Mở cửa phòng, Trần Thiên Nam đầu tiên là dùng niệm lực kiểm tra một vòng xem có thứ gì bất thường hay không, sau khi xác định căn phòng bình thường ném balo lên giường, lấy ra bộ quần áo đi tắm rửa, xong xuôi mọi chuyện đội mũ lưỡi chai lên, đeo khẩu trang kín, khóa cửa trong lại, nhảy ra ban công tầng ba lao mình biến mất vào trong con ngõ tối.
Ở nơi vùng biên giới giữa hai nước này tất nhiên không thể thiếu những chuyện trong bóng tối, xã hội đen hay xã hội đỏ gì đều có, chỉ là gắn thêm trên người một cái mác mà thôi, buôn hàng cấm, thuốc lậu không hề thiếu, dĩ nhiên sẽ có những thế lực lớn nhỏ khác nhau.
Quả nhiên Trần Thiên Nam đi vào một ngõ tối vắng vẻ, có hai người đang mua b·án m·a t·úy một cách trắng trợn, hàng bán cho con nghiện, không phải mối làm ăn lớn, Trần Thiên Nam xuất hiện làm hai người cảnh giác.
- Mày là ai?
Đối phương nói tiếng Lào, Trần Thiên Nam không hiểu, không có mất thời gian túm cổ thằng vừa bán hàng con dao găm trong tay dí vào cổ đối phương một cách nhẹ nhàng đầy tình cảm.