Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1100: Tức vì hồng nhan



"Vừa nãy trao đổi thế nào? Nhìn vẻ tình cảm giữa hai người làm người ta có chút hâm mộ đó" Vương Tiếu Yên trừng mắt nhìn Dương Minh mà nói.

"Vậy ư?" Dương Minh có chút xấu hổ, mình lúc ấy đúng là không chú ý nên không biết có giống như lời Vương Tiếu Yên nói hay không. Nếu như là đúng rồi bị người ngoài thấy thì không hay cho lắm.

"Ha ha, lừa anh thôi" Vương Tiếu Yên cười nói: "Nhiều nhất chỉ là liếc mắt đưa tình"

"Vậy thì có gì khác cơ chứ? " Dương Minh có chút bất đắc dĩ mà nói.

Lao Feng vừa nãy cũng chú ý đến quan hệ giữa Dương Minh và Thư Nhã có chút mập mờ. Chẳng qua dù sao y đứng cách khá xa nên không thấy rõ. Bây giờ nghe Vương Tiếu Yên nói như vậy liền thấy hình như là đúng. Trong lòng Lao Feng không khỏi thầm phục sư phụ của mình. Grib và Jess dây dưa một lúc lâu mà tiểu thư Thư Nhã không động tâm chút nào. Sư phụ của mình vừa ra mặt, chỉ là đưa một bàn tay ra thì tiểu thư Thư Nhã đã nhảy cùng ngay. Điều này nói rõ sức hấp dẫn quá lớn của sư phụ.

"Đúng rồi, hai tên chết tiệt kia anh định xử lý như thế nào?" V? ương Tiếu Yên hỏi.

"Em nói là thằng chết tiệt và cái thằng như con gà kia ư?" Vương Tiếu Yên xua tay nói: "Kệ chúng đi, đâu là nơi công cộng nên thôi. Nếu sau này gặp chúng ở ngoài thì cho chúng chút bài học là được"

"Thằng chết tiệt? Như con gà? " Vương Tiếu Yên kinh ngạc rồi không nhịn được mà phì cười: "Hì hì hì, Dương Minh, anh đúng là, kiểu trẻ con như vậy mà anh cũng có thể nghĩ ra được …"

"Ha ha, sư phụ đó là thương người" Lao Feng hiểu văn hóa Trung Quốc nên tự nhiên hiểu câu nói của Dương Minh. Y liền nói hùa theo: "Hai tên này đúng là đáng ăn đòn"

Mặc dù Lao Feng hiểu văn hóa Trung Quốc, nhưng lại không học được điều tinh túy trong đó, ví dụ như văn hóa nịnh bợ. Bây giờ Lao Feng nịnh bợ quá rõ ràng làm Dương Minh dở khóc dở cười.

"Đúng rồi, Thư Nhã làm gì thế? Anh sao không giới thiệu cô ấy với em một chút?" Vương Tiếu Yên đột nhiên suy nghĩ đến vấn đề này. Dương Minh nếu một mình về thì Thư Nhã đâu? "

"
Thư Nhã nói đầu hơi đau, đây chắc là chênh lệch mũi giờ nên vậy. Bây giờ Thư Nhã đang vào toilet rửa mặt một chút, lập tức sẽ ra" Dương Minh nói.

"
Ừ, vậy cũng tốt. Chờ lát nữa anh bảo cô ấy đến đây" Vương Tiếu Yên gật đầu đột nhiên có chút kinh ngạc mà nói: "Ồ? Hai thằng kia sao không thấy đâu cả? "

"
Hai thằng nào, em nói chính là hai thằng vừa nãy ư?" Dương Minh kinh ngạc nói.

"
Em từ nãy vẫn chú ý đến chúng. Em thấy chúng cứ lén lén lút lút nên muốn tìm cơ hội cho chúng một bài học. Nhưng bây giờ vừa không để ý cái là chúng đã biến mất rồi" Vương Tiếu Yên nói.

"
Cái gì? Biến mất" Dương Minh đột nhiên giật mình, đứng bật dậy mà nói: "Chết rồi, bọn chúng hình như là muốn giở trò với Thư Nhã"

Dương Minh nói xong liền vội vàng đi ra ngoài hội trường. Mà Vương Tiếu Yên cũng đi theo phía sau Dương Minh.

