Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Chương 92: Sư tôn lãnh tình cầu song tu (15)



Edt: Ở Đây Có JQ!

Beta: Tồ

Đông Phương Lẫm chưa bao giờ gần gũi với người khác  như vậy, lập tức kéo tay Tô Mê xuống: “Buông tay.”

“Ta không buông, nếu ngươi muốn thay quần áo, ta giúp ngươi, dù sao ta cũng là tiên lữ của ngươi, loại việc như thế sau này cũng phải làm.”

Nói xong, Tô Mê trực tiếp đem áo lụa trên người Đông Phương Lẫm kéo xuống.

Nhưng mà nhìn thấy thân thể nam nhân trước mắt trắng nõn như đậu hủ, mũi vẫn nhịn không được có chút nóng lên, gương mặt cũng dần dần đỏ, Tô Mê lập tức xoay người cầm áo lót và áo ngoài sạch sẽ: “Này, ta giúp ngươi mặc.”

Đông Phương Lẫm thấy  gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng: “Quần.”

“Ồ.” Tô Mê đem quần lót cầm qua, giúp hắn mặc quần áo.

Đông Phương Lẫm nhìn nàng một cái, lại nhìn nhìn quần của mình, hàm ý trong đó ngay cả tên ngốc cũng nhìn ra được.

Hắn đây là muốn cô cởi quần cho hắn sao?

Sắc mặt Tô Mê đỏ lên, giật mình, cuối cùng căng da đầu ngồi xổm xuống, run rẩy duỗi tay về phía thắt lưng.

Hô hấp ấm áp có chút dồn dập tinh tế phun vào nơi nào đó.

Đáy mắt Đông Phương Lẫm bỗng chốc trở nên sâu thẳm, trong đầu không khỏi bắt đầu nhớ lại đôi môi mềm mại như nước của nàng khi chạm vào mình, cảm giác vi diệu ấy, nháy mắt làm bụng dưới dâng lên ngọn lửa không tên.

Tô Mê cởi bỏ dây lưng, nghiêng đầu nhắm mắt lại, đột nhiên kéo xuống——

Vừa định đứng dậy, không nghĩ tới dưới chân đột nhiên mềm nhũn, cơ thể không giữ được thăng bằng, nàng lại ngồi xổm xuống.

Nhưng giây tiếp theo, xúc cảm kỳ quái từ nơi mềm mại nào đó đang cương lên, đúng lúc đánh trúng má cô, thân mình Tô Mê chấn động đột nhiên mở mắt ra.

Nhìn thấy thứ ngoài ý muốn ở trước mắt đang gật đầu với mình, cô bỗng nhiên trừng to đôi mắt phượng, sau đó “Phanh” một tiếng ngồi xuống đất!

“Ngươi, ngươi…….” Duỗi tay chỉ vào vật ấy, Tô Mê nói không ra lời.

Đụng chạm ngắn ngủi và sự rời khỏi đặc biệt hụt hẫng sau đó, làm cho Đông Phương Lẫm cau mày lại.

Hắn nhìn cái đó đang ngẩng đầu, lại quét mắt nhìn môi Tô Mê, rồi sau đó hờ hững thu hồi ánh mắt, mặc quần áo vào.

Tô Mê ngơ ngẩn nhìn sắc mặt thanh lãnh của Đông Phương Lẫm