Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ sưng như bánh màn thầu đỏ của Triệu Na trong video, trong mắt Uyển Dư không có một chút thương hại nào.
Thế giới người lớn thật tàn nhẫn, một khi mắc sai lầm thì game over, mọi tai họa của Triệu Na đều do cô ta tự chịu.
Có lẽ chính hoàn cảnh bi đát của Triệu Na đã làm cho bọn Dương Tuyết bị sốc quá nhiều, Uyển Dư đến đoàn phim vào buổi tối, thật bất ngờ là đám người Dương Tuyết không hề làm phiền cô.
Không bị làm phiên khiến Uyển Dư rất vui vẻ, chỉ là cô luôn cảm thấy đám người Dương Tuyết đột nhiên thành thật, giống như sự bình tĩnh trước trận cuồng phong..
Tôn Thanh Thanh thực sự rất tốt với Uyển Dư, cô ấy biết Uyển Dư có hai đứa con, nên sai khi Uyển Dư làm xong việc, cô ấy liên nhắc Uyển Dư vê trước.
Uyển Dư vì để về sớm cùng với hai đứa nhỏ, buổi chiều chưa kịp ăn tối đã đến đoàn phim rồi, trở về căn hộ nhỏ, cô đã đói đến mức ngực dán vào lưng Lúc này, Tô Trà Trà thường đã ăn tối cùng hai đứa nhỏ, Uyển Dư cứ nghĩ tô Trà Trà sẽ chừa lại cho cô chút đồ ăn thừa, không ngờ đến vừa bước vào căn hộ nhỏ, thì mùi hương của đồ ăn đã xông thẳng vào mặt cô.
Thức ăn trên bàn tỏa ra thơm phức, có bốn món với một món canh, nhìn thấy vậy Uyển Dư liền di chuyển ngón trỏ của mình.
Chỉ là khi nhìn thấy người đang ngồi ở trên bàn ăn, Uyển Dư không phút chốc liên không có dũng khí ngồi xuống ăn cơm.
Cậu trẻ! Cậu trẻ không có chìa khóa, anh thế nào lại vào được nhà chứ? ! Như nhìn thấy được sự thắc mắc trong lòng Uyển Dư, anh nhẹ nhàng nói: "Bảo Bảo và Bối Bối đã mở cửa cho tôi, bọn chúng bảo tôi qua đây ăn cơm tối cùng bọn chúng."
Bối Bối và Bảo Bảo? ! Bảo Bảo và Bối Bối mở cửa cho Lục Minh Thành thì cô tin, chứ Bảo Bảo và Bối Bối bảo anh đến ăn cơm tối cùng chúng, có quỷ mới tin điều đó! Hai đứa nhỏ đang rất khao khát một mái ấm trọn vẹn, làm sao chúng có thể cùng nhau ủng hộ cô và Lục Minh Thành ở bên nhau chứ.
Uyển Dư vốn dĩ muốn đuổi Lục Minh Thành ra ngoài, nhưng sau khi nghĩ lại, cô quyết định ăn uống no rồi mới có đủ sức lực đuổi anh ra ngoài sau.
Cái nồi to trên bàn là canh cá, Uyển Dư nhấp một ngụm, lập tức cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều là mềm nhũn..
Mùi vị thực sự không tệ chút nào! Chắc không phải là do Lục Minh Thành nấu ha ? Nghĩ đến đây, Uyển Dư liền hỏi: "Cậu trẻ, bữa cơm này không phải là anh nấu chứ? "Tôi không biết nấu ăn."
Lục Minh Thành dừng lại, rồi nói: "
Là đầu bếp từ Điểm Hương Lầu đến nấu."
Đâu bếp từ Điểm Hương Lầu? ! Uyển Dư nhấp thêm một ngụm canh cá.
Những người có tiên còn không thể đặt bàn trước ở Điểm Hương Lâu, đầu bếp của họ vậy mà lại đích thân qua đây nấu cho cô bàn thức ăn này sao? Cô nhất định sẽ không lãng phí nó! Uyển Dư ăn ngấu nghiến, khi ăn uống no nê, thì việc phải làm lúc này chính là đuổi người.
Ngay khi Uyển Dư đang băn khoăn không biết nói gì để đuổi Lục Minh Thành đi, thì chuông cửa vang lên.
Hai người chuyển phát nhanh đứng ở cửa mang theo một cái hộp lớn: "Cô Diệp, đây chuyển phát nhanh của cô, cô vui lòng ký nhận."
Uyển Dư ngờ nghệch ký tên trên chuyển phát nhanh, ngay khi cô định mở gói hàng ra xem bên trong hộp có thứ gì thì thì người đàn ông liền kêu lên.
Giọng nói trầm thấp, nghe không rõ lắm nên Uyển Dư không thể phân biệt ra đó là giọng của ai, nhưng cô thực sự sửng sốt trước giọng nói này.