Thư Nhã cảm thấy đầu hơi đâu nên sau khi vào toilet nghĩ rửa mặt là sẽ tốt lên một chút. Nhưng nàng lại phát hiện mắt mình càng lúc càng nặng, hơn nữa bước chân cũng rất nặng giống như không thể nhấc lên vậy.

Thư Nhã thở dài một hơi rồi dựa lưng vào cửa toilet, nàng muốn gọi người nhưng lại phát hiện mình không còn chút sức lực mà gọi. Nàng cứ thế mơ mơ màng màng, mắt nhắm tịt lại rồi khụy xuống mặt đất.

"
Tốt rồi" Grib ở phía xa xa thấy điều này liền vỗ vỗ Jess đứng bên mà nói: "Đại công cáo thành rồi"

"
Đi mau, đưa con bé vào xe. Đừng để người khác nhìn thấy" Jess nói.

Hai người vội vàng đi tới rồi ôm Thư Nhã lên xe. Sau đó chúng chạy thật nhanh đến bãi đỗ xe. Bởi vì sợ người khác nhìn thấy nên bọn chúng không dám lãng phí thời gian động tay động chân với Thư Nhã, chỉ có thể lên xe chạy đi rồi nói tiếp.

"
Nhìn cái gì mà nhìn, còn không đến giúp tao?" Grib mắng một tên tay chân.

"
Vâng vâng" tên tay chân vội vàng nói rồi giúp Grib mở thang máy. Sau khi đi vào liền cùng nhau chạy đến bãi đỗ xe.

Dương Minh từ động tác và ánh mắt của thằng Grib lúc nãy đã biết hắn có ý đồ với Thư Nhã. Bây giờ không thấy Thư Nhã đâu thì hậu quả đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Dươ? ng Minh và Vương Tiếu Yên chạy ra ngoài, Lao Feng là đệ tử của hai người nên tự nhiên cũng chạy thật nhanh theo. Lao Feng vừa chạy ra, Locke không biết có chuyện gì nhưng vẫn phải bỏ hết việc trong tay mà vội vàng đuổi theo sau Lao Feng.

"
Tộc trưởng Feng, chờ tôi một chút. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy ngài" Locke vừa chạy vừa gọi.

Chẳng qua Lao Feng làm sao có thời gian để ý đến hắn. mặc dù Lao Feng không rõ tại sao Dương Minh để ý đến Thư Nhã như vậy, nhưng thoạt nhìn sư nương không hề ghen tương và rất quan tâm đến Thư Nhã. Chuyện này thật sự là quá kỳ quái.

Lao Feng rất bội phục Dương Minh nên không dám chậm trễ. Hắn biết Dương Minh rất quan tâm đến Thư Nhã. Nếu Thư Nhã xảy ra chuyện ở trên địa bàn của mình, như vậy Lao Feng về sau đừng có mặt mũi nào gặp sư phụ Dương Minh.

Dương Minh chạy nhanh vào toilet, nhưng đến nửa đường thì dừng chân lại. Bởi vì Dương Minh đã dùng dị năng nhìn vào trong toilet thì thấy bên trong không có bất cứ ai.

Dương Minh không khỏi lạnh buốt trong lòng, suy nghĩ không tốt không ngừng xuất hiện trong đầu. Chẳng qua tình hình bây giờ không cho phép hắn hoảng loạn. Bởi vì cho dù Thư Nhã bị Grib và Jess bắt được thì bọn chúng nhất định không đi được xa. Bây giờ chắc chỉ quanh đây mà thôi.

Nghĩ đến đây, Dương Minh vội vàng dùng dị năng tìm kiếm xung qunah. Khi ánh mắt Dương Minh dừng lại ở bãi đỗ xe liền đột nhiên bị kiềm hãm. Dương Minh thấy Grib và Jess đang nâng Thư Nhã đưa vào trong một chiếc Mercedes – Benz.

