Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1389



Buổi trưa, Trần Phi đưa kết quả xét nghiệm tới, có thể thấy được Trần Phi rất xem trọng chuyện này, tốc độ làm việc cực nhanh, khiến Bạo Tam Lập cùng Kinh Tiểu Lộ đều có chút kinh ngạc.

Kinh Tiểu Lộ có chút khẩn trương hít sâu một hơi, đã sớm dự định được kết quả hẳn là không sai biệt lắm so với dự đoán của mình, thế nhưng mọi chuyện khó liệu, ai cũng không dám chắc chắn không có chuyện phát sinh ngoài ý muốn, cho nên giờ phút này Kinh Tiểu Lộ rất khẩn trương.

Bạo Tam Lập cũng không thoải mái gì, Dương Minh không ở nhà, hắn lại rơi vào một cạm bẫy lớn, tuy chuyện này trách nhiệm phần lớn là của Kinh Tiểu Lộ, nhưng mà mình là tổng giám đốc, mình phụ trách toàn bộ mọi chuyện, huống chi người ký tên cuối cùng là mình, nếu như nói trách nhiệm, vậy trách nhiệm của mình với chuyện này đã chiếm hơn phân nửa rồi! Lúc trước xuất hiện vài thành viên tổ chức trung thực mang theo khoản tiền trốn đi đã khiến Bạo Tam Lập kinh sợ, tuy Dương Minh không có tiếp tục lấy chuyện này làm khó hắn, thế nhưng trong lòng Bạo Tam Lập vẫn cảm thấy không được tự nhiên!

Cho nên hắn rất sợ làm sai chuyện, nhưng sợ cái gì nó lại tới cái đó, chính mình dù sao cũng đã rất cẩn thận rồi, hơn nữa đột nhiên lại giáng xuống một công ty hợp tác, vốn tưởng rằng thông qua cuộc hợp tác này, có thể nở mày nở mặt trước mặt Dương Minh! Nhưng mà nghĩ thì tốt đấy, không ngờ hợp đồng lại bị đối phương đưa vào thế bất lợi!

Cho nên giờ phút này dấu vân tay có thể nói là vấn đề mấu chốt giải quyết mọi chuyện! Nếu quả thật giống như Kinh Tiểu Lộ suy đoán, cho dù đối phương không đồng ý sửa đổi hợp đồng. cũng có thể dùng luật để giải quyết.

"Trần cục, thế nào rồi?" Kinh Tiểu Lộ có phần lo lắng đứng dậy, nhìn báo cáo trên tay Trần Phi, hỏi.

"Kinh phó tổng, quả nhiên không ngoài sở liệu của cô, có vấn đề trên mặt một tờ, không có vân tay của Hứa Tiểu Bân." Trần Phi đưa báo cáo trong tay cho Bạo Tam Lập, sau đó quay đầu nói với Kinh Tiểu Lộ.

Đối với cô bé Kinh Tiểu Lộ này, Trần Phi tương đối tán thưởng, từ lúc cho rằng nàng dựa vào quan hệ để thăng chức, đến hiện tại mà xem, xem qua báo cáo đều nói rõ hết thảy, Kinh Tiểu Lộ là người rất có năng lực.

"Thật sao?" Kinh Tiểu Lộ tiếp nhận báo cáo từ trong tay Bạo Tam Lập, sau khi thấy kết quả xét nghiệm, rốt cuộc nàng mới thở dài một hơi, khối đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được cởi bỏ. Chỉ cần có phần này báo cáo phần này, mọi chuyện đều dễ dàng giải quyết!

"Tự nhiên là thật thật rồi, cô bé này, thật có tố chất làm cảnh sát hình sự!" Trần Phi cười nói với Kinh Tiểu Lộ, nhưng mà nói xong lại cảm nhận có điểm không đúng, Kinh Tiểu Lộ người ta tuy không lớn tuổi lắm, thế nhưng nói thế nào cũng là phó tổng, bản thân mình lại dùng ngữ khí trưởng bối để nói, ngược lại có phần không ổn.

Thế giới này, có thể nói là cường giả đầu tiên, tuổi trái lại là thứ yếu, lão có chút xấu hổ nói: "Kinh phó tổng, thật xấu hổ, tôi không tự giác được lại coi cô là cô bé, cô cũng không lớn hơn con gái tôi bao nhiêu mà, thuận miệng lại nói như vậy."