Cô gân đây không mua bất cứ thứ gì trên mạng, tự nhiên lại nhận được một cái hộp lớn như vậy vốn dĩ đã lạ lùng rồi, bây giờ ở bên trong hộp sao lại có thêm giọng nói của người đàn ông? ! Nếu không phải Uyển Dư là một người vô thân kiên định thì cô thực sự nghĩ rằng mình đã gặp phải một sự kiện tâm linh.
Cô liếc nhìn chiếc hộp rồi bất giác lùi lại một bước, cô cảm thấy chiếc hộp lớn trước mặt giống như một quả bom hẹn giờ.
Sau khi suy nghĩ, Uyển Dư vẫn quyết định mở chiếc hộp ra xem bên trong là gì, cô thử đá vào chiếc hộp, bên trong chiếc hộp cùng lúc phát ra âm thanh.
Ngay lúc này, Uyển Dư đã gần như chắc chắn răng bên trong hộp có một người đàn ông đang sờ sờ sống! Lục Minh Thành cũng nghe thấy âm thanh bên trong hộp, lông mày anh khẽ cau lại, thấy Uyển Dư định mở hộp ra, anh nhanh chóng giữ lại đôi tay bé nhỏ của cô.
"Để tôi!"
Giọng nói không thể cưỡng lại ấy khiến Uyển Dư bất giác rút tay vê..
Trong lòng tim đập dữ dội, mặc dù Uyển Dư biết đây là điều xa xỉ, nhưng cái cảm giác được anh bảo vệ đó, thực sự rất tốt.
Uyển Dư lo lắng răng đây là quỷ kế chơi đùa khác của đám người Diệp Hiểu Khê, có thể đem đến nguy hiểm cho bọn họ, vì vậy cô nhanh chóng lao vào phòng bếp câm lấy con dao đi ra.
Nếu người trong hộp thực sự trong lòng có mưu đồ, cô sẽ liều mạng với anh ta! Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta làm hại đến chủ nhỏ, hai đứa nhỏ cùng Tô Trà Trà Chiếc hộp nhanh chóng được mở ra, một người đàn ông mặc bộ âu phục màu be từ trong hộp nhảy lên, ngay khi Uyển Dư muốn vung một con dao làm bếp về phía anh ta thì những bông hoa bằng nhựa trên tay anh ta lấp đây căn phòng.
"Lão đại, anh trở về rồi! Bất ngờ không! Có vui hay không nè!"
Hàn Tịnh vốn dĩ là muốn nhảy lên từ trong hộp, nhưng vừa rồi chân anh ta bị chuột rút, muốn làm động tác này thực sự có chút khó khăn.
Anh ta chỉ có thể lộn ngược chiếc hộp, rồi bò ra khỏi chiếc hộp một cách vụng về, chậm rãi.
Được giải thoát khỏi xiềng xích của không gian chật hẹp, Hàn Tịnh đột nhiên cảm thấy sảng khoái, đang vui vẻ tột độ muốn ôm Uyển Dư vào lòng thì vừa cúi đầu xuống, liền bắt gặp con dao làm bếp sáng loáng lạnh lùng trên tay Uyển Dư.
Hàn Tịnh là một người đầy lãng mạn, anh ta cứ nghĩ, nếu chính mình giả làm bưu phẩm gửi cho Uyển Dư thì sẽ làm rung động trái tim người thiếu nữ, sau khi cô nhìn thấy anh ta sẽ bất ngờ mà sà vào lòng anh ta khóc òa.
Lúc đó, anh ta sẽ hùng dũng ôm chặt cô nói một câu, Lạo Đãi đừng khóc.
Thật là lãng mạn nha! Anh ta đã tưởng tượng qua không biết bao nhiêu lần phản ứng của Uyển Dư khi thấy anh ta nhảy ra khỏi hộp.
Lân nào cũng là cảnh Uyển Dư rơm rớm nước mắt.
Thế nào cũng không ngờ đến, anh ta đã dày công tạo bất ngờ như vậy, lúc đối mặt không phải làm một cái ôm thắm thiết mà là một con dao sáng bóng.
Hàn Tịnh bị con dao trong tay Uyển Dư làm sửng sốt, anh ta bất giác lùi về phía sau một bước: "Lão đại, đừng kích động! Đừng kích động mạnh!"
Lúc này, Uyển Dư cũng nhận ra Hàn Tịnh, cô không khỏi bất ngờ kêu lên: "
Hàn béo? Sao lại là anh? Em còn cứ nghĩ là.."
Uyển Dư sợ mình sẽ vô tình làm tổn thương Hàn Tịnh nên nhanh chóng bỏ con dao sang một bên, hôm nay cô đã lần nữa kiểm tra thân thể, cô cực kỳ chắc chắn bản thân không hề phát sinh quan hệ với Lục Minh Thành, nhưng cho dù là như vậy, cô cũng rất khó mà chấp nhận Hàn Tịnh.
Cô đã cố gắng rất nhiều để yêu Hàn Tịnh, nhưng lại phát hiện bản thân toàn thất bại, nếu đã không yêu mà còn miễn cưỡng ở bên cạnh anh, điều này đối với anh và cô đều là một loại tổn thương.