Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1398



Cho nên Liễu Chiết Nam đã tính rất tốt, nhưng hắn lại xem nhẹ chuyện Hứa Tiểu Bân lại có thể đi tìm Liễu Họa Mi! Lúc trước hắn tự phụ như vậy cũng là bởi vì cho rằng Hứa Tiểu Bân căn bản tựu không khả năng dám qua mặt mình đi tìm người khác!

Trong tập đoàn chỉ có tổng cộng ba người có thể giải quyết được chuyện này, đó chính là phó tổng là mình, tổng tài là cha, cùng với ông nội là chủ tịch!

Đương nhiên Liễu Chiết Nam cũng không cho rằng Hứa Tiểu Bân có thể đi tìm ông nội, trực tiếp nói chuyện với ông nội, hắn xem ra không có khả năng. Bởi vì cho dù là chính mình muốn gặp ông nội cũng không phải là chuyện dễ dàng, đưa giấy mời dự họp, hoặc những kiến nghị việc của công ty cũng đều là mình nói với cha, sau đó do cha thuật lại cho ông nội.

Cho nên trong tập đoàn nếu nói người có thể dễ dàng nói chuyện với ông nội chỉ có ông già mình Liễu Hoa, lão là tổng giám đốc đương nhiên còn có người đặc biệt khác, đó chính là Liễu Họa Mi!

Chính là cô em họ của hắn! Nhắc tới cái tên này lại khiến Liễu Chiết Nam nghiến răng nghiến lợi, nguyên nhân chưa nói cái khác, vì vậy cô em họ này quá mức ưu tú, cũng rất được sủng ái! Dựa vào cái gì tất cả mọi người đều là con cháu đích hệ của Liễu gia, mà Liễu Họa Mi chỉ là một người đàn bà, lại có thể trực tiếp gặp mặt ông nội nói chuyện, mà mình đường đường là phó tổng giám đốc công ty, khó khăn lắm mới được gặp ông nội như thế?

Dựa vào cái gì, đây là dựa vào cái gì? Liễu Chiết Nam không cách nào tiếp nhận sự thực, cho nên hắn nghĩ mọi biện pháp để gây phiền toái cho cô em họ này, không phải là ngươi có năng lực sao? Ngươi không phải được sủng ái sao? Tin tưởng chỉ cần tất cả phiền toái đều đổ lên người ngươi, cho dù ông nội cũng không cứu được ngươi!

Dù sao hiện tại quyền lực của ban giám đốc công ty đã bị phân tán, không còn là của riêng một người, chỉ cần có người sinh sự, cho dù là ông nội cũng không có khả năng vô duyên vô cớ nhúng tay vào.

Trước tiên không đề cập tới những thứ này, lại nói tới chuyện của Hứa Tiểu Bân, Liễu Chiết Nam hoàn toàn không hề bận tâm, hắn xem ra Hứa Tiểu Bân không thể tạo ra bất kì sóng gió gì. Hắn đã không thể nói với ông nội, mà ngay cả cha mình cũng không, cho dù bởi vì chuyện này mà đi tìm cha, ông già tự có cách đè xuống.

Không quản mình cùng Liễu Chiết Tiều tranh quyền đoạt lợi như thế nào, lão tam này cũng đều là anh em ruột, cho dù mình thượng vị cũng tốt, Liễu Chiết Tiều thượng vị cũng tốt, đều là anh em ruột, Liễu Hoa không thể gây bất lợi với con mình.

Cho nên Liễu Chiết Nam mới có thể can đảm tại hội nghị ban giám đốc đưa ra yêu cầu của mình, hơn nữa lại đổi trắng thay đen đem tên gia hỏa hạ lưu Liễu Ky Phi này nói là một nhân tài.

"Liễu Ky Phi?" Liễu Giang Duyên trầm ngâm lặp lại cái tên này, lão cũng rất có ấn tượng với đệ tử của Liễu gia, tên này là thế hệ con cháu của chú họ lão, sau khi mình phát đạt, thành lập tập đoàn riêng của Liễu gia, lấy việc đệ tử Liễu gia sau khi thành niên cũng có thể từ đó thu hoạch cùng với gây dựng tài chính, mà tên Liễu Ky Phi này chính là một trong số đó.