Dương Minh thấy cảnh này liền lập tức lớn tiếng nói với Vương Tiếu Yên ở bên cạnh: "
Dưới lầu, bãi đỗ xe"

Dương Minh sợ Grib và Jess trực tiếp lái xe rời đi. Như vậy mặc dù cũng có thể từ phía sau đuổi theo nhưng bọn chúng ở trong xe làm gì đó với Thư Nhã, vayaju Dương Minh đúng là sẽ hối hận cả đời.

Cho nên Dương Minh gần như nổi điên không kịp đợi thang máy mà chạy thật nhanh đến lối thoát hiểm rồi lao xuống bãi đỗ xe. Khi Dương Minh chạy đến bãi đỗ xe thì Grib và Jess đã chui được vào trong xe.

Lúc này ở trước ô tô có hai tên bảo vệ canh gác. Dương Minh chạy đến chiếc xe thì bị hai tên này dùng tay ngăn lại: "
Làm gì thế?"

Dương Minh căn bản không thèm để ý đến hai người, hắn lấy tay nhẹ nhàng đẩy sang bên khiến một tên vệ sĩ lảo đảo ngã xuống. Tên này thiếu chút nữa bị đập đầu vào thành xe.

Tên vệ sĩ kia liền tức tối. Hắn đưa tay sờ túi quần mình. Bởi vì các quốc gia Châu Âu, Châu Mĩ kiểm soát súng ống không chặt như Trung Quốc, vệ sĩ tư nhân có súng cũng là chuyện rất bình thường.

Dương Minh vốn không muốn làm gì hai tên vệ sĩ này, bọn chúng dù sao chỉ là nhận tiền mà làm cho người ta mà thôi. Ngăn cản mình cũng không phải chủ ý của chúng, đây là do bọn chúng tuân lệnh Grib và Jess.

Nhìn tên vệ sĩ này định sờ súng, Dương Minh đột nhiên nhíu mày. Hắn đang định ra tay thì thấy một thanh chủy thủ trong suốt đã đâm xuyên cổ tên vệ sĩ này.

Dương Minh không khỏi cười khổ một tiếng. Hắn vốn chỉ định đánh ngất tên vệ sĩ này mà thôi. Nhưng không ngờ Vương Tiếu Yênlại trực tiếp giết chết hắn. Xem ra Vương Tiếu Yên coi mạng người rẻ h? ơn là Dương Minh coi. Dương Minh không thể không bội phục cô bé này tàn nhẫn hơn mình nhiều.

Vương Tiếu Yên mặt không chút thay đổi rút chủy thủ ra, tên vệ sĩ lúc này mới có máu phụt ra từ cổ, ngã xuống mặt đất mà chết. Vương Tiếu Yên xuất thân là sát thủ, vị trí xuống tay đều là nơi một nhát mất mạng và không cho đối thủ cơ hội phản đòn.

Chẳng qua nếu Vương Tiếu Yên đã giết tên vệ sĩ kia, Dương Minh cũng không thương xót gì. Mày làm vệ sĩ cho người ta thì phải chuẩn bị chết bất cứ lúc nào, không thể nào hối hận được.

Dương Minh không có nhiều thời gian mà để ý chuyện của tên vệ sĩ này. Hắn dùng sức kéo cửa nhưng thấy cửa đã khóa trái. Trong túi Dương Minh mặc dù có chìa khóa vạn năng nhưng đầu hắn lúc này đang trống trơn không nghĩ được gì cả.

Dương Minh nhấc chân đá mạnh vào cửa xe."
Bịch" một tiếng, cửa xe kiên cố đã bị chân Dương Minh đá lõm xuống một miếng.

Lao Feng thầm chậc lưỡi mà thầm nghĩ đây có phải là người không? Cánh cửa dày như vậy mà sư phụ có thể dùng chân để đá lõm. Điều này làm cho hắn không khỏi nghĩ đến kẻ hủy diệt.

Chẳng qua Lao Feng lại có chút hưng phấn. Nếu mình học được tinh túy của sư phụ, như vậy mình sẽ vô địch. Những lão già khác đến tuổi như mình đều sợ hãi đi đi đường không cẩn thận sẽ ngã ngãy xương. Mà Lao Feng lại nghĩ dùng chân đá cửa sắc. Sự chênh lệch này làm Lao Feng cảm thấy rất đáng để tự hào.

