Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1186: Tâm sự với con gái



"Ừ, cha biết rồi, Vương Khắc Tiến đã báo cáo" Vương Tung Sơn cũng không nói về chuyện của Tomb, theo dõi Vương Tiếu Yên vốn là một chuyện bí mật, cho nên Vương Tung Sơn chỉ có thể nói rằng là do Vương Khắc Tiến báo cáo cho mình, chứ không phải là Tomb nói. Nhưng mà, cái này cũng không có gì đáng nghi ngờ, bởi vì Vương Khắc Tiến do tổ chức phái đi, nếu bên đó xảy ra vấn đề, thì điều đầu tiên Vương Khắc Tiến cần làm chính là báo cáo cho tổ chức.

"Hắn, … đã nói?" Trong lòng của Vương Tiếu Yên vô tình cả kinh, nếu Vương Khắc Tiến đã nói, vậy khẳng định cũng đã nói chuyện của Dương Minh, nhưng mà ngữ khí của cha tựa hồ như không có vẻ muốn truy cứu trách nhiệm? Điều này làm cho Vương Tiếu Yên hơi nghi hoặc.

"Đúng vậy" Vương Tung Sơn nói: "Cho dù con không gọi điện, cha cũng sẽ gọi cho con"

"Như vậy…" Không biết vì sao, lúc đầu Vương Tiếu Yên vô cùng tự tin lại có chút chột dạ, nàng vốn dự định muốn tự mình nói chuyện của Dương Minh cho cha nghe, nhưng mà bây giờ cha d94 biết rồi, chỉ là vì sao cha không nhắc đến?"

"
Con ở Tùng Giang… có bạn trai?" Vương Tung Sơn thấy Vương Tiếu Yên lòng vòng như vậy, làm sao mà không đoán ra được tâm tư của Vương Tiếu Yên? Hiểu con gái không ai bằng cha, phỏng chừng Vương Tiếu Yên lần này gọi về nhà, cũng là vì muốn nói chuyện của Dương Minh, chỉ là mình đã biết được tin tức từ Tomb, khiến cho con gái không biết mở miệng thế nào.

Nếu Vương Tiếu Yên đã không biết mở miệng thế nào, tthi2 Vương Tung Sơn cũng đành phải nói trước, dù sao thì trong lòng ông ta cũng vô cùng tán thành chuyện của Vương Tiếu Yên và Dương Minh, cho dù Vương Tiếu Yên muốn chia tay Dương Minh, Vương Tung Sơn cũng sẽ không đồng ý, chỉ là không thể nói ra mà thôi.

Vương Tung Sơn tuy rằng đã bạc đầu rồi, nhưng mà ai nói người già không được con nít hả? Trước đây con gái không quan tâm mà bỏ nhà trốn đi, làm cho Vương Tung Sơn lâm vào cảnh xấu hổ, khiến cho ông ta vô cùng nổi giận, tuy rằng ông ta cũng hiểu nổi khổ của con gái, n? hưng mà cách làm của Vương Tiếu Yên quả thật rất cực đoan, cho nên, có một cơ hội hù dọa Vương Tiếu Yên, ông ta đương nhiên không bỏ qua rồi.

Đương nhiên, cái này chỉ là nguyên nhân dỏm thôi, nguyên nhân chủ yếu là Phương Thiên cũng không nói cho Dương Minh biết, Vương Tung Sơn làm sao mà có thể nói toạc ra được? Ông ta muốn để cho hai đứa trẻ tự nhiên đến với nhau hơn, không muốn thúc ép gì, nếu không rất dễ gây phản ứng ngược, thậm chí là ảnh hưởng đến quan hệ của hai đứa, lúc đó ông ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ mất.

"
A…" Vương Tiếu Yên cả kinh, tuy rằng nàng đã đoán được là cha đã biết chuyện của Dương Minh, nhưng mà lúc này nghe chính miệng cha nói ra, vẫn không khỏi giật mình.

