Trận chiến nào cũng có t·hương v·ong, đám thằng Quang dính vài gậy vào người, thằng Hậu sản bị ăn một gậy vào đầu đang được anh em khiêng đi, ra ngoài quán nước uống nước nghỉ ngơi.
- Cảm ơn tất cả mọi người.
Thằng Tú cận cúi đầu cảm ơn tất cả mọi người, chuyện này nguyên nhân chính là từ thằng Tú mà ra, anh em cùng tiến cùng lùi một trận chiến ăn không ít gậy típ vào người, đau đến nhe cả răng ra nhưng vẫn phải cố cười, lại đến phiên bàn luận chiến tích, nào là tao phang thằng kia, đánh thằng này, rôm rả cả quán nước.
- Cậu có sao không?
Tuyết đưa cho Trần Thiên Nam chai nước lọc lạnh, hắn lắc đầu nhận lấy chai nước rửa qua cái mặt, Tuyết nhìn Trần Thiên Nam trong lòng vẫn chưa buông được, cô thật sự thích chàng trai này, dù cho hắn đã có người yêu nhưng trong sâu thẳm của cô vẫn nhen nhóm hi vọng chưa hề từ bỏ, thở nhẹ một cái Tuyết mỉm cười nhìn đám người này, bạn bè? Đây thật sự mới gọi là bạn bè, sẵn sàng vì nhau mà trả giá...