Trong ấn tượng của lão, tên này kinh doanh cũng không tính là lớn, không được gọi là công ty mậu dịch, chỉ là dựa vào uy danh của tập đoàn Giang Duyên, làm một chút mua bán nhỏ mà thôi, nếu nói nhân tài thật đúng là ai cũng có thể làm nhân tài được.

Phải biết rằng cho dù Liễu Ky Phi không phải tử tôn đích hệ của Liễu gia, mà chỉ là chi thứ, Liễu Giang Duyên lại có thể dựa vào tiếng tăm của gia tộc để gây dựng sự nghiệp, cũng khiến lão chú ý, nhất cử nhất động của Liễu Ky Phi đều lọt vào trong tầm mắt của lão gia tử.

Dù sao Liễu Giang Duyên cũng muốn nhìn một chút chi thứ của Liễu gia có đệ tử nào ưu tú hay không, nếu quả thật có mà nói, lão sẽ không ngại giúp đỡ, nhưng mà tư chất bình thường, Liễu Giang Duyên sẽ không thèm để ý, có thể nương vào danh tiếng của tập đoàn Giang Duyên để gây dựng công ty buôn bán nhỏ, coi như cũng không phụ lòng Liễu gia rồi.

Cho nên khi Liễu Chiết Nam nói Liễu Ky Phi là một nhân tài, mặc dù Liễu Giang Duyên không có biểu hiện gì ra bên ngoài, nhưng mà trong nội tâm lại cảm thấy có chút thất vọng với tên cháu ruột của mình.

Tập đoàn là của Liễu gia! Tập đoàn là tốt hay xấu, tố chất năng lực cao hay thấp, đó chính là mấu chốt để tập đoàn có thể phát triển trong tương lai hay không. Liễu Giang Duyên có cách giải thích về chuyện của Liễu Chiết Nam ở trong tập đoàn kết bè kết thế lực chính là, một gia tộc buôn bán lớn như vậy cũng như là hoàng quyền thu nhỏ vậy.

Tranh đấu quyết liệt bên trong gia tộc không thể nói là nhỏ hơn so với tranh đấu trong cung đình, thân huynh đệ tính toán lẫn nhau, không chết không thôi, đó cũng là chuyện thường tình.

Khi Liễu Giang Duyên còn trẻ, chứng kiến vài vị tiền bối tranh quyền đoạt lợi, lão cảm thấy khó hiểu. Lúc đó khờ dại cho rằng, chỉ cần mình thật tốt, tương lai sẽ không phát sinh chuyện này.

Thế nhưng đợi tới ngày này lão mới chợt phát hiện, hết thảy chuyện này, nguyên lai cũng không phải lão có thể khống chế. Đầu tiên là ba con trai, sau đó là hai cháu nội cùng cháu gái!

Cũng chính là thấy rõ điểm này, Liễu Giang Duyên mới từ chối cho ý kiến về chuyện xếp đặt thân tín vào vị trí trọng yếu trong công ty của Liễu Chiết Nam. Bây giờ lão có thể làm chỉ là cố duy trì sự hòa thuận giữa đám con cháu.

Chỉ cần bọn nó ở trước mặt mình có thể không làm quá phận, Liễu Giang Duyên sẽ cho phép. Nhưng mà trong lòng lão rõ ràng nhất, người có hi vọng thượng vị cuối cùng chỉ có đứa cháu gái nhỏ này của mình mà thôi!

