Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 728: Tự giải



"Tôi ghen cái gì, chẳng qua ai tặng hoa?" Dương Minh có chút xấu hổ.

"Không biết" Tôn Khiết

"Không biết? Thật hay giả?" Dương Minh nghe xong có chút kỳ quái nhìn Tôn Khiết, chẳng qua trông Tôn Khiết không giống lừa mình.

"Lừa cậu làm gì? Tôi không biết mà"

"Người tặng hoa cũng được đó, tặng hoa mà không để lại tên. Vậy hoa này tặng mất công rồi. Hay là chị coi như tôi tặng đi" Dương Minh mặt dầy nói.

"Ai nói không lưu lại? Chỉ tôi không nhìn, kêu thư ký lấy tấm thiếp đi rồi" Tôn Khiết.

Dương Minh chẹp chẹp miệng, sau đó nói: "Người này quá đen đủi, hoa này tặng mất công rồi. Chẳng qua nói đi lại nói lại, nếu hoa này là tôi tặng, chị chẳng phải cũng không nhìn thấy sao?

"
Tôi không tin cậu tốt như vậy đâu? Không có việc gì còn có thể nghĩ đến tôi sao? Được rồi, Dương Minh có gì cần thì nói đi" Tôn Khiết đứng dậy lơ đãng nhìn tay Dương Minh đặt trên ngực mình.

"
Ách. xe của chị thế nào rồi?" Dương Minh bị Tôn Khiết nói vậy không khỏi xấu hổ, thật là đúng không tiện nói việc chính.

"
Sửa xong rồi, không nghiêm trọng" Tôn Khiết trừng mắt nhìn Dương Minh mà nói: "Tôi thấy chiếc xe còn tưởng rằng cậu không tốt hơn xe là bao.

Tôn Khiết tự nhiên không có ý trách tội Dương Minh. Dương Minh đương nhiên có thể nghe ra, nếu không Tôn Khiết cũng không thể nhắc tới chuyện này với Dương Minh, chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi.

Nếu đổi lại là người khác, đừng nói là sửa xe, không bắt hắn mua xe mới là tốt lắm rồi.

"Hắc hắc" Dương Minh cười cười rồi nói: "Tôi chạy nhanh, nếu không đảm bảo còn thảm hơn xe.

Tôn Khiết thấy Dương Minh nói chuyện linh tinh, nói đông nói tây, không khỏi có chút giận dữ, nàng sao không rõ Dương Minh tại sao tìm mình làm gì? trong thời gian này, công ty Dương Minh xảy ra chuyện, Tôn Khiết vẫn một mực chú ý. Đối với việc công ty Dương Minh mời Thư Nhã làm người phát ngôn, Tôn Khiết khá đồng tình. Việc này trong thời gian ngắn có thể tăng danh tiếng công ty châu báu lên. Nhưng không biết Vân Nghiễm Đô lấy được tay súng từ đâu, bắt đầu một ít hoạt động chia rẽ.

Có thể nói nếu như không phải người có khả năng suy đoán thì rất dễ dàng bị mê hoặc. Bài viết rất có lý, chuyên môn đánh vào tâm lý người ta. Làm cho mọi người cùng hưởng ứng.

Hắn ta sao không đi chửi các công ty nhập khẩu đồ xa xỉ? Sao không mắng thời trang hàng mấy chục ngàn? Lẽ ra quần áo hơn chục gàn và quần áo trăm ngàn ở cửa hàng đầu đường nói về chất lượng và nguyên liệu như nhau. Nhưng khi làm ra thì giá trị khác nhau quá nhiều.

Cho nên rõ ràng có người có ý đồ xấu. Tôn Khiết lăn lộn thương trường mấy năm nay, âm mưu này nhìn cái là ra. Mà Dương Minh tìm Tôn Khiết vào lúc này, tám phần là có liên quan đến chuyện này.