Về phần Vương Tiếu Yên ra tay giết người thì Lao Feng không thấy có gì là không ổn cả. Việc này chỉ là việc nhỏ và không cần hắn mở miệng nói thì đã có người trong gia tộc tự giải quyết.

Lao Feng giống như là một kẻ đứng sau màn khống chế kinh tế cả giới chính trị và hắc đạo một phần Châu Âu.

"
Bịch", Dương Minh lại đá một cước khiến cửa xe lõm vào một miếng. Khóa cửa đã bị biến dạng và có dấu hiệu bị phá vỡ.

"
Jess, thằng chó đó rốt cuộc đang làm gì?" Mồ hôi đang đổ như mưa trên trán Grib.

Vừa nãy khi Dương Minh xung đột với vệ sĩ, Grib ở trong xe đã thấy hết. Mới đầu hắn không thấy có gì không ổn, nhưng khi Vương Tiếu Yên một đao kết liễu một tên vệ sĩ thì làm Grib rất sợ hãi.

Mặc dù hắn chưa phải chưa từng giết người, nhưng đó đều là ở những tình hình vô cùng bí mật, sau đó cũng bỏ ra rất nhiều tiền và nhờ quan hệ mới giải quyết được. Nhưng giết người ngay nơi công cộng như Vương Tiếu Yên thì đúng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Hơn nữa thấy Vương Tiếu Yên sau khi giết người mà không nhăn mặt nhíu mày lấy một lần càng làm hắn thêm sợ hãi. Bởi vì người như vậy đều là kẻ đã giết nhiều người, không còn sự khẩn trương khi mới giết người nữa.

Chỗ dựa của mình cdi như vậy, một lần sau khi hiếp một con bé đến chết còn làm cho hắn ăn không ngon ngủ không yên cả tháng. Đến tận khi xử lý xong chuyện đó rồi một thời gian sau nữa hắn mới dám ra khỏi nhà.

Bây giờ nhìn người ta mà xem, người ta giết người dễ dàng và sắc bén như vậy cơ mà. Người ta mới là kẻ tàn nhẫn.

Grib mới đầu chỉ là kinh ngạc nhưng khi thấy Dương Minh đạp cửa càng làm cho hắn thêm sợ hãi. Lúc? nãy khi Vương Tiếu Yên giết người, Grib mặc dù hoảng sợ nhưng cũng không hoảng sợ đến mức này.

Sau khi Dương Minh đạp cửa, hắn còn giễu cợt Dương Minh là thằng ngu. Xe này là xe chống đạn, đâu dễ dàng bị bị mày phá cơ chứ?

"
Đừng để ý đến hắn làm gì. Gặp quỷ rồi, thằng này điên rồi. Mau lái xe đi, rời khỏi nơi này" Jess cũng rất sợ. Dương Minh mà cứ đá như vậy thì nhất định không mấy đá nữa là cánh cửa sẽ bay đi.

Xe này nếu để cho hắn lên thì nếu mình bị đá một cước như vậy không phải sẽ chết người sao? Nghĩ vậy Jess có chút sợ hãi, vội vàng ra lệnh lái xe rời đi.

Lái xe lúc này cũng rất sợ. Nghe thấy Jess nói như vậy, hắn vội vàng khởi động xe. Dương Minh trong lòng lo lắng cho sự an toàn của Thư Nhã nên không nghĩ được nhiều. Lúc này nghe thấy tiếng động cơ xe liền sợ hãi, hắn biết rõ đối phương muốn làm gì.

Dương Minh liền tỉnh táo lại một chút. Hắn tiện tay cầm lấy khẩu súng lục mà tên vệ sĩ đã bị Vương Tiếu Yên giết lên. Hắn nhằm thẳng vào mấy lốp xe mà bắn khiến xe mất thăng bằng. Xe mặc dù vẫn đang chạy tới trước nhưng căn bản không thể nào chạy xa được nữa.