Nguyên nhân chưa nói cái khác, đơn giản là Liễu Họa Mi cũng có tranh đoạt, nhưng lại không thẹn với lương tâm! Mỗi một việc Liễu Họa Mi làm, đều là xuất phát từ lợi ích của công ty, cho dù là vì mình, nhưng trước tiên phải nghĩ tới công ty trước, cũng không có vì chuyện của mình mà tranh đấu với người khác! Chỉ có người một lòng vì công việc như vậy, Liễu Giang Duyên mới yên tâm đem công ty giao cho nàng, cái này cũng có thể đảm bảo, công ty sẽ trường thịnh không suy. Mà mỗi một việc Liễu Chiết Nam làm, cũng chỉ là vì bản thân hắn, về phần lợi ích công ty, có lẽ ở trong mắt hắn thật không đáng giá nhắc tới.

Cho nên lần này Liễu Ky Phi an bài, lão cũng đánh giá như vậy, phó tổng giám đốc tài vụ của công ty mặc dù là phó, thế nhưng dù sao cũng là chức vụ trọng yếu!

Để một kẻ bình thường như vậy đi đảm nhiệm? Không phải nói giỡn chứ? Cầm lợi ích của công ty ra đùa? Mà lòng dạ Liễu Giang Duyên biết rõ động cơ của đứa cháu này, đơn giản là bởi vì từ trước tới nay bộ tài vụ đều là do cháu gái Liễu Họa Mi làm, điều này khiến Liễu Chiết Nam rất khó chịu, muốn mượn cơ hội này để ném một cái đinh lên ghế Liễu Họa Mi.

"Hợp đồng này là do Liễu Ky Phi ký tên sao?" Liễu Giang Duyên lật xem bản hợp đồng trong tay, lông mày khẽ nhíu lại, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, cuối cùng lão hỏi.

"Vâng ạ, công ty của chúng ta đã trải qua rất nhiều mối hợp tác, nhưng mà lần này không thể nghi ngờ là lần hợp tác có lợi nhất!" Liễu Chiết Nam đắc ý nói: "Điều này nói lên Liễu Ky Phi là nhân tài hiếm có, loại người tài giỏi như vậy, công ty chúng ta nhất định phải giao việc cho hắn, lúc đó mới xứng đáng phát huy được hết tài năng của hắn!"

"Thành công nhất, có lợi nhất?" Liễu Giang Duyên xem xong hợp đồng trong tay, sau đó ném sang một bên, nhìn vẻ mặt cũng không biết hiện giờ lão đang nghĩ gì: "Nói như vậy Liễu Ky Phi này thật là một nhân tài?"

"Cháu khẳng định là vậy." Liễu Chiết Nam có phần đắc ý nói, nhưng à hắn lại cảm giác được một tia không ổn, sao lại cảm giác trong lời nói của ông nội có ý khác nhỉ?

"Ngươi cho rằng như vậy sao?" Liễu Giang Duyên đột ngột vỗ bàn hừ lạnh nói: "Liễu Ky Phi nếu là thiên tài, vậy người ký bản hợp đồng này của công ty bảo an Danh Dương chính là một tên ngốc à!"

"A?" Liễu Chiết Nam lập tức sửng sờ, không rõ ý của ông nội là sao.

Nhưng mà ở đây có rất nhiều đệ tử không phải phe cánh của Liễu Chiết Nam, đám người đều mờ ám nở nụ cười, mặc dù không có thấy trên bản hợp đồng viết gì, thế nhưng có lẽ, nhất định là khiến Liễu Giang Duyên lão gia tử phát hiện có điểm không đúng, cho nên mới trực tiếp phát tác như vậy! Lần này có trò vui rồi, nhìn Liễu Chiết Nam tự lấy đá đập chân mình! Thật là tự hại thân.

"Đây là hợp tác sao? Cái này là do các ngươi tự tung tự tác đúng không? Không phải chính ngươi đóng dấu đó chứ?" Liễu Giang Duyên là lão thành tinh, nhìn thoáng qua một cái là phát hiện ra vấn đề trong bản hợp đồng.

Tuy Liễu Giang Duyên là thương nhân, nhưng mà cũng là một thương nhân biết giữ chữ tín, bằng không cũng không thể trong vòng vài chục năm phát triển tập đoàn Giang Duyên trên quy mô lớn như vậy được.