"Không sao mà!" Kinh Tiểu Lộ nào có để ý tới chuyện này? Trần Phi coi nàng là hài tử, lại là việc mà Kinh Tiểu Lộ rất thích ý, nếu không mình cùng Trần Mộng Nghiên chị em nói chuyện, lại xưng hô với là" Trần cục" " Kinh phó tổng", thật là không được tự nhiên!

Cho nên Kinh Tiểu Lộ liên tục khoát tay nói: "Thật ra cháu là bạn học với chị Mộng Nghiên, quan hệ của bọn cháu cũng không tệ! Chú gọi cháu là Kinh phó tổng, cháu mới cảm thấy không quen đó! Nếu không chú gọi cháu là Tiểu Lộ là được, cháu gọi chú là chú Trần?"

"A? Cháu là bạn tốt của Mộng Nghiên sao?" Trần Phi có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn Kinh Tiểu Lộ, lại như có điều suy nghĩ. Không thể không nói năng lực quan sát của Trần Phi rất nhạy cảm, từ một câu" chị Mộng Nghiên" lão có thể nghe ra một chút vấn đề.

Công ty Danh Dương trên thực tế cổ phần là do Dương Minh ở phía sau khống chế, mà Kinh Tiểu Lộ lại làm việc ở đây, địa vị lại là phó tổng, mà nàng chính là bạn học của con gái Trần Mộng Nghiên nhà mình, khẳng định là Dương Minh cũng biết. Mà cách xưng hô của nàng đối với Trần Mộng Nghiên. Tất cả mọi chuyện đã chứng mình, cô bé này có quan hệ không tồi với Dương Minh.

"Đúng vậy" Kinh Tiểu Lộ trái lại không có đề phòng, tuy nàng có chút tâm kế, nhưng cũng không thể nghĩ tới vấn đề mà giờ phút này Trần Phi đang nghĩ." Cháu rất thân với chị Mộng Nghiên chúng cháu thường xuyên đi dạo phố cùng nhau mà."

Trần Phi nhẹ gật đầu, mỉm cười nói: "Tốt lắm, sau này chú gọi cháu là Tiểu Lộ, cháu gọi tôi là chú Trần là được rồi, cũng không phải khách sáo."

Kinh Tiểu Lộ có quan hệ với Dương Minh, Trần Phi đại khái cũng thấy được chút manh mối, tuy trong lòng có phần khó chịu, nhưng mà lại không quá mức tức giận.

Nữ nhân bên cạnh Dương Minh, Trần Phi rất rõ, ngoại trừ con gái mình ra, còn có một Lâm Chỉ Vận cùng một Chu Giai Giai nữa.

Nếu nói, để con gái mình chung chồng với mấy nữ nhân khác, quả thực là một chuyện cực kỳ hoang đường, Trần Phi tự nhiên sẽ không đáp ứng. Thế nhưng Lâm Chỉ Vận cùng Chu Giai Giai lại rất đặc thù, vì là đặc thù cho nên Trần Phi mới tạm thu bất mãn vào trong lòng!

Cái ơn của Lâm Chỉ Vận đối với Dương Minh, Trần Phi có thể là người rõ ràng nhất, vụ án năm đó Trần Phi đích thân làm, đối với chuyện Dương Minh mờ ám bị hãm hại, khiến Lâm Chỉ Vận cũng bị cuốn vào, điều này Trần Phi rất rõ. Cho nên nói, trong chuyện này Dương Minh cũng tốt Lâm Chỉ Vận cũng tốt hai người đều là kẻ bị hại! Mà Lâm Chỉ Vận cuối cùng cũng không truy cứu trách nhiệm với Dương Minh, vụ án bị hủy, điều này cũng cứu Dương Minh thoát khỏi một kiếp! Bằng không giờ phút này, Dương Minh có lẽ đang ở trong tù. Tuy Lâm Chỉ Vận nói ra một cái lý do rất hoang đường đó là hai người vốn là người yêu, chỉ vì cãi nhau, mình mới tới báo án, lý do này thật có phần không tưởng, nhưng mà chính Lâm Chỉ Vận đã nói như vậy, cho nên mới cứu được Dương Minh.