"
Đừng kinh ngạc, nhiệm vụ của Vương Khắc Tiến lần này là đến ám sát một người tên là Dương Minh, và bạn gái của hắn" Vương Tung Sơn cũng bình tĩnh nói: "Nhưng mà, lại ám sát đến con, cái này còn không khiến cha đoán ra quan hệ của con và hắn sao? Lẽ nào là cha lầm? Các con chỉ là bạn bình thường?"

"
Không có! Cha, cha không lầm!" Vương Tiếu Yên lúc này đã hoàn toàn không thể phủ nhận, nàng ta phủ nhận, thì Vương Tung Sơn cũng sẽ không vạch trần, nhưng mà Vương Tiếu Yên đã gật đầu đồng ý: "Dương Minh là bạn trai của con, chúng con đã ở cùng một chổ?"

"
Ồ? Thì ra là vậy" Vương Tung Sơn nghe xong, nhàn nhạt nói: "Nhưng mà, lúc đầu có ai đó bảo đảm với cha rằng, sẽ yên lặng ra ngoài học xong trung học và đại học, sau đó trở về kết hôn! Ở bên ngoài tuyệt đối sẽ không có bạn trai? Hình như cha nhớ lầm?"

Mặt của Vương Tiếu Yên nhất thời đỏ lên, đây là câu nói hào hùng nhất mà hồi đó nàng tuyên bố lúc mà bỏ nhà ra đi, bây giờ nhớ lại những lời nói đó, làm sao mà không đỏ mặt cho được?

"
Con…" Vương Tiếu Yên xấu hổ, nói: "Nhưng mà, con cũng nói, chỉ cần trước khi kết hôn, con có thể thành lập một tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới, vậy thì sẽ không cần phải kết hôn với người kia, con có thể theo đuổi cuộc sống riêng của con?"

"
Ừ, con thật sự có nói vậy" Vương Tung Sơn gật đầu: "Nhưng mà con đã sáng lập được tổ chức đứng đầu thế giới sao?"

"
Con…" Vương Tiếu Yên nhất thời nghẹn lời, quả thật, bây giờ nàng ta vẫn chưa sáng lập ra được tổ chức đứng đầu thế giới, theo lý thuyết mà nói, thì nàng ta vẫn chưa có quyền lợi theo đuổi cái mình muốn.

"
Cái tổ chức sát thủ Hắc Hồ Điệp của con, cha cũng đã nghe, không tồi, có thể hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt ở châu Phi" Vương Tung Sơn cười nói: "Yên Yên, làm rất tốt, lần đầu tiên cha nhìn con bằng cặp mắt khác"

"
Cha đã biết?" Vương Tiếu Yên kinh ngạc, cha đã biết chuyện tổ chức của mình đổi tên thành Hắc Hồ Điệp rồi, nhưng mà cẩn thận nghĩ lại thì cũng không có gì đặc biệt, chuyện mình đổi tên, sau đó đã thông báo với giới sát thủ, cho nên cha chỉ cần nhìn thông báo, là có thể biết được tổ chức Hắc Hồ Điệp là của mình.

"
Haha, cha xem thông báo, tự nhiên biết" Thoạt nhìn tâm tình của Vương Tung Sơn quả thật rất t? ốt: "Cho nên, chuyện con có bạn trai, cha cũng không nói thêm gì, nhưng mà, cha cũng muốn nhắc nhở con, tổ chức Hắc Hồ Điệp của con bây giờ tuy có tiến bộ, đã vào được hàng năm mươi, nhưng mà muốn vượt lên trên Hồ Điệp gia tộc của chúng ta, thì không phải chỉ nổ lực một chút là được! Đừng vui mừng quá sớm, càng lên cao thì càng khó đột phá, đây là một nguyên nhân vì sao nhiều năm qua, Hồ Điệp gia tộc của chúng ta không thể nào vượt lên trên vua sát thủ được. Người ta làm một nhiệm vụ, bằng chúng ta làm cả trăm nhiệm vụ bình thường! Con xem, gia tộc Charles, vẫn luôn muốn vượt lên chúng ta, nhưng mà vẫn luôn thiếu một chút, nhiều năm như vậy, vẫn luôn thiếu một chút! Điều này đã quyết định sự chênh lệch!"