Hợp đồng này, rõ ràng có vấn đề, Liễu Giang Duyên tuy không biết tình huống tại sao lại có chữ ký này, thế nhưng dưới tình huống bình thường ký tên, công ty bảo an Danh Dương này quả thực chính là kẻ ngu nhất thiên hạ!

Xuất tiền ra gấp bội so với tập đoàn Giang Duyên, cổ phần lại ít hơn tập đoàn Giang Duyên mười lần, đây không phải là óc bị ngâm nước sao? Cho dù là không có vấn đề gì thật, Liễu Giang Duyên cũng không tin!

Liễu Giang Duyên thấy thì đó chẳng phải là Liễu Chiết Nam tùy tiện làm giả một hợp đồng để đi báo công, để cho tâm phúc của hắn có thể tiến vào bộ tài vụ sao? Nghĩ tới đây, một cỗ lửa giận phun lên trong lòng lão. Những người này coi tập đoàn thành ra cái gì? Căn bản không có đem lợi ích tập đoàn để vào mắt a!

Đây là chỗ Liễu Chiết Nam tính sai, tuy Liễu Chiết Nam tự cho là mình rất thông minh, kì thực lại hơi non một chút. Hắn cho rằng chính mình xuất ra bản hợp đồng như vậy, Liễu Giang Duyên lão gia tử sau khi nhìn sẽ rất cao hứng, căn bản không có ý khác, dù sao ai mà chẳng muốn lợi ích của mình tại công ty lớn hơn?

Hắn nào nghĩ tới, bản hợp đồng này có lợi quá mức, có thể nói là quá quỷ dị! Cho nên lão gia tử tưởng hắn làm giả! Mà bản hợp đồng này chính là sự thật, mặc dù Liễu Ky Phi dùng thủ đoạn phi thường để ký tên, thế nhưng cũng là thật, ví thế Liễu Chiết Nam đã xem nhẹ ý nghĩ của lão gia tử, theo hắn thấy thì bản hợp đồng này chính là hợp đồng thật, vậy còn phải sợ gì?

"Ông nội, bản hợp đồng này là thật 100%, cũng không hề có chút giả tạo nào mà!" Liễu Chiết Nam cả kinh biết là ông nội đã hiểu lầm, hắn vội vàng giải thích nói: "Nếu như ông nội không tin, cháu có thể cầm bản chính tới, để ông nội đích thân xem qua!"

"Còn bản chính?" Liễu Giang Duyên thật đúng là quá thất vọng với đứa cháu này rồi, bởi vì chuyện này căn bản không có hợp lý, cho dù hắn có cường điệu thế nào, Liễu Giang Duyên cũng không tin.

Bất kì một hợp đồng hợp tác nào giữa hai công ty đều dựa trên cơ sở đôi bên cùng có lợi, nếu không còn gọi gì là hợp tác nữa ư? Công ty bảo an Danh Dương này cũng không phải ngu, dựa vào điều gì lại đi ký một hợp đồng ngu như vậy?

Cho nên tại tình huống không hợp lý này, Liễu Chiết Nam còn đang không ngừng cường điệu hợp đồng là thật, điều này há có thể làm cho Liễu Giang Duyên tin?

"Ông nội, cháu có thể chứng minh lời nói của anh họ đều là sự thật!" Lúc Liễu Chiết Nam không biết nói cái gì cho phải, Liễu Họa Mi liền mở miệng, trong tất cả đám con cháu, nàng là người duy nhất được sủng ái.

"Hả?" Liễu Giang Duyên nghe xong Liễu Họa Mi nói, lập tức ngẩn ra, lão không thể nghĩ được, đứa cháu gái mà lão tối xem trọng lại ở phía sau ủng hộ Liễu Chiết Nam! Phải biết rằng hai người này không thể nào hòa hợp a. Nhưng mà Liễu Họa Mi lại có ưu điểm là một lòng vì công ty. Cho nên lúc này Liễu Họa Mi mở miệng ủng hộ Liễu Chiết Nam, chẳng lẽ hợp đồng này là thật hay sao?

