là quản lý ở đây, tôi họ Vương, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?"

"
Ông là quản lý?" Người nam nhìn quản lý Vương một cái, nói: "Đúng lúc cần phải tìm ông, vào văn phòng của ông đi!"

"
Có chuyện gì cứ nói ở đây" Quản lý Vương nói: "Anh ở đây la hét um sùm, làm khách hàng chạy hết, nếu không ở đây giải thích rõ ràng, về sau tôi làm sao mà buôn bán?"

"
A? Ý của ông là, tôi cố ý đến quậy?" Người nam trừng mắt nhìn, cười lạnh.

"
Tôi không có nói như vậy? Chẳng qua, gây ầm ĩ ở đây xong, lại muốn vào văn phòng, đây là ý gì? Không bằng cứ nói rõ cho mọi người, xem xem rốt cục là trách nhiệm của ai?" Quản lý Vương nói.

"
Mẹ nó, ông đã muốn làm xấu mặt, vậy đừng trách tôi không khách khí!" Người nam cắn răng một cái, nói: "Vốn chuyện này tôi chỉ muốn tìm ông giải quyết riêng, nhưng nếu ông đã muốn làm ầm ĩ lên, hừ, thích thì chiều, cỡ nào tôi cũng chơi!"

"
A. không được ở đây." Cô gái bên cạnh thấy hắn muốn mở mp4, vội vàng kêu lên.

"
Ở đây, sợ cái gì, cứ mở tại đây luôn, nếu không chuyện của chúng ta sẽ không giải quyết tốt được!" Người nam nói.

"
Không thành vấn đề, nếu quả thật là anh có chứng cớ bạn gái của anh bị quay lén, anh nói chúng tôi phải làm sao bây giờ? Anh muốn chúng tôi phải bồi thường một trăm vạn cho anh, chúng tôi cũng sẽ chấp nhận" Quản lý Vương căn bản là không có trang bị mày quay trong phòng thử đồ, hơn nữa vừa rồi cũng đã cho người đi kiểm tra ngay, cũng không có gì khác thường, cho nên mới dám nói chắc như vậy.

"
Đây là ông nói đó!" Người nam nói xong, liền lấy mp4 ra, đè nút play.

Hình ảnh được quay từ trên xuống, tuy không thể thấy rõ, nhưng cũng có thể nhìn ra đây là phòng thử đồ, không bao lâu sau, một cô gái bước vào, sau đó bắt đầu cởi quần áo ra, bởi vì mùa hè, cho nên cô ta mặc rấ tít, chỉ còn lại bộ đồ lót trên người, chẳng qua, không biết là vì nguyên nhân gì, cô gái cũng cởi luôn cả cái áo ngực ra, sau đó ngưỡng mặt lên, rồi bắt đầu lắc lư bên trong phòng.

Những người vây quanh nhất thời cười vang, chẳng qua, dung mạo của cô ta có thể thấy rõ được, chính là cô bạn gái của người nam kia!

Cô gái bây giờ đã che mặt, đứng sau lưng người nam, không dám lên tiếng, còn người nam thì vô cùng phẫn nộ, nói: "
Các người tự xem đi, đây không phải là phòng thay đổ của các người sao? Ở đây, ở đây, và ở đây đều có dấu hiệu, tôi đã kiểm tra rõ ràng, chỉ có ở chổ này thôi"

Sắc mặt quản lý Vương thay đổi, tuy rằng hình ảnh không được rõ ràng, nhưng phòng thay đồ của tiệm ông ta vẫn có thể nhận ra, chẳng qua trầm ngâm một hồi lại nói: "
Chổ này đúng là phòng thử đồ của chúng tôi, nhưng mà, tôi cũng rất nghi ngờ, một người bình thường đi thay đồ, làm sao lại cởi đồ múa thoát y bên trong? Tôi thấy giống như là đang diễn trò vậy? Cái này không phải là do các người làm bản sao, rồi cố ý đến lừa chúng tôi sao?"

Sắc mặt của người nam biến đổi, bị quản lý Vương nói vậy, nhất thời nghẹn lời, tức giận nói: "
Tôi thừa nhận, bạn gái của tôi nhảy múa bên trong là không đúng, nhưng không ai cấm là trong phòng thử đồ không được nhảy múa!"