"
Baba yêu dấu, con có một chuyện vô cùng bất hạnh muốn nói với cha!" Vương Tiếu Yên nghe cha nói xong, trong lòng nhất thời không phục: "Gia tộc Charles đã quyết định hợp tác với tổ chức Hắc Hồ Điệp của con rồi!"

"
Cái gì? Gia tộc Charles? Hợp tác với con? Có ý gì?" Vương Tung Sơn sửng sốt đến kinh ngạc. Tin tức này ông ta không nghe ai nói cả, dù sao thì Tomb cũng không có đi theo Vương Tiếu Yên và Dương Minh đến châu Âu, cũng không biết là ở châu Âu đã xảy ra chuyện gì, cho nên khi nghe đến tin này, nhất thời kinh hãi đến tột đỉnh.

"
Gia tộc Charles, chuẩn bị giao tổ chức sát thủ của họ cho con quản lý, chúng con phụ trách kinh doanh, còn Charley chỉ ngồi hưởng hoa hồng thôi!" Vương Tiếu Yên có chút đắc ý nói. Những cái này, tuy rằng là do Dương Minh tự làm, nhưng mà mặc kệ là nói thế nào thì Dương Minh cũng là người đàn ông của nàng, theo Vương Tiếu Yên thấy, thì hắn làm cũng để cho nàng hưởng. Của chồng công vợ mà.

"
Yên Yên… con nói thật à?" Vương Tung Sơn nghe Vương Tiếu Yên nói xong, con mắt trừng to ra, không thể tin được. Lão già Charley có phải là điên rồi không, tại sao lại giao cho một tổ chức sát thủ vừa mới thành lập để quản lý? Cái này quả thật là một chuyện khó tin, có thể sao?

"
Đương nhiên là thật!" Vương Tiếu Yên khẳng định, tuy rằng nàng không nghe chính tai Charley nói, nhưng mà những cái này là Dương Minh nói cho nàng nghe, Dương Minh cũng không cần phải gạt nàng, cho nên Vương Tiếu Yên mới khẳng định như vậy.

"
Charley… ông ta giao tổ chức cho con quản lý?" Vương Tung Sơn không thể tin vào lổ tai của mình được nữa: "Yên Yên, con không gạt cha chứ? Cái này không thể nói giỡn được!"

"
Cha, con gạt cha làm gì, mấy ngày nữa, con sẽ đến châu Âu bàn chuyện này với gia tộc Charles" Vương Tiếu Yên có chút dở khóc dở cười giải thích. Cha không tin cũng là chuyện bình thường, bởi vì lúc Vương Tiếu Yên nghe tin xong cũng đâu có tin, kinh hãi vô cùng, nếu không phải xuất phát từ lòng tin với Dương Minh, thì Vương Tiếu Yên chưa chắc đã tin chuyện này!

"
Yên Yên, cha vẫn không tin, Charley vì sao lại giao tổ chức sát thủ cho con? Phải biết rằng, Hắc Hồ Điệp chỉ là một tổ chức vừa mới thành lập…" Vương Tung Sơn hỏi.

"
Charley giao tổ chức sát thủ cho con, đương nhiên là cũng có nguyên nhân" Vương Tiếu Yên giải thích: "Con trai Charles của ông ta là một tay đua? xe, cái này cha cũng biết phải không?"