Mà Liễu Chiết Nam cũng mở to miệng, có thể nhét vừa một quả trứng gà a! Liễu Chiết Nam cũng không hề nghĩ tới, Liễu Họa Mi lại có thể giúp mình nói chuyện? Đây là sao? Chẳng lẽ nàng không biết những điều này đều là nhằm vào nàng sao? Mà trái lại nàng còn ủng hộ chính mình?

"Tuy cháu không biết Liễu Ky Phi có phải là thiên tài hay không, thế nhưng cháu biết, phần hợp đồng này thật ra chính là do công ty bảo vệ Danh Dương Tùng Giang ký tên." Liễu Họa Mi nói: "Nhưng mà, lại ký tên dưới một tình huống rất đặc thù."

"Ký tên dưới tình huống rất đặc thù? Hoạ Mi, những lời này của cháu là có ý gì?" Liễu Giang Duyên lúc này mới biết rốt cuộc vì sao cháu gái bảo bối lại đột nhiên ủng hộ Liễu Chiết Nam, thì ra nàng đột nhiên phát hiện có điểm bất thường trong chuyện này, đang chuẩn bị nói ra trước ban giám đốc.

"Nghe nói có một loại thuốc mê tên là Huân Hương, có thể làm trí tuệ người ta mê muội." Liễu Họa Mi chậm rãi mở miệng.

"Em họ! Cô nói gì vậy!" Đồng tử của Liễu Chiết Nam kịch liệt co rút lại sau khi nghe thấy hai chữ Huân Hương từ trong miệng Liễu Họa Mi nói ra, sau đó hắn đột nhiên mở miệng cắt đứt lời của Liễu Họa Mi: "Đây là ban giám đốc, cô nói những lời không có quan hệ này ra làm gì?"

Giờ phút này Liễu Chiết Nam rốt cuộc cũng hiểu rõ, tại sao lúc trước con bé này lại đột nhiên ủng hộ chính mình? Thì ra là nó có thủ đoạn sắc bén hơn đang chờ mình! Mà chính mình lại bị mắc lừa! Nghe ý tứ của Liễu Họa Mi, dường như nàng biết rõ tình huống, chẳng lẽ Hứa Tiểu Bân đã tìm gặp nàng?

Nghĩ tới đây Liễu Chiết Nam lập tức toát mồ hôi lạnh, thầm mắng trong lòng, Hứa Tiểu Bân tên vương bát đản này lại khiến mình phiền toái, lần trước thật nên trực tiếp đuổi hắn đi, đỡ khiến hắn làm loạn!

"Không quan hệ? Tôi nói ra quá trình Liễu Ky Phi làm thế nào để ký hợp đồng này mà!" Liễu Họa Mi nói.

Liễu Chiết Nam nhíu mày thở hổn hển liếc mắt nhìn nàng, không nhanh không chậm nói: "Ký kết hợp đồng thì liên quan gì tới Huân Hương?"

Liễu Chiết Nam nói tiếp: "Thời gian của hội đồng quản trị rất quý, cô không nên nói lời vô ích, cô chỉ cần chứng minh phần hợp đồng này là thật là được!"

Liễu Chiết Nam thật ra rất sốt ruột sợ hãi, hắn sợ chuyện này bại lộ ra, một khi bị ông nội biết được chân tướng, chính mình bị quở trách không nói, vị trí phó tổng giám đốc này chỉ sợ không bảo trụ được.

"Chiết Nam, ngươi im miệng lại, nghe Họa Mi nói." Liễu Giang Duyên hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, rất không khách khí trừng mắt liếc nhìn Liễu Chiết Nam.

Cho dù Liễu Chiết Nam có không muốn, nhưng cũng không có dị nghị gì, chỉ đành xám xịt mặt ngồi yên, trong lòng âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Hứa Tiểu Bân.

