Chiều thứ bảy Trần Thiên Nam còn đang ngáp dài, cửa phòng có tiếng gõ cửa, hắn ngáp dài bật dậy rồi đi ra mở cửa, đập vào mắt hắn là một người con gái rất cao, da trắng, mũi cao, xinh đẹp, Trần Thiên Nam giật mình.
- Rusi.
- Trần, tưởng anh đã quên em.
Ở bên ngoài còn thấy cả Thiện Nhân, Ruri, còn Kiều Loan đang nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn, Thiện Nhân có lẽ đang ăn cơm người nên không dám đắc tội với chủ tịch, giả vờ huýt sáo không có bỏ đá xuống giếng, chị em Thương Thảo gật gù, Lê Huyên Huyên cười híp cả mắt đánh giá Rusi từ đầu tới cuối, giống như đang đánh giá một thứ mới mẻ.
- Mọi người xuống chơi sao không báo trước gì cả? Để chủ nhà còn chuẩn bị.