"
Cái này thì cha có biết!" Vương Tung Sơn nói: "Thằng ấy hình như không muốn kế thừa gia nghiệp, muốn đi làm tay đua xe, thật đúng là đã làm nên cái gì đó… Lúc trước có nghe nói hình như nó và Charley có giao kèo với nhau, chỉ cần nó có thành tích trong giới đua xe, vậy thì có thể quyết định cuộc sống của mình… haizzz, nhà nào cũng có khó khăn riêng, Yên Yên, bây giờ cha mới phát hiện ra, con còn mạnh hơn cả thằng nhóc Charles đó!"

"
Đó là đương nhiên rồi!" Vương Tiếu Yên đắc ý nói: "Ít nhất là con còn thích cái nghề sát thủ này! Đây là nguyên nhân con muốn nói, Charley tuổi đã cao, công việc thì không thể không quản, mà Charles lại không muốn kế, cho nên ông ta chỉ có thể giao cho con mà thôi, mỗi năm lấy tiền lời là được!"

"
Thì ra là vậy!" Vương Tung Sơn nghe xong gật đầu, nhưng vẫn còn chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng mà các con vẫn chỉ là một tổ chức mới thành lập, tuy rằng thăng tiến nhanh, nhưng mà cũng không có lý do để khiến cho Charley tin tưởng? Ông ta muốn giao, cũng phải kiếm một tổ chức nào được thành lập lâu đời chứ…"

Chờ một chút! Nói đến đây, Vương Tung Sơn đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, vỗ đầu nói: "
Yên Yên, lẽ nào con nói với Charley, con là con gái của cha? Lấy thân phận của Hồ Điệp gia tộc ra?"

"
Không có…" Vương Tiếu Yên cười khổ nói: "Lúc con rời nhà đi đã có nói, con sẽ không mượn thế lực của gia tộc, chỉ dựa vào sức mình để thành lập sự nghiệp! Đưng nhiên là sẽ không đem thân phận của Hồ Điệp gia tộc nói ra rồi! Nhưng mà, chuyện của Charley, là do Dương Minh tự mình đi nói… con cũng không rõ nữa. Đúng rồi, cha, con đã nói với cha chưa? Dương Minh là một sát thủ, hơn nữa còn rất lợi hại đó!"

Vương Tung Sơn đương nhiên biết Dương Minh là một sát thủ rồi, nhưng mà, nghe Vương Tiếu Yên nói xong vẫn có chút bất ngờ. Thì ra bên Charley là do Dương Minh đối phó, xem ra đồ đệ của Phương lão đầu cũng là một nhân tài!

"
Cha đã đoán được rồi, Vương Khắc Tiến cũng đã nói qua, Dương Minh biết công phu" Vương Tung Sơn đương nhiên là không thể nói rõ mình biết thân phận của Dương Minh rồi, mà đổ mọi trách nhiệm lên đầu của Vương Khắc Tiến: "Hắn ta thuộc về tổ chức nào?"

"
Hắn ta không thuộc về một tổ chức nào, là một sát thủ tự do" Vương Tiếu Yên nói: "Con và hắn xảy ra một chút chuyện, cho nên… cha… cha không phản đối chứ?"

"
Nói thật, nếu là hồi trước, cha sẽ phản đối, nhưng mà bây giờ nghe con nói hắn có thể thu nhập được cả tổ chức của Charley vào túi, quả thật là một nhân tài" Vương Tung Sơn nói: "Nhưng mà, không phản đối cũng không có nghĩa là tán thành, tất cả vẫn phải kiểm tra thực lực của con, nếu như, đến thời gian quy định mà con vẫn không thể làm cho Hắc Hồ Điệp trở thành tổ chức đứng đầu thế giới, vậy thì con phải trở về đính hôn với đồ đệ của vua sát thủ!"

Vương Tiếu Yên tuy rằng không có câu trả lời thuyết phục, nhưng mà thái độ của cha đã thay đổi rất nhiều, điều này khiến cho Vương Tiếu Yên thở phào một hơi.

