Gỡ bom không có giống như trên phim, cắt một cái là xong, chưa biết đâu là mạch điện chính, thứ hai là kiểu thiết kế kín, muốn tìm ra dây để cắt nào có dễ dàng, quả bom trong tay Trần Thiên Nam là kiểu thiết kế kín đáo, hắn có niệm lực muốn phân tích ra mạch chính của quả bom không có dễ dàng trong một thoáng được.
Còn hơn ba mươi giây, Trần Thiên Nam đánh giá xung quanh, nơi này đông đúc ném chỗ nào cho nó p·hát n·ổ đều không được, muốn cắt hắn có là cao thủ cũng chẳng thể giống trên phim, cắt bom dừng lại ở 1 giây, đây là đời thực không phải phim ảnh, còn chưa kể ai dám bảo đảm số đếm tới 0 mới nổ, rất nhiều kẻ thiết lập bom nổ ở ba giây, mười giây, ai mà biết được.
Trần Thiên Nam đánh giá lại năng lực của bản thân, vận dụng nội khí bảo vệ toàn thân, hay dùng niệm lực bao bọc, quả bom nổ ở gần kết quả đều là c·hết nhe răng, xác còn nguyên vẹn hay không còn khó nói, đừng nói đến chuyện mạnh mẽ ngạnh kháng vượt qua.
Tòa nhà trung tâm thương mại này có năm tầng, Trần Thiên Nam quyết định đem lên tầng thượng ném lên không trung, sức nổ sẽ lớn, nhưng không gây ra t·hương v·ong, nghĩ là làm Trần Thiên Nam đã ở cầu thang bộ đi lên tầng trên, dĩ nhiên có thang máy nhưng mà đợi bấm thang máy xong thì quả bom đã nổ được mấy lần rồi.
Trong cầu thang không có camera, hắn điều động niệm lực thân thể bay ngược lên trên, cánh cửa của tầng thượng đóng chặt, Trần Thiện Nam nội lực vận chuyển xuống chân một đá đạp mạnh ra, cánh cửa bung ra bay về một bên rơi loảng xoảng.