Grib thấy cảnh này vội vàng rút điện thoại di động ra gọi báo cảnh sát: "
Alo, tôi là công tử Grib – con của thị trường Mark. Tôi ở hội quán tư nhân của nghị viện Locke. Tôi đang bị kẻ cướp đánh ở bãi đỗ xe, xin các anh phái người đến cứu ngay"

Grib nói một tràng dài. Bây giờ hắn không thể không nhờ cảnh sát giúp đỡ. Bởi vì Dương Minh và Vương Tiếu Yên làm hắn rất sợ.

Cầm súng trong tay làm Dương Minh đột nhiên nhớ ra lấy súng phá cửa dễ và nhanh hơn dùng chân đá nhiều. Vì thế hắn bắn thẳng vào cửa xe hai phát. Mặc dù xe này được thiết kế chống đạn nhưng khóa cửa lại không chống đạn. Dương Minh vừa bắn hai phát đã phá được khóa xe.

Dương Minh một lần nữa đạp cửa, cả cửa xe bị đá bay ra ngoài. Grib và Jess thấy cảnh này đều hết sức hoảng sợ.

Hai người bọn chúng hoành hành quen thói, ra ngoài đều có vệ sĩ đi cùng nên căn bản chưa bao giờ gặp phải nguy hiểm. Tình hình bây giờ là lần đầu tiên gặp phải.

"
Thư Nhã đâu?" Dương Minh lao vào trong xe hét lớn với Grib và Jess.

Chẳng qua không cần bọn chúng trả lời, Dương Minh đã thấy Thư Nhã đang nằm trên ghế. Thư Nhã nằm im không nhúc nhích khiến Dương Minh vô cùng lo lắng. Hắn túm mạnh tóc Grib, túm cổ hắn lên mà nói: "
Bọn mày làm gì cô ấy?"

Grib bị túm tóc rất đau lên gào lớn: "
Mau buông ra, bố tao là thị trường Mark. Mày biết mày đang làm gì không hả? "

Dương Minh đâu cần biết bố hắn là ai? Dương Minh bây giờ đã không còn là Dương Minh hồi cấp ba. Lúc đầu Dương Minh đối phó Vương Chí Đào còn lo đến Vương Tích Phạm. Nhưng bây giờ dù là con cháu ông trời thì Dương Minh cũng dám giết.

Grib không nói còn đỡ, hắn vừa nói như vậy càng làm cho Dương Minh thêm căm giận. Chết đến nơi rồi mà còn không biết cầu xin tha thứ, không ngờ còn ra vẻ ta đây trước mặt mình. Cho rằng nói ra bố hắn thì sẽ không phải chết sao?

Dương Minh vung mạnh tay lên đập đầu Grib và cửa kính xe. Dương Minh làm như vậy vẫn không hết giận, tiếp tục điê? n cuồng dùng sức đánh vào đầu Grib.

Dương Minh muốn giết thằng Grib này đúng là dễ như trở bàn tay. Nhưng Dương Minh lúc này gần như đã điên lên. Những người này muốn ra tay với Thư Nhã, điều này gần như làm Dương Minh mất hết lý trí.

Dương Minh thậm chí quên cả cách giết người, quên cả điểm huyệt. Bây giờ hắn chỉ dùng cách đánh loạn để đánh Grib.

Chẳng qua chỉ có như vậy thì Dương Minh vẫn không hết giận. Dương Minh cũng ý thức được cứ tiếp tục như vậy sẽ làm thằng Grib chết. Dương Minh bây giờ còn không muốn trực tiếp giết Grib. Dương Minh muốn trả thù, trả thù một cách điên cuồng.

Dương Minh thả lỏng tay túm tóc Grib ra. Grib không dám bò dậy, hắn nằm xụi xuống mặt đất rồi đâu quá ngất đi.

"
Rắc rắc" bốn tiếng xương gãy vang lên. Tay chân Grib đã bị Dương Minh đạp gãy. Grib tru lên một tiếng, đau khiến hắn tỉnh lại. Dương Minh biết Grib đã mất đi năng lực hành động nên tạm thời không để ý đến hắn. Thằng Grib cũng không thể chạy thoát. Lúc này hắn mới nhào đến tước mặt Thư Nhã, ôm nàng vào lòng mà nói: "Tiểu Nhã, em tỉnh đi. Tiểu Nhã"

Thư Nhã hô hấp rất bình thường nhưng không có dấu hiệu tỉnh lại. Dương Minh vội vàng mở mi mắt Thư Nhã ra, đồng tử lớn lên là dấu hiệu bị cho uống thuốc mê.

