Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 407: Tống Hành Ngưu



"Vậy tiền lương của hai người." Đây là vấn đề mà Tống Hàng phải lo lắng. Hắn cũng biết, tiền lương của kỳ nhân dị sĩ nhất định sẽ không thấp. Mình bây giờ mặc dù nhìn thì ngưu, chẳng qua cũng mới nhận chức mà thôi, đã kiếm được tiền gì đâu. Bà vợ hắn sợ hắn thay lòng, không cho hắn mang theo bao nhiêu tiền, cho nên Tống Hàng bây giờ quả thực không có bao nhiêu tiền.

"Ha ha, điểm này cậu không cần lo lắng, lương hai người này do tôi trả. Hơn nữa bọn họ mặc dù bên cạnh cậu, nhưng vẫn là làm việc cho tôi mà" Vương Tích Phạm cười hắc hắc nói.

"Vương đại ca rất hào phóng" Tống Hàng vui vẻ nói: "Vậy tôi sẽ không khách khí, anh cũng biết tôi mới nhận chức, trong tay cũng không có bao nhiêu tiền"

"Được, được." Vương Tích Phạm gật đầu, giơ chén lên nói: "Nào, Tống đệ, tôi mời cậu"

"Điều này phải do tôi nói mới đúng" Tống Hàng cũng rất cao hứng giơ chén lên.

Tống Hàng hôm nay càng nghĩ càng vui, trong nháy mắt có hai cao thủ. Nói cách khác sau này mình có thể đi ngang. Thằng chó Dương Minh, nó là **** mẹ gì. Ông cũng không tin trong tay có hai cao thủ tuyệt đỉnh mà không đánh được thằng ranh này.

Nghĩ đến đây Tống Hàng càng suy nghĩ miên man.

Hôm nay là ngày mà Tống Hàng hẹn ký hợp đồng với đại học công nghiệp Tùng Giang. Tống Hàng nhìn nhìn điều kiện không bình đẳng trên bản, gọi thư ký lại, nói: "Đi, tăng năm trăm phần trăm của hợp đồng này lên"

"A?" Thư ký ngạc nhiên: "Năm lần? Vậy còn có thể làm ăn sao?"

"Ha ha, ai nói muốn làm ăn với bọn họ? Anh chính là làm cho chúng không làm được" Tống Hàng cười nói: "Hừ hừ, trừ phi đầu chúng là bã đậu mới đồng ý cái giá này của chúng ta"

"Nhưng mà. Tống tổng, Dương Minh kia rất ghê, chúng ta còn dám chọc hắn sao?" Thư ký vẫn nhớ như in chuyện lần trước.

Nghe xong thư ký nói, Tống Hàng không khỏi run lên. Mẹ kiếp, đúng là quá dọa người. Chẳng qua trên mặt lập tức lộ ra vẻ tức giận. Đó là một mối nhục mà Dương Minh gây ra cho hắn.

"Hừ hừ, đừng quên, anh bây giờ còn có hai vị võ lâm đại thần Hồn Thiên Phách và Phi Thiên Tề, còn sợ mẹ gì nó?" Tống Hàng vừa nghĩ đến mình có hai vệ sĩ này, liền dễ chịu hơn: "Hừ hừ, thằng Dương Minh đó làm được mẹ gì nữa chứ"

"Tống tổng, có thể dựa vào hai người này không?" Thư ký còn có chút lo lắng, dù sao không có tận mắt nhìn thấy: "Dương Minh kia rất đáng sợ, chúng ta đừng trêu vào hắn có được không?"

"Hừ. Có câu nói gái vú to luôn ngu thì phải" Tống Hàng mắng một câu: "Hồn Thiên Phách và Phi Thiên Tề được xưng là thần nhân, từ danh môn mà ra. Anh nói với em, Dương Minh trước mặt hai người bọn họ, chẳng là cái mẹ gì"

"Được ạ." Thư ký gật đầu: "Vậy tất cả nghe theo Tống tổng"

"Ừ, nhanh lên chút, còn thời gian chúng ta chơi trò đại chiến trong phòng làm việc" Tống Hàng cười cười dâm đãng nói.