"
Không nói linh tinh với cậu nữa, bài viết trên mạng tôi đọc rồi, cậu định làm gì?" Tôn Khiết nói thẳng đề tài, ai bảo Dương Minh thích nói loạn như vậy?

"
Còn có thể làm gì chứ? Bài viết kia rõ ràng là gây sự mà, kích động mọi người" Dương Minh xua tay, bất đắc dĩ nói: "Thương trường bây giờ chính là như vậy, thương hiệu quyết định giá trị sản phẩm. Đây vốn là việc bình thường, có ai ngờ có người lại coi tôi thành kẻ thù"

Tôn Khiết gật đầu. xem ra Dương Minh cũng không phải không hề suy nghĩ, chỉ là thiếu kinh nghiệm mà thôi. Có thể nghĩ đến khả năng mấu chốt của vấn đề, như vậy giải quyết sẽ dễ dàng hơn.

Tôn Khiết lấy mấy tờ tuyên truyền, quảng cáo từ trong ngăn kéo về công ty châu báu Lưu Duy Sơn ra, bên trên có ảnh của Thư Nhã, sau đó chỉ vào chữ trên đó mà nói: "
Bên trên tờ quảng cáo nói tất cả châu báu đều là do các nhà thiết kế nổi tiếng thế giới làm ra, là thật hay giả?"

"
Đương nhiên là thật." Dương Minh nói: "Chuyện này không cần gạt người"

"
Vậy các nhà thiết kế quốc tế đó là nổi tiếng thật, hay túm mấy tên nước ngoài để quảng cáo?" Tôn Khiết hỏi. Bây giờ rất nhiều quảng cáo đều nói quá, công bố mình có nhà thiết kế nổi tiếng thế giới gì đó, thực ra chỉ là mấy lão già người nước ngoài mà thôi, căn bản không có danh tiếng trên thế giới, cũng chỉ có thể lừa người không biết. Nếu làm người ta nói phá ra thì hậu quả rất nghiêm trọng.

"
Đương nhiên là thật, ví dụ như dây chuyền tình nhân hình trái tim này là do Carlo người Anh thiết kế" Dương Minh chỉ vào tờ quảng cáo mà nói.

"
Carlo.? Chính là người thiết kế cho rất nhiều thương hiệu thế giới đó sao?" Tôn Khiết có chút kinh ngạc, không ngờ công ty của Dương Minh có thể tìm đến nhân vật thiết kế nổi tiếng như vậy.

"
Ừ, là người này" Dương Minh cười nói: "Có cần nhìn giấy thiết kế không? Trong công ty có lão ta tự mình ký tên đó"

"
Vậy không cần, cậu cũng không cần gạt tôi làm gì" Tôn Khiết tự nhiên là tin Dương Minh. Hai người bây giờ đang thảo luận nên giải quyết nguy cơ của công ty như thế nào, nếu Dương Minh lừa nàng, vậy chẳng cần nói tiếp làm gì.

"
Nếu như vậy chuyện này dễ giải quyết thôi. Cậu tìm người phỏng vấn Carlo, để lão ta nói về cảm nhận thiết kế. Cứ như vậy dư luận sẽ thay đổi ngay" Tôn Khiết suy nghĩ một chút rồi nói: "Carlo đã thiết kế trang sức cho một loạt công ty nổi tiếng trên thế giới, bài phỏng vấn này mà phát ra, vô hình trung sẽ nâng cao địa vị của công ty châu báu Lưu Duy Sơn lên rất nhiều. Mà các trang sức bình thường có giá kém trang sức do Carlo thiết kế, mọi người sẽ không nói gì"

"
Đúng" Dương Minh nghe Tôn Khiết nói liền hiểu ra. Lúc trước hắn vẫn nghĩ vấn đề này, hắn muốn thể hiện các sản phẩm của công ty châu báu Lưu Duy Sơn bán ra khác hẳn loại trang sức hạng ba của các công ty châu báu khác. Chẳng qua cũng không biết nên nói như thế nào. Nếu như trực tiếp tổ chức họp báo, như vậy lại là mình ra vẻ này nọ. Bên kia có người hỏi, bên này vội vàng giải thích, ngược lại sẽ bị nghi vấn.