"Loại Huân Hương này." Liễu Họa Mi tự thuật lại toàn bộ quá trình phát sinh lúc trước Hứa Tiểu Bân đã nói ra, cũng không hề giấu diếm dù chỉ một chữ, nàng vốn có trí nhớ phi phàm, ngôn ngữ lại rất sắc bén, cho nên lời nói của Hứa Tiểu Bân chưa thu hút được người nghe, khi qua miệng nàng, lại khiến cho người ta như thấy được tận mắt cả quá trình.

"Huân Hương?" Người ở chỗ này mặc dù bán tín bán nghi đối với lời nói của Liễu Họa Mi, nhưng mà cho dù chưa nghe nói qua có thủ đoạn nào dùng Huân Hương để ký hợp đồng, cho nên một thời gian đám người đều lâm vào trầm tư không nói gì.

"Em họ, cô đang kể truyện cười sao, nhưng không hề buồn cười chút nào a!" Liễu Chiết Nam thấy phản ứng của mọi người, trong lòng lập tức vui vẻ, chỉ cần đám người này không tin, vậy tốt rồi! Ngươi nói Huân Hương chính là Huân Hương sao? Ngươi có chứng cớ không?

Cho nên Liễu Chiết Nam không hề sợ hãi đứng dậy nói: "Tuy nghe có phần khúc triết, nhưng mà không có chút thực tế nào cả!"

Liễu Chiết Nam vừa mới mở miệng, đám người kia cũng đồng dạng có nghi vấn nhẹ gật đầu, quả thực tuy Liễu Họa Mi kể giống y như thật, thế nhưng cố sự này nghe lại có phần hư ảo, dù sao tất cả mọi người chưa nhìn thấy, như vậy khó mà tin được.

Mà ngay cả Liễu Giang Duyên lão gia tử giờ phút này cũng lâm vào trầm tư, trực giác nói cho lão biết, Liễu Họa Mi sẽ không gạt người, thế nhưng chỉ dựa vào lời nói của nó, chính mình hiển nhiên cũng khó khiến kẻ dưới phục tùng. Thế cho nên lão mở miệng nói: "Họa Mi, cháu có chứng cứ không?"

"Có ạ!" Liễu Họa Mi nhẹ gật đầu nói: "Chỗ này của cháu có một đoạn ghi âm có thể chứng minh Huân Hương này thật sự tồn tại, nhưng mà có chút thô tục, ông nội người xem."

"Đã có chứng cớ, vậy ở trước mặt mọi người bỏ ra đi." Liễu Giang Duyên không hề do dự nói, về phần có thô tục hay không, Liễu Giang Duyên căn bản cũng không có suy nghĩ tới. Chỉ cần có chứng cớ là tốt rồi, quản gì thô tục hay không thô tục?

Liễu Họa Mi gật đầu điều khiển con trỏ chuột tới một tệp tin, sau đó chỉnh volume ở mức to nhất." Cô ngẫm lại đi, cô là tình nhân của tôi, tôi có thể bạc đãi cô sao."

Trong máy tính truyền ra một thanh âm hèn mọn bỉ ổi, Liễu Chiết Nam vô cùng khiếp sợ nhìn máy tính của Liễu Họa Mi, trong mắt hiện lên thần thái không thể tin, điều này không có khả năng, chính mình rõ ràng đã hủy đoạn ghi âm này rồi cơ mà, sao hiện giờ lại ở trong tay Liễu Họa Mi?

Không có khả năng! Lúc trước Hứa Tiểu Bân cũng không có sao ra mà, phần ghi âm này tại sao lại ở trong tay Liễu Họa Mi? Chẳng lẽ. Lúc trước Hứa Tiểu Bân chơi mình? Nghĩ tới đây trong lòng Liễu Chiết Nam rất hận, Hứa Tiểu Bân này cũng không phải kẻ dễ chơi gì, cư nhiên lừa mình! Đoạn ghi âm không dài, rất nhanh đã kết thúc, cả đám hội đồng quản trị đều trừng mắt ngây ngốc.

Liễu gia lão gia tử mở miệng nói: "Họa Mi, người trong đoạn ghi âm này là ai? Từ đâu tới?"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.