"Được" Thư ký vội vàng đi làm việc.

"Hắc hắc hắc. Tiếu Tình, rất nhanh em sẽ cam tâm tình nguyện thành trò chơi của anh. Em không thể trông mong vào thằng chó Dương Minh rồi" Tống Hàng cười đắc ý nói: "Con tiện nhân này, em không phải cảm thấy bạn trai bây giờ của mình rất ngưu sao. Hừ hừ, anh có thể cho em thấy, anh vào nó ai mới là ngưu nhất"

Trong phòng họp của chi nhánh tập đoàn quốc tế Hoa Thông, Tiếu Tình và phó hiệu trưởng phụ trách cùng mấy vị luật sự đều đã đến, chuẩn bị ký hợp đồng.

"Tống tổng, đây là phó hiệu trưởng Mã trường chúng tôi, phụ trách việc ký hợp đồng lần này" Tiếu Tình giới thiệu.

"Ồ? Chào phó hiệu trưởng Mã" Tống Hàng ra vẻ rất nhiệt tình, rất dối trá bắt tay phó hiệu trưởng Mã.

"Chào anh, Tống tổng, cảm ơn anh đã chiếu cố trường chúng tôi. Tôi nghe Tiếu Tình nói, anh sẽ có giá ưu đãi với trường chúng tôi" Phó hiệu trưởng Mã rất cảm kích nói.

"Ha ha, không có gì không có gì" Tống Hàng cười trộm.

"Chúng ta có thể bắt đầu chưa?" Phó hiệu trưởng Mã hỏi.

"Tiểu Lệ, cô đưa bản hợp đồng cho phó hiệu trưởng Mã xem" Tống Hàng nói với thư ký của mình.

"Vâng, chờ chút ạ" Thư ký nóng bỏng nghiêm trang cầm một bản hợp đồng đưa cho phó hiệu trưởng Mã.

Phó hiệu trưởng Mã nói cảm ơn, cùng luật sư mở ra xem, không lâu sau đã nhíu mày, hỏi: "Tống tổng, anh xem giá này có phải là viết nhầm không?"

"Giá? Sao lại lầm? Tôi nhìn xem chút" Tống Hàng ra vẻ nghiêm mặt cầm hợp đồng giả vờ xem: "Không sai, chính là giá này mà, có vấn đề gì sao?"

"Tống tổng, anh có phải nhầm không? Giá này còn cao gấp năm lần giá mà anh đã báo với chúng tôi. Có chuyện gì thế này?" Phó hiệu trưởng Mã nói.

"Ồ? Vậy à? Cao gấp năm lần?" Tống Hàng cười lớn nói: "Đúng thế, lúc trước tôi đã báo với các người giá hơi thấp, nhưng sau đó tôi tính toán lại, giá đó không được. Chúng tôi là người làm ăn, cũng không thể nào bù lỗ được, cho nên nâng giá lên chút, có vấn đề gì sao?" Tống Hàng từ tốn nói.

"Nhưng mà, anh không chịu lỗ là đúng, nhưng cũng không thể tăng giá lên gấp năm lần chứ? Đây không phải là không muốn làm ăn sao?" Phó hiệu trưởng Mã có chút tức giận nói.

"Vậy sao? Tôi không nói không muốn làm ăn, đó là anh nói" Tống Hàng cười lạnh nói: "Tôi đã đưa giá, các người muốn mua thì mua, không muốn mua thì thôi. Anh đã nói không muốn hợp tác, vậy thì thôi. Tiểu Lệ, tiễn khách"

"Cái này.. Tống tổng? Anh có ý gì?" Tiếu Tình khẩn trương, trước không phải đã đáp ứng rồi sao? Sao có mấy ngày đã lật lọng.

"Hừ hừ, không có ý gì, thương nhân vì lợi ích đó là chuyện hiển nhiên" Tống Hàng cười nói: "Tôi thấy cái giá này tôi mới lãi, tôi bán cái giá này. Sao? Có ý kiến à?"