Nhưng phương pháp của Tôn Khiết là một chiêu quá tuyệt, không trực tiếp giải đáp nghi vấn, chỉ là làm một phỏng vấn tăng giá trị sản phẩm của công ty châu báu Lưu Duy Sơn, như vậy không cần giải thích nhiều làm gì, dư luận tự nhiên biến mất.

Bây giờ người đọc xong hết bài phỏng vấn thì cũng không còn nghi ngờ nữa. Cũng là bán trang sức, người ta mời Thư Nhã làm người phát ngôn, như vậy giá cao hơn người khác mấy lần thì hơi quá. Nhưng nếu trang sức của công ty châu báu Lưu Duy Sơn ở đẳng cấp cao hơn thì mọi chuyện lại rất bình thường.

"
Tôi hiểu rồi. Cảm ơn chị" Dương Minh lúc này nói rất thành thật. Dù sao một lời của Tôn Khiết đánh thức người trong mộng.

"
Cảm ơn cái gì? Thực ra đều là cậu nghĩ đến, tôi chỉ là thực tế hóa suy nghĩ của cậu mà thôi. Trưa cùng xuống phòng ăn cùng ăn chứ?"

Tòa nhà Hoa Thương có 46 tầng, nhân viên các công ty ở đây gần 5000 người. Công ty chiếm riêng một tầng như công ty Tôn Khiết không nhiều. Hầu hết đều là chiếm một vài phòng mà thôi.

Vấn đề cơm trưa của nhân viên các công ty rất quan trọng, cho nên tòa nhà liền xây một phòng ăn lớn. chẳng qua cũng khống chế thời gian.

Mấy ngàn người cùng chui vào phòng ăn thì sao ngồi hết được? Thời gian ăn cơm là từ 11 giờ đến 1 giờ trưa, căn cứ từng tầng các công ty mà chia thời gian.

Công ty Tôn Khiết khá lớn nên phân thành một nhóm. Đến thời gian mọi người trong công ty buông công việc trong tay xuống lầu dùng cơm.

"
Mỗi ngày chị đều ăn với mọi người ở đây?"

"
Giám đốc các công ty khác ở đây cũng vậy" Tôn Khiết cười nói: "Xung quanh không có phòng ăn nhanh, đều là ăn lâu, cho nên không ăn ở đây cũng không biết ăn ở đâu. Hơn nữa đồ ăn ở đây cũng ngon"

"
Ha ha, Tiểu Khiết, khách công ty sao? Có cần lấy một phòng không?" Quản lý phòng ăn Lưu tỷ đi tới, thấy Tôn Khiết và Dương Minh liền nói. Giám đốc các công ty trong tòa nhà, Lưu tỷ đều biết. Đôi khi các công ty có khách, Lưu tỷ sẽ cho một phòng riêng.

"
Không cần, bạn tôi, ngồi ăn ở phòng lớn là được rồi" Tôn Khiết cười nói.

"
Vậy cũng được, có gì gọi tôi, tôi ở bên trong" Lưu tỷ cũng không nói thêm.

Đồ ăn ở đây khá ngon, ít nhất Dương Minh cảm thấy ngon hơn trong trường đại học, chỉ là lượng thì không đủ. Ngẫm lại cũng đúng, 5 tệ một xuất, bây giờ vật giá tăng nhiều, phòng ăn người ta cũng không phải làm từ thiện mà.

Ăn xong lúc lên lầu, Dương Minh đột nhiên nghĩ tới gì đó mà nói với Tôn Khiết: "
Chị nghe nói đến Tùy gia Tĩnh Sơn chưa?"

"
Tùy gia? Sao, cậu không phải kết thù với Tùy gia đó chứ?" Tôn Khiết có chút sửng sốt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.