&q? uot;Hắn đã làm thế nào?"
Vương Tung Sơn cũng không tiếp tục đề tài kia, mà hỏi.

"Con cũng không biết, không có hỏi, bọn con vừa từ châu Âu trở về" Vương Tiếu Yên nói: "Nhưng mà, con muốn đem chuyện của con và hắn nói cho cha biết, con thật sự thích hắn… có lẽ, con yêu hắn rồi…"

"
Yên Yên, con xác định là con yêu hắn?" Vương Tung Sơn ước gì Vương Tiếu Yên yêu Dương Minh đến chết thì có.

"Con xác định!" Vương Tiếu Yên khẳng định trả lời.

"Được rồi, vậy con tự mình nắm chặt đi, bây giờ cha có nói thì cũng không thay đổi được gì" Vương Tung Sơn nói: "Nghỉ ngơ một chút đi, cha sẽ gọi cho Charley, hỏi xem là chuyện gì"

"
Cũng được!" Vương Tiếu Yên đều nói sự thật, cũng không sợ cha đi kiểm chứng, như vậy cũng giúp chứng minh cho nàng.

Chờ sau khi Vương Tiếu Yên cúp điện thoại, Dương Minh mới đi vào, vừa rồi hai cha con Vương Tiếu Yên nói chuyện, Dương Minh ở bên cạnh nghe không tiện, cho nên sau khi điện thoại vừa được chuyển, hắn liền đi ra ngoài.

"Thế nào rồi? Yên Yên?" Dương Minh hỏi.

"Cha của em, đối với chuyện của chúng ta, cũng không nói gì, cũng không phản đối, nói chung, chúng ta mau chóng làm tốt chuyện tổ chức sát thủ là được" Vương Tiếu Yên nói.

"Không sao, chúng ta còn thời gian mà" Trong lòng Dương Minh nghĩ ra cái gì đó, cùng lắm thì mình sẽ ra mặt, nói cho cha của Vương Tiếu Yên biết, mình là đồ đệ của vua sát thủ, cũng chính là người đứng đầu thế giới, như vậy thì tổ chức Hắc Hồ Điệp cũng sẽ trở thành tổ chức của vua sát thủ, cũng tự nhiên biến thành tổ chức đứng đầu thế giới!

"Đúng vậy, chúng ta còn thời gian!" Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong, dũng khí trong lòng cũng tăng lên: "Cùng lắm thì, em sẽ mang thai với anh, xem cha em có thể làm gì bây giờ?"

"
Ông ta sẽ giết em!" Dương Minh nghe xong kinh hãi, không ngờ rằng Vương Tiếu Yên lại làm ra chuyện động trời như vậy! Đừng nói là cha của Vương Tiếu Yên, đổi lại là một người cha khác, nghe thấy con gái của mình đang đi học đại học mà lại có thai với người khác, chắc chắn sẽ phát điên lên. Chứ đừng nói là một đại gia tộc như nhà của Vương Tiếu Yên.

"Nhưng mà, một xác hai mạng, ông ta cũng dám ra tay sao?" Vương Tiếu Yên cũng không lo lắng, cười ha hả nói: "Chờ đến lúc đó, cha cũng không có biện pháp, đành phải chấp nhận thôi!"

"
Nói cũng đúng…" Dù sao thì Dương Minh cũng còn một chiêu cuối cùng, cho nên cũng không cần phải lo lắng.

"Đúng vậy, thế bây giờ chúng ta cần phải nổ lực…" Vương Tiếu Yên nói xong, liền ôm lấy cổ của Dương Minh, sau đó nhỏ giọng thì thầm bên tai của hắn.

"Nổ lực cái gì…" Dương Minh bị Vương Tiếu Yên làm cho ngứa ngáy, nhưng vẫn hỏi lại.

