Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 758: Mang chị đi gặp một người



"Chị định làm thế nào?" Trần Mộng Nghiên cảm thấy rằng, có một số việc cuối cùng vẫn phải đối mặt, chỉ có thể cắn răng đối mặt mà thôi, như vậy mới có thể tranh thủ những điều kiện có lợi nhất cho mình.

"Đi một bước tính một bước." Thư Nhã thở dài, nói: "Chẳng qua em yên tâm, chị sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với em đâu"

Trần Mộng Nghiên im lặng gật đầu, thông qua vài lần tiếp xúc trước, Trần Mộng Nghiên cũng cảm thấy Thư Nhã không phải là loại người bá đạo, Thư Nhã nói ra những lời này, Trần Mộng Nghiên không nghĩ là Thư Nhã sẽ lừa mình.

"Có cần em nói giúp không?" Haizzz, Trần Mộng Nghiên đôi khi xúc động lên, sẽ làm ra những chuyện làm tổn hại đến lợi ích của bản thân, rồi lại cam tâm tình nguyện.

"Cảm ơn em, nhưng mà, chị muốn tự mình nói với hắn" Thư Nhã do dự rồi đáp.

"Được, vậy em sẽ không lộn xộn" Trần Mộng Nghiên cũng gật đầu, chợt nhớ ra một chuyện, nói: "Chu Giai Giai, chị còn nhớ không?"

"Chu Giai Giai?" Thư Nhã ngạc nhiên, lập tức nghi hoặc nói: "Đương nhiên là nhớ rồi, cô ta thế nào?"

"Nếu bây giờ nàng ta cũng là bạn gái của Dương Minh, chị có tức giận không?" Trần Mộng Nghiên đột nhiên cảm thấy, ân oán giữa Chu Giai Giai và Dương Minh cùng Thư Nhã, hẳn là nên để cho Thư Nhã làm chủ, nếu mình tự tiện quyết định, không biết có làm cho Thư Nhã bất mãn hay không.

"Nàng ta? Với Dương Minh?" Thư Nhã kinh ngạc, nàng không ngờ Chu Giai Giai cũng trở thành bạn gái của Dương Minh, hơn nữa, những lần gặp mặt trước, mình chỉ nhìn thấy Trần Mộng Nghiên và lcv thôi, chứ không thấy Dương Minh dẫn Chu Giai Giai đi theo.

"Ừ, là nàng ta" Trần Mộng Nghiên gật đầu khẳng định.

"Nhưng mà, sao chị chưa thấy Dương Minh đi chung với nàng bao giờ cả?" Thư Nhã kì quái hỏi.

"Bởi vì. nàng ta không đi được." Nói đến đây, giọng nói của Trần Mộng Nghiên trở nên đau buồn.

"Không đi được? Là sao?" Thư Nhã không hiểu.

"Nàng bị thương." Trần Mộng Nghiên nói: "Đi thôi, em dẫn chị đi gặp nàng ta, sẽ kể lại cho chị nghe trên đường đi"

Tuy rằng Thư Nhã không hận Chu Giai Giai, nhưng tuyệt đối là không có hảo cảm, nói thẳng là không muốn nhìn mặt nhau. Dù rằng Chu Giai Giai lắm mồm cũng bởi vì nàng ta thích Dương Minh, nhưng mà, làm như vậy đã khiến cho Thư Nhã bị tổn thương rất lớn.

Cho nên, bây giờ Trần Mộng Nghiên muốn dẫn mình đi gặp Chu Giai Giai, làm cho Thư Nhã không khỏi chần chờ, dù sao hai người gặp mặt có lẽ sẽ rất xấu hổ.

Thấy Thư Nhã do dự, Trần Mộng Nghiên suy nghĩ liền đại khái hiểu được: "Nàng ta bị thương, còn chưa tỉnh lại, đi nhìn một chút cũng không sao đâu"

"A?" Thư Nhã cả kinh: "Bị thương? Chưa tỉnh lại? Sao."

"Nàng ta bị thương vì Dương Minh, đỡ giùm cho Dương Minh một viên đạn" Trần Mộng Nghiên vốn muốn vừa đi vừa nói, nhưng thấy được giữa Thư Nhã và Chu Giai Giai có ngăn cách, cho nên cứ nói sơ sơ ra trước.

"Đỡ đạn giùm Dương Minh!" Thư Nhã tuyệt đối không ngờ rằng, Chu Giai Giai vì Dương Minh là hy sinh tính mạng của mình! Tuy rằng bản thân nàng tự hỏi rằng, mình cũng sẽ làm được, nhưng Thư Nhã vẫn cảm thấy rằng, giữa mình và Dương Minh tối thiểu cũng chỉ là một đoạn tình cảm tinh khiết và lưu luyến thôi, còn Chu Giai Giai, nàng ta không có gì cả.

"Đúng vậy, trên đường đi đến bệnh viện, Dương Minh đã đồng ý với nàng, làm bạn trai của nàng, chăm sóc nàng cả đời" Trần Mộng Nghiên nói đến đây, giọng nói đầy sự đau thương, không phải vì ghen, mà vì cảm động với Chu Giai Giai!