Dương Minh lập tức lại giận dữ. Hắn quay người lại tiếp tục đánh Jess. Jess thấy thảm cảnh của Grib thì vô cùng sợ hãi. Hắn định nhân cơ hội xuống xe nhưng Vương Tiếu Yên ở ngay bên ngoài thì sao hắn có thể chạy cơ chứ?

Thấy Dương Minh điên lên vì Thư Nhã như vậy, Vương Tiếu Yên không khỏi cảm thấy ghen tị một chút. chẳng qua nghĩ đến lúc đầu khi ở Hồng Công thì Dương Minh cũng lo lắng cho an nguy của mình. Hơn nữa rất nhiều lúc Dương Minh tự mình mạo hiểm chứ không để cho nàng tham gia, Vương Tiếu Yên không khỏi cảm thấy cân bằng hơn một chút. Có lẽ một ngày nào đó khi mình xảy ra chuyện thì Dương Minh cũng sẽ như vậy.

Chẳng qua cơ hội như vậy tự nhiên không nhiều.

Vương Tiếu Yên vung chân lên đá trúng giữa háng Jess, mắt Jess trợn tròn như muốn lồi ra ngoài, trên trán đầy mồ hôi lạnh. Hắn ôm lấy chỗ kín mà ngồi lăn lộn trên mặt đất.

Vương Tiếu Yên đâu phải người phụ nữ bình thường để không công kích vào chỗ xấu hổ như vậy. Vương Tiếu Yên là một sát thủ nên cần một chiêu trí mạng. Cho nên khi đã xuống tay sẽ lựa chọn nơi nguy hiểm.

Lao Feng đứng sau thấy thế mà cả người túa mồ hôi lạnh. Hắn hôm nay coi như được mở mắt, sư nương thoạt nhìn còn tàn nhẫn hơn sư phụ.

Người sốt ruộc nhất ở đây chính là Locke. Thư Nhã xảy ra chuyện ở chỗ hắn, hơn nữa lại là do Grib và Jess làm khiến cho hắn rất khó xử.

Chẳng qua càng khó khăn hơn là khách của Lao Feng lại tham gia vào trong đó. Chẳng những giết một vệ sĩ của Grib, còn đánh cho Grib thành tàn phế.

Đầu Locke đang suy nghĩ thật nhanh. Hắn biết lúc này hắn phải có lập trường.

Tình hình bây giờ nếu như vẫn duy trì thái độ trung gian là điều không thể nào làm được.

Đúng thế, nếu giữ tư thế bàng quan, không giúp bên nào thì sẽ không đắc tội đến ai. Nhưng nếu sau đó hai bên đều ngứa mắt với mày thì? sao?

Cho nên Locke mình phải nghiêng về một bên. Mặc dù mình là cấp dưới của Mark, nhưng mình còn một thân phận khác đó chính là tay chân của Tộc trưởng Feng.

Locke tính toán thiệt hơn, so sánh thế lực lớn nhỏ giữa hai bên thì tự nhiên Tộc trưởng Feng có thế lực hoàn toàn áp đảo so với bên phía Grib và Jess.

Bố của Grib và Jess mặc dù một là Thị trưởng thành phố, một là phó Thống đốc bang, nhưng so sánh với Lao Feng thì quá kém. Theo một ít tin tức không chính thống, Locke biết tổng thống muốn trúng cử cũng không thể không có Lao Feng ủng hộ. Đừng nói đến một phó Thống đốc bang.

Cho nên Locke lập tức ý thức được mình phải vung cờ dựa vào Lao Feng. Có lẽ đây là một cơ hội tốt, một cơ hội để cho Locke hắn một bước lên trời.

Bây giờ Grib và Jess làm người của tộc trưởng Lao Feng tức. Mà từ thái độ của Lao Feng bây giờ có thể thấy, Lao Feng căn bản không hề có ý ngăn cản Dương Minh đánh người.