"
Tóm lại, tôi rất nghi ngờ động cơ của các người. chẳng qua, nếu anh đã không tin, chúng ta liền đi xem phòng thử đồ đi, nếu như có thể tìm được máy quay bên trong, thì tôi sẽ giữ lời, đền cho anh một triệu!" Quản lý Vương tràn đầy tự tin nói.

"
Đi thì đi!" Người nam hừ nói.

"
Đợi một chút"! Dương Minh đứng dậy, mỉm cười, ngăn cản trước mặt quản lý Vương.

"
Anh có chuyện gì?" Quản lý Vương sửng sốt, không ngờ rằng còn có một vị khách khác đứng ra.

"
Vừa rồi bạn của tôi cũng có thay đồ trong phòng, nếu tìm được máy quay, ông có phải là cũng đền cho tôi chút tiền?" Dương Minh lạnh lùng hỏi.

Nửa đường xuất hiện ra một Trình Giảo Kim làm cho quản lý Vương nhất thời kinh ngạc, chẳng qua cũng không có biện pháp, ông ta cũng tưởng rằng Dương Minh là loại người nhân lúc cháy nhà đi hôi của, vì thế nói: "
Tùy tiện, nếu tìm ra máy quay, anh muốn bao nhiêu thì tôi sẽ cho bấy nhiêu!"

"
Tôi muốn cái cửa hàng này, ông có cho không?" Dương Minh cười cười hỏi ngược lại.

"
Cái này." Quản lý Vương thấy Dương Minh nói như vậy, nhất thời cứng họng: "Cái này không phải chuyện của anh, xin anh đừng lộn xộn, cẩn thận tôi báo cảnh sát kiện anh tội vơ vét tài sản"

"
Báo cảnh sát?" Dương Minh nhất thời vui vẻ, hắn cũng vì nhàm chán cho nên mới đứng ra, bởi vì Kinh Tiểu Lộ giúp hắn rất nhiều, cho nên hắn quyết định bồi thường cho nàng một chút, không phải là tại vì thương hại nàng ta, mà quả thật nàng ta cũng là người bị hạ, còn Dương Minh tuy không thiếu tiền nhưng mà, cũng không thể cầm tiền đem đi cho khơi khơi được.

Dương Minh cười lạnh nói: "
Báo cảnh sát? Được, báo ngay đi, có cần tôi báo giùm không?"

Quản lý Vương thấy Dương Minh không bị hù, trong lòng có chút rối loạn, cái bộ dáng không chút sợ hãi của Dương Minh, nhất định là có chút bối cảnh, không phải là dân chúng dễ dàng bị lừa gạt, vì thế cắn răng nói: "
Được, nếu tìm thấy máy quay, cũng đền cho anh một triệu!"

"
Chúng tôi thì sao? chúng tôi cũng vừa thử xong!" Những người mua quần áo khách cũng nhao nhao lên.

Quản lý Vương dù sao vẫn tin tưởng vào mình, cho nên không kiên nhẫn nói: "
Nếu tìm được, mỗi người một triệu!"

Mọi người lúc này mới bỏ qua cho ông ta, cùng nhau đi đến phòng thử đồ, chẳng qua, không gian bên trong có hạn, chỉ có thể chứ được hai người, cho nên để cho người nam kia và quản lý Vương cùng nhau vào

Tất cả mọi người đứng bên ngoài chờ đợi, chỉ có Dương Minh là không sợ hãi.

Một lát sau, người nam mới uể oải đi ra, còn quản lý Vương thì cười nói: "
Thế nào? Anh cũng muốn tự mình kiểm tra chứ? Ở chổ chúng ta không có khả năng gắn máy quay, tôi khuyên các người nên đi nhanh đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát bắt mọi người"

Người nam kia tuy không cam lòng, nhưng tự anh ta đã kiểm tra rồi, trong phòng quả thật không có máy quay.

Mọi người thấy nét mặt của người nam, đã biết không có cái gì, phần lớn mọi người đều mang tâm lý góp vui mà thôi, thấy không có việc gì, cũng tản ra.

Cũng có người nghĩ rằng người nam này muốn đến quậy cửa hàng này thôi.

"
Kiểm tra xong chưa?" Dương Minh cười cười đi ra phía trước, nhìn thoáng qua quản lý Vương, sau đó nói: "Đến lượt tôi vào nhìn chứ?"

Quản lý Vương cũng không ngờ người khách này vẫn còn không chịu từ bỏ, vì thế cười lạnh nói: "
Anh vào đi!"