Thư Nhã nghe đến đó, thần sắc cũng trở nên cứng đờ, cả người đơ ra, không ngờ rằng, trong những năm nàng không ở bên cạnh, Dương Minh đã xảy ra rất nhiều chuyện, và những cái này nàng đều không biết!

"Em có thể kể rõ lại với chị không? Rốt cục là thế nào?" Thư Nhã cũng nóng lòng muốn biết được những chuyện của Dương Minh xảy ra trong những năm gần đây.

"Được rồi. chúng ta vừa đi vừa nói chuyện" Trần Mộng Nghiên gọi phục vụ, tính tiền, sau đó cùng Thư Nhã rời đi.

"Chị có xe không? Thân phận của chị bây giờ, đi taxi có vẻ không tốt" Trần Mộng Nghiên sợ người khác sẽ nhận ra Thư Nhã.

"Có, chờ một chút, để chị gọi tài xế đến" Thư Nhã tới nơi này, tuy rằng không thể mang xe theo, nhưng mang tài xế theo thì hoàn toàn có thể, ở khách sạn cũng có thể tùy tiện thuê một chiếc xe là được.

Thư Nhã gọi điện thoại xong, không lâu sau, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đi ra từ Thiên Thượng Nhân Gian, đi về hướng Thư Nhã và Trần Mộng Nghiên.

"Thư tiểu thư, cô muốn ra ngoài?" Người này hỏi.

"Đúng vậy, chú Đào, chú đưa bọn con đi một chút" Thư Nhã nói.

"Thư tiểu thư, vậy có cần kêu vệ sĩ không?" Người được gọi là chú Đào này lại tiếp tục hỏi.

"Không cần đâu, con đi làm chút việc riêng" Thư Nhã nói.

"Ừ" Chú Đào tuy đã lớn tuổi, nhưng làm việc rất có nguyên tắc, cũng biết con người ai cũng cần có chút riêng tư, cho nên không hỏi gì nữa.

Dù sao cũng lái xe của khách sạn, ai biết đại minh tinh Thư Nhã ở bên trong?

Chiếc xe mà Thư Nhã thuê là một chiếc Mercedes, nói là thuê, thật ra là không lấy một đồng, bởi vì Thiên Thượng Nhân Gian và công ty giải trí Danh Dương là cùng một chủ, đều là sản nghiệp của Dương Minh.

Chiếc Benz này khoang trước được ngăn cách với khoang sau, cho nên Thư Nhã và Trần Mộng Nghiên ngồi phía sau có thể thoải mái nói chuyện, chú Đào ngồi phía trước cũng không thể nghe được.

Vì thế, Trần Mộng Nghiên đem chuyện của Chu Giai Giai và Dương Minh lần lượt kể ra cho Thư Nhã nghe, tất cả, từ sự hối hận vì hành động dại khờ khi nhỏ cũng như sự si tình của cô gái này.

Nghe một câu chuyện tình yêu làm rung động lòng người như vậy, bao nhiêu cảm giác ghét Chu Giai Giai của Thư Nhã cũng tan biến! Đúng vậy, tuy rằng đứng trên góc độ lợi ích bản thân mà nói, Chu Giai Giai làm tổn thương mình và Dương Minh, nhưng Chu Giai Giai cũng chỉ là theo đuổi tình yêu của mình mà thôi! Cái này không thể trách được, huống chi, khi yêu ở cái độ tuổi ấy, ai biết là sẽ làm ra bao nhiêu chuyện ngây thơ vô số tội gì?

Thư Nhã gật đầu, trong lòng kinh ngạc không ngừng, cũng đã không còn bất kì thành kiến nào với Chu Giai Giai nữa, dù sao, nểu lại vai trò, đổi lại là Chu Giai Giai, nói không chừng bản thân nàng cũng sẽ làm như vậy!

"Vậy. bác sĩ có nói là khi nào thì nàng mới tỉnh lại không?" Thư Nhã ảm đạm hỏi.

"Em cũng không rõ, bác sĩ cũng không nói" Trần Mộng Nghiên lắc đầu: "Thật ra, nàng ta rất đáng thương."

"Em không cần phải nói, chị hiểu mà" Thư Nhã nói.

Trần Mộng Nghiên cũng không nói thêm gì, nếu Thư Nhã đã không phản đối, vậy chứng minh rằng nàng đã chấp nhận chuyện này.

Không biết vì sao, Trần Mộng Nghiên bỗng có cảm giác bản thân dường như đang thay đổi? Vốn, chuyện này, phải hỏi ý kiến của mình mới đúng, mình mới là bạn gái chính thức của Dương Minh, là bạn gái danh chính ngôn thuận, nhưng bởi vì Thư Nhã xuất hiện, làm cho mình bắt đầu chú ý đến ý kiến của Thư Nhã.

Chiếc xe đi theo ý của Trần Mộng Nghiên, dừng lại tại bệnh viện nhân dân số một. Nhà mới đã xong hết rồi, nhưng Trần Mộng Nghiên sợ những thứ trong phòng ngủ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của Chu Giai Giai, cho nên mới để thêm vài ngày để chuẩn bị tốt hơn.