"Mang thai con của anh…" Vương Tiếu Yên nhỏ giọng nói…. rồi cái gì đến nó đến…

Vương Tung Sơn đương nhiên sẽ không chú ý đến những cái này, cho dù Vương Tiếu Yên có con với Dương Minh, Vương Tung Sơn sẽ càng thêm vui vẻ mà thôi.

Gọi điện thoại cho Charley, sau khi được chuyển, phải? chờ người nghe, Vương Tung Sơn và Charley tuy rằng đứng thứ hai và thứ ba trên bảng xếp hạng sát thủ, nhưng mà quan hệ không tồi, cùng ở châu Âu, cùng là người Hoa, cho nên hai người bình thường cũng gọi điện hỏi thăm nhau.

"Chu quản gia sao? Xin chuyển máy cho Charley, tôi là Vương Tung Sơn" Vương Tung Sơn nói.

"Là Vương tiên sinh của Hồ Điệp gia tộc sao? Xin chào, Chu quản gia đã về hưu rồi, tôi vừa tiếp nhận vị trí của ông ta, tôi họ Trương" Người bên kia cung kính nói.

"Là Trương quản gia à, xin chào!" Vương Tung Sơn cũng không ngờ rằng Chu quản gia lại về hưu rồi.

"Vương tiên sinh, ngài chờ một chút, để tôi chuyển điện thoại của ngài vào trong phòng của lão gia" Trương quản gia nói.

Một lát sau, trong điện thoại truyền ra giọng nói của Charley: "Alo? Là Tung Sơn hả?"

"
Là tôi" Vương Tung Sơn nói: "Lão già, nghe nói ông giao tổ chức sát thủ của ông cho người khác?"

"
Ông đã biết/" Charley cũng không cảm thấy gì kì quái, bởi vì lúc đầu ông ta đã đoán được quan hệ của Dương Minh và Vương Tiếu Yên rồi, cho nên Vương Tung Sơn biết được chuyện này cũng không có gì ngạc nhiên: "Là con gái của ông nói?"

"
Đúng vậy, ông biết chuyện của Yên Yên?" Vương Tung Sơn kinh ngạc, Charley tự nhiên cũng biết chuyện của Vương Tiếu Yên.

"Tôi đoán thôi, cũng không có chứng thực, mà người đến nói chuyện với tôi, cũng không biết thân phận của Vương Tiếu Yên, cho nên tôi cũng không hỏi nhiều" Charley nói: "Nhưng mà tôi nhớ con gái của ông tên là Vương Tiếu Yên"

"
Người đó là bạn trai của Yên Yên" Vương Tung Sơn nói: "Nhưng mà, tôi rất buồn bực, ông tự nhiên lại giao tổ chức sát thủ cho hai đứa nó chi vậy?"

"
Lẽ nào cách làm này không sáng suốt?" Charley cười nói.

"Cái này thì không phải, nhưng mà, Yên Yên còn nhỏ, làm như vậy thì…." Vương Tung Sơn nói đến đây, đã bị Charley cắt lời.

"Không không…" Charley vội nói: "Lẽ nào ông không biết? Bạn trai của Yên Yên là người thừa kế của Phương Thiên?"

"
A? Ông cũng biết?" Vương Tung Sơn cả kinh, lập tức hiểu được, thì ra lão già này đã nhìn ra.

"Đương nhiên là biết rồi, nếu mà không biết, sao tôi có thể giao tổ chức cho hắn? Đây là cái tôi nhìn trúng đó!" Charley nói: "Tôi thấy ông rất may mắn, tìm được một con rể như vậy, con trai của tôi rất là cứng đầu, không chịu thừa kế tổ chức sát thủ, tôi chỉ có thể giao tổ chức cho người khác, chứ không thì phải làm gì bây giờ?"

Khó trách! Vương Tung Sơn bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Charley đã biết được thân thế của Dương Minh, cho nên mới yên tâm giao tổ chức sát thủ của mình cho Dương Minh.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.