Lao Feng là người như thế nào? Nếu như chuyện này mà Lao Feng cho phép xảy ra, điều này nói rõ Lao Feng có đủ năng lực để giải quyết. thậm chí Lao Feng không thèm để ý đến chỗ dựa của hai tên Grib, Jess.

Nếu thị trưởng Mark mất chức thì ai là người có lợi lớn nhất. Tự nhiên không phải Lao Feng. Người ta muốn giết mày quá dễ dàng. Hơn nữa cái vị trí Thị trưởng thành phố thì Lao Feng không để ý đến.

Trong thành phố này người có khả năng trở thành Thị trưởng chỉ có hai người. Một là thị trưởng Mark, một người chính là hắn – Locke. Mặc dù sau khi Mark nhận chức cũng cam kết đưa Locke làm Phó thị trưởng, nhưng Locke đã từ chối. Cùng với việc làm Phó thị trưởng thì còn không thoải mái bằng nghị viên.

Chẳng qua lần này nếu Mark mất chức, như vậy vị trí Thị trưởng sẽ thừa ra. Nếu là như vậy khả năng mình có thể lên là rất lớn. Nghĩ đến đây Locke liền cảm thấy hứng thú.

Dương Minh thấy Jess bị Vương Tiếu Yên đá trúng chỗ kín liền bớt giận hơn một chút. Chẳng qua chỉ là bớt mà thôi, Dương Minh cũng không định bỏ qua cho thằng Jess.

Từ dấu hiệu trên người của Thư Nhã, Dương Minh có thể thấy nàng bị người cho uống thuốc ngủ. Từ trạng thái mơ mơ màng màng của Thư Nhã thì không phải loại thuốc kích dục, không gây ảnh hưởng gì đến cơ thể cả. Thư Nhã chỉ cần ngủ một giấc tỉnh lại là không có việc gì.

Cho nên Dương Minh không quá lo lắng cho tình hình của Thư Nhã lúc này. Hắn bây giờ đã có thời gian dạy dỗ hai thằng chó chết kia.

Chẳng qua mặc dù tình hình của Thư Nhã không nghiêm trọng, hai thằng này dám cho Thư Nhã uống thuốc ngủ rồi định làm loạn, Dương Minh tuyệt đối không thể bỏ qua cho chúng.

Grib đã bị Dương Minh đánh cho gãy tay chân, nhưng thằng Jess mới bị đá một cước mà thôi. Dương Minh vung chân đá vào đầu Jess, trực tiếp đã hắn ngã lăn trên mặt đất: "
Mày rốt cuộc cho Thư Nhã uống gì?"

Mặc dù Dương Minh đại khái đã xác định Thư Nhã không có vấn đề gì lớn nhưng phải xác nhận cho rõ ràng. Chẳng may bên trong có chất gây hại gì thì Dương Minh đúng là hối hận suốt đời.

"
Không. không có gì cả" Jess thấy vết xe đổ của Grib nên không dám ra vẻ ta đây trước mặt Dươn? g Minh nữa. Người ta không để ý đến thị trưởng Mark thì chắc cũng không sợ gì ông bố phó Thống đốc bang của mình. Cho nên Jess làm hảo hán không sợ bị thiệt trước mắt. hắn vội vàng cẩn thận nói: "Chỉ là thuốc ngủ bình thường mà thôi"

Dương Minh nghe Jess nói như vậy liền thở phào nhẹ nhõm mà nói: "
Thật sự chỉ là thuốc ngủ bình thường hay sao?"

"
Là thật, tôi không dám lừa anh" Jess bây giờ chỉ hy vọng cảnh sát có thể đến cứu hắn. Nếu không có trời mới biết thằng Châu Á này sẽ làm gì hắn.

"
Đứng im không được nhúc nhích. Người bên trong, các người đã bị bao vây" đột nhiên có vài đạo ánh sáng rất mạnh chiếu vào bãi đỗ xe, một đội cảnh sát được vũ trang hạng nặng xông vào. Người đi đầu cầm mic lớn tiếng gọi, những người khác đều giơ súng lên chuẩn bị nhả đạn.

"
Mời giơ tay lên đầu, bỏ vũ khí xuống nếu không chúng tôi sẽ không khách khí" Người cầm đầu lớn tiếng nói.