Trần Mộng Nghiên dẫn Thư Nhã đến phòng bệnh của Chu Giai Giai, vừa thấy dì Lý, người chăm sóc đặc biệt cho Chu Giai Giai, đẩy cửa ra, chuẩn bị đi đổ rác.

"Dì Lý!" Trần Mộng Nghiên kêu lên.

"Ồ? Mộng Nghiên, con đến rồi à?" Dì Lý nhất thời tươi cười chào đó, bởi vì bà biết, cô gái này mới là người trả tiền công cho mình.

"Ừ, dì Lý, con mang bạn đến thăm Giai Giai, nàng thế nào?" Trần Mộng Nghiên cười hỏi.

"Cũng vậy. con cũng biết mà. tình huống của nàng ta vẫn thế." Giọng nói của dì Lý trở nên buồn buồn: "Con đi xem đi, dì đi bỏ rác"

"Dạ" Trần Mộng Nghiên gật đầu, rồi cùng Thư Nhã vào trong phòng bệnh.

Hoàn cảnh trong phòng bệnh rất tốt, làm cho người ta có cảm giác sáng ngời, chẳng qua, tâm tình của Trần Mộng Nghiên và Thư Nhã bây giờ chẳng thể nào" sáng" nổi.

"Chu Giai Giai?" Thư Nhã không dám tin nhìn cô gái tái nhợt, gầy yếu đang nằm trên giường bệnh kia, vẫn khuôn mặt ấy, chẳng qua bây giờ đã trở nên xinh đẹp hơn.

Chu Giai Giai nằm trên giường bệnh, vẫn xinh đẹp như cũ, làm cho Thư Nhã không khỏi ghen tỵ với Dương Minh! Vốn Thư Nhã có lòng tin cực độ vào dung mạo của mình, nhưng nhìn thấy mỹ nữ như mây xung quanh Dương Minh, trong lòng không khỏi có chút chua xót.

Đừng nói Chu Giai Giai, Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận cũng là mỹ nữ nhất đẳng rồi, không hề thua kém mình một chút nào, nhất là Trần Mộng Nghiên, chỉ cần vung tay phù phép thêm một cái nữa là có thể trở thành Idol ngay.

"Chị thấy chưa?" Trần Mộng Nghiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Bây giờ Chu Giai Giai như vậy, có lẽ cả đời cũng sẽ nằm trên giường bệnh như vậy!"

Trong nháy mắt, tất cả những gì không vui, tất cả những thành kiến, tất cả những thù hận trong lòng Thư Nhã đều tan thành mây khói, đúng vậy, so đo tính toán với một người bệnh, thì có lợi ích gì? Hơn nữa, lúc đó còn con nít, ai có thể nói rõ ràng được?

Hai người lẳng lặng ngồi trong phòng bệnh một lát, cho đến khi dì Lý trở về, Trần Mộng Nghiên mớ đứng dậy nói: "Chúng ta về thôi, thời gian không còn sớm, đừng làm ảnh hưởng đến dì Lý"

"Ừ" Thư Nhã gật đầu, quay lại nhìn Chu Giai Giai một cái nữa, mới cùng Trần Mộng Nghiên rời khỏi đây.

Trên đường trở về, Thư Nhã rất im lặng, tình địch ngày xưa, bạn học ngày xưa, sẽ vĩnh viễn nằm trên giường bệnh thế này sao?

"Có thể tỉnh lại hay không?" Thư Nhã bắt đầu quan tâm đến tình hình của Chu Giai Giai.

"Có, bác sĩ nói, Chu Giai Giai có lẽ là có tâm sự không thể hoàn thành, cho nên tự phong tỏa mình lại, em và Dương Minh đã thử rất nhiều lần, nhưng vẫn không thể cởi bỏ được khúc mắc trong lòng nàng" Trần Mộng Nghiên cười khổ: "Vấn đều mấu chốc là, em và Dương Minh đều không biết khúc mắc trong lòng của nàng là gì, nói đúng hơn là không biết bệnh để hốt thuốc"

"Là thế." Thư Nhã gật đầu: "Chỉ cần có hy vọng là tốt rồi, dù sao vẫ còn thời gian, có thể từ từ thử"

"Đúng vậy, em và Dương Minh đã mua một căn biệt thự, tính sau khi khai giảng, sẽ chuyển Giai Giai về đó, lúc rãnh rỗi có thể tâm sự với nàng, có lẽ kì tích sẽ xuất hiện cũng không chừng" Trần Mộng Nghiên nói.

"Như vậy cũng tốt." Trong lòng Thư Nhã bỗng nhiên chấn động, tựa hồ như đã đoán được khúc mắc trong lòng Chu Giai Giai là gì, chỉ là không dám xác định.

Tâm tình của Trần Mộng Nghiên bây giờ cũng không tốt, cho nên không chú ý đến vẻ mặt của Thư Nhã, tiếp tục nói: "Đúng rồi."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.