Dương Minh không để ý, mà nhấc chân vào trong, nhìn trái nhìn phải, cuối cùng dừng lại trên cái móc quần áo ở trên!

Dương Minh cười dài, khẽ vươn tay, dùng sức kéo một cái, kéo cái móc quần áo xuống, lôi cái đuôi ra, bên trong có một cái máy quay mini vô cùng nhỏ, chỉ bằng một ngón tay cái, hơn nữa còn có móc đồ ngụy trang, cho nên rất khó tìm thấy.

"
Đây là cái gì? Quản lý Vương, ông đừng nói với tôi rằng đây là bóng đèn nha!" Dương Minh cầm đồ vật trong tay, giơ lên hỏi.

"
Cái này.?" Quản lý Vương nhất thời đổ mồ hôi lạnh, cái này rốt cục là sao? Người nào đã gắn cái máy quay nhỏ này?

"
Mẹ kiếp! Giả bộ với tao, giả bộ với tao!" Người nam kia đang uể oải, lập tức trở nên tức giận giống như uống nhầm thuốc kích thích vậy, túm lấy cổ áo của quản lý Vương, tát cho hắn hai cái: "Mày giả bộ với tao à? Muốn giấu nhưng không lừa được cao thủ, chết mẹ chưa? Bị người ta vạch trần rồi!"

"
Được rồi, đừng đánh nữa!" Dương Minh vỗ vai người nam, nói: "Báo cảnh sát đi!"

"
Ồ." Người nam giật mình, có vẻ vô cùng cảm kích Dương Minh, Dương Minh kêu anh ta dừng tay, anh ta lập tức dừng lại, gật đầu nói: "Được, tôi nghe lời anh, báo cảnh sát"

Rất nhanh, cảnh sát liền chạy đến, máy quay và quản lý Vương đều bị mang về cục, chỉ còn có Dương Minh và người nam kia. Sau khi lấy lời khai xong, Dương Minh mới biết được, người nam này tên là Trương Trí Thâm, sai một chữ so với Lỗ Trí Thâm.

Về phần bồi thường, đương nhiên là vấn đề cần giải quyết, còn chuyện của cửa hàng này, cảnh sát đã liên hệ với ngành công thương tạm thời niêm phong cửa hàng, chờ sau khi điều tra rõ ràng mới kết luận tiếp.

Đi ra khỏi cục cảnh sát, Trương Trí Thâm sống chết gì cũng lôi kéo Dương Minh đi ăn cơm.

"
Không cần đâu" Dương Minh khoát tay nói: "Tôi còn có chuyện"

"
Không được, lần này toàn nhờ vào anh, bằng không tôi và bạn gái chẳng phải là nhục nhã sao, mà chẳng thể giải quyết được vấn đề" Trương Trí Thâm cảm thán: "Cũng là anh lợi hại, nếu tôi không cảm ơn anh, thì trong lòng sẽ không thoải mái"

"
Anh không phải người địa phương?" Dương Minh tò mò hỏi.

"
Không phải, thật ra tôi đến đây tìm người, trong lúc rãnh rỗi nên lên mạng coi, không ngờ rằng trong lúc vô ý thấy được đoạn phim của bạn gái tôi đến đây du lịch vào năm ngoái, cho nên đã tải xuống, chuẩn bị đến đây đòi công đạo!" Trương Trí Thâm nói.

"
Thì ra là vậy, vậy không làm phiền anh tìm người" Dương Minh cười nói: "Lát nữa tôi có chuyện thật"

"
Vậy được rồi, anh đưa cho tôi số điện thoại đi, tôi làm xong việc, sẽ gọi điện cho anh" Trương Trí Thâm nói.

Thấy Trương Trí Thâm đã như vậy, Dương Minh cũng bó tay, đành phải đưa số điện thoại của mình ra.

"
Đúng rồi, anh bạn, anh tên gì, tôi còn chưa biết tên của anh." Trương Trí Thâm vừa lưu vừa hỏi.

Trước đó trong cục cảnh sát, phần lớn mọi người đều biết Dương Minh, cho nên việc lấy lời khai của Dương Minh rất đơn giản, không có lâu như của Trương Trí Thâm, hơn nữa người yêu của anh ta mới là người bị hại, còn Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ thì chẳng sao.

"
Dương Minh" Dương Minh cũng không giấu diếm.

"
Cái gì!" Trương Trí Thâm đột nhiên cả kinh, hét lớn: "Anh. chính là Dương Minh?"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.