"
Hả" Jess như thấy được cứu tin liền lớn tiếng gọi: "Cục trưởng Chase Norton, mau cứu tôi, tôi là Jess"

Cục trưởng Chase Norton sau khi nhận được điện thoại nghe nói là công tử Grib – con trai thị trưởng Mark bị côn đồ tập kích thì không dám chậm trễ, hắn lập tức dẫn cấp dưới lao thật nhanh đến đây. Hắn không ngờ người cùng bị tập kích còn có công tử Jess con của phó Thống đốc bang. Điều này làm cho Chase Norton rất đau đầu. Chuyện này không xử lý tốt thì hắn sẽ chuẩn bị mất chức là vừa.

Nghĩ đến đám côn đồ không ngờ tấn công công tử Grib – con trai thị trưởng Mark, và công tử Jess con trai phó Thống đốc bang, đám người này chẳng lẽ mù mắt sao? Chẳng lẽ hai người kia là người mà chúng có thể trêu chọc.

Chase Norton lớn tiếng nói: "
Đám côn đồ bên trong nghe rõ đây. Nếu không giơ tay đầu hàng chịu trói thì chúng tôi sẽ nổ súng" Chase Norton thầm nghĩ dù sao xảy ra chuyện sẽ có bố của hai thằng kia gánh chịu. mình chỉ có thể có công cứu người, không thể nào có chuyện được.

Locke nếu đã có quyết định dựa vào Lao Feng thì cũng nên có phản ứng. Hắn thấy Chase Norton lớn tiếng nói như vậy liền có chút tức giận. Hắn đi nhanh đến bên cạnh Chase Norton, trừng mắt nhìn Chase Norton rồi nói: "
Cục trưởng Chase Norton, anh đang làm gì vậy hả? "

"
Chase Norton tiên sinh, sao ngài cũng ở đây?" Chase Norton vừa nãy rất sốt ruột và lo lắng nên cũng không có chú ý đến nghị viện Locke ở đây. Nhìn thấy Locke thì không khỏi có chút sửng sốt.

"
Nơi này là hội quán riêng của tôi, tôi tự nhiên ở trong đó" Locke mặc dù chỉ là một nghị viện nhưng sức ảnh hưởng không hề nhỏ. Mark qua nhiệm kỳ này có thể làm tiếp hay không cũng không mà nói. Đếu lúc đó không biết chừng đến lượt Locke làm Thị trưởng.

Cho nên đối với Locke, Chase Norton không dám chậm trễ. Hắn lập tức nói:

- Thì ra là vậy. Tôi nhận được điện thoại từ công tử Grib con của thị trưởng Mark báo cảnh sát, bọn họ nói bị côn đồ tập kích ở trụ sở tư nhân của ngài"


Chase Norton có chút khó hiểu. theo lý thuyết chuyện này Locke không thể không biết. Sao hắn còn thảnh thơi đứng đây mà không ngăn cản? Mặc dù Locke không sợ thị trưởng Mark, nhưng chuyện? lớn như thế này đâu thể qua quít.

"Côn đồ? Ồ, anh nói là côn đồ ư?" Locke gật đầu thản nhiên nói: "Đúng thế, Grib và Jess làm côn đồ bắt ngôi sao Thư Nhã. Bây giờ đang bị một anh hùng ngăn lại"

"
Hả?" Chase Norton liền đau đầu mà không thể suy nghĩ đúng sai. Sao đi một vòng thì Grib và Jess lại thành côn đồ? Hình như không đúng thì phải? Mà kẻ đánh người lại là anh hùng cứu mỹ nhân ư?." Cục trưởng Chase Norton, tôi khuyên anh không nên tham gia vào việc này. Chuyện này anh cũng không có tư cách tham gia. Tốt nhất anh đứng bên ngoài mà nghe" Locke lạnh lùng nói.

"Locke tiên sinh, ngài mặc dù là nghị viên nhưng cũng không thể đổi trắng thay đen, ngăn cản chúng tôi làm việc" Chase Norton cảm thấy dù nói như thế nào thì cứu Grib và Jess ra trước rồi nói tiếp.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.