"Anh." Tiếu Tình tức tối, Tống Hàng này sao lại trở mặt như vậy chứ? Lúc trước gọi điện thoại còn nói ông ông, bà bà, bây giờ lại không thừa nhận? Nàng tức giận nói: "Anh đã quên việc ta đã thảo luận trong điện thoại sao?"

"Ha ha, trước khác, nay khác" Tống Hàng cười nói: "Cô cho rằng bạn trai của cô có thể dọa được tôi sao? Nằm mơ đi, nói cho hắn nằm nhà chờ tôi trả thù"

"Tống Hàng." Tiếu Tình tức giận đến độ cả người run lên, không nghĩ tới hắn còn có thể trước mặt phó hiệu trưởng Mã nói ra chuyện bạn trai của mình. Điều này nếu truyền đến trường, sẽ bất lợi cho Dương Minh.

Chẳng qua phó hiệu trưởng Mã hiển nhiên không chú ý đến vấn đề này. Lão chỉ quan tâm đến giá cả thiết bị trong hợp đồng: "Tống tổng, anh xem có phải có hiểu lầm không?"

"Hiểu lầm à?" Tống Hàng giả vờ gật đầu: "Cũng có thể có chút hiểu lầm"

"Hiểu lầm gì, chúng ta giải quyết không được sao, làm ăn vẫn phải làm mà." Phó hiệu trưởng Mã vừa nghe thấy có cửa, vội vàng nói.

"Như vậy à, chẳng qua phải xem các người muốn giải quyết hiểu lầm hay không" Tống Hàng không hề e ngại nhìn lên cơ thể đẫy đà của Tiếu Tình.

"Muốn giải quyết như thế nào?" Phó hiệu trưởng Mã là một nhân vật cổ hủ, cho nên không để ý đến vẻ dâm đãng trong mắt Tống Hàng.

"Ha ha, trưởng khoa Tiếu, tôi nghĩ cô hẳn là hiểu rõ đúng không?" Tống Hàng nhìn Tiếu Tình đầy ẩn ý.

"Tôi không rõ lắm." Tiếu Tình lắc đầu, trong lòng nàng đang đoán đoán.

"Hắc hắc, không rõ à, vậy tôi nói với cô. Thực ra rất đơn giản, hiểu lầm trong đó xin mời trưởng khoa Tiếu tối nay đến nhà tôi nói chuyện" Tống Hàng cười hắc hắc nói: "Nếu như tôi cao hứng, không biết chừng cái giá có thể thương lượng"

"Chúng tôi lúc ấy nhất định sẽ đến" Phó hiệu trưởng Mã tưởng rằng muốn lấy chỗ tốt, không hề suy nghĩ nói.

"Không phải các người, mà một mình Tiếu Tình, đi một mình" Tống Hàng không hề che giấu nói, vẻ dâm đãng trong mắt càng sáng hơn.

"Cái này." Phó hiệu trưởng Mã dù cổ hủ chậm hiểu đến đâu cũng nghe ra lời ám chỉ của Tống Hàng. Việc này lão không thể làm chủ mà. Mình sao có thể ra lệnh cho cấp dưới đi làm chuyện này? Huống hồ Tiếu Tình là con gái nuôi của Lưu Duy Sơn. Đừng có nhìn Lưu Duy Sơn không to chức như lão, nhưng ảnh hưởng ở trường lớn hơn lão.

"Anh." Tiếu Tình tức giận không nói thành lời. Không ngờ Tống Hàng vẫn còn có ý đồ xấu với mình.

"Ha ha, đến hay không tùy cưng" Tống Hàng ném một tờ giấy lên bàn: "Đây là địa chỉ nhà anh, cưng tự mình lo nhé"

Nói xong liền xoay người ra khỏi phòng họp.

"Mời các vị" Thư ký tiễn khách.

"Ai" Phó hiệu trưởng Mã thở dài, cùng Tiếu Tình và mọi người rời đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.