Cho nên đối với Lâm Chỉ Vận hiện tại mới ở bên người Dương Minh, Trần Phi thật không thể nói gì! Trần Phi cho Trần Mộng Nghiên quyền quyết định tất cả, chỉ cần con gái không nói gì, Trần Phi cũng không nói gì, dù sao bọn nó cũng không còn nhỏ nữa!

Về phần Chu Giai Giai xuất hiện phía sau, Trần Phi càng không thể can thiệp! Cô bé này đúng là có rất nhiều thủ đoạn khiến Trần Phi mặc dù là một hán tử thiết huyết cũng không nhịn được phải rơi lệ!

Càng đặc biệt chính là, Chu Giai Giai vì Dương Minh mà bị thương, cũng hoàn toàn là bởi vì vụ án của mình! Nếu không phải mình phái Chu Giai Giai đi nằm vùng, nếu không để Chu Giai Giai đi mạo hiểm? Nàng sao có thể đỡ phát súng đó thay cho Dương Minh?

Cho nên đối với cô bé trợ giúp mình một cái án lớn này, lại thay Dương Minh ngăn cản một viên đạn. Trần Phi thật đúng là khó mà nói! Một câu cũng khó nói! Lão cũng không thể nói! Làm người, không thể vong ân phụ nghĩa!

Nếu như mình mình có ý kiến với Chu Giai Giai, đó chính là vong ân phụ nghĩa, để Dương Minh rời xa Chu Giai Giai cũng là vong ân phụ nghĩa, hai cái khó này, khiến Trần Phi lựa chọn bỏ qua, chỉ cần con gái không có ý kiến, Trần Mộng Nghiên cao hứng, vậy mọi chuyện đều đại cát!

Đều là hạnh phúc của con cháu, Trần Phi cuối cùng cũng nghĩ thoáng hơn, chính mình quản nhiều như vậy làm gì? Không phải là sợ Trần Mộng Nghiên bị ủy khuấn sao? Nhưng con gái lại không nói gì, mình còn có thể nói gì chứ?

Cho nên, đối với sự xuất hiện của Kinh Tiểu Lộ, Trần Phi cũng chỉ có thể nhịn xuống. Nàng là bạn tốt của Mộng Nghiên, mà nghe khẩu khí của nàng dường như coi Mộng Nghiên làm" Bà lớn" thì phải. Trần Phi lại càng không thể nói.

"Vâng, chú Trần!" Đôi mắt Kinh Tiểu Lộ híp lại thành một đường nhỏ, cao hứng bừng bừng nói.

Trần Phi cũng đoán không được Kinh Tiểu Lộ đang suy nghĩ cái gì, cho nên lão không muốn bàn tới đề tài này nữa: "Chuyện còn lại có cần chú hỗ trợ gì không?"

"Trước tiên không phiền toái đến ngài nữa." Bạo Tam Lập biết, loại chuyện này nếu có loại người quan chức như Trần Phi ra mặt sẽ thuận lợi một chút, nhưng hắn cũng không muốn gây thêm phiền toái cho Trần Phi nữa, dù sao đối phương không phải người của Tùng Giang, mà là người của Giang Duyên, huống chi lại là xí nghiệp dân doanh lớn nhất tỉnh, muốn nói không có quan hệ cùng bối cảnh, ai cũng sẽ không tin. Cho nên cho dù Trần Phi có ra mặt, nếu đối phương xuất ra kẻ có bối cảnh lớn hơn để ép Trần Phi, ngược lại càng gây phiền toái cho lão: "Đối phương là người của tập đoàn Giang Duyên, cũng không phải đối thủ dễ bức hiếp, cho nên trước tiên thông qua thủ đoạn bình thường đàm phán, thật sự nếu không được mới dùng tới pháp luận."

"Cũng tốt, có gì khó khăn cứ điện thoại cho tôi." Trần Phi khẽ gật đầu vì cũng biết Bạo Tam Lập cố kỵ cái gì, nhưng mà Trần Phi lại không sợ, chính mình ra mặt can thiệp cũng là hợp lý, dù sao bên này cũng có lý, hơn nữa công ty bảo vệ Danh Dương thuộc về xí nghiệp cấp dưới, cũng là chuyện mà bổn phận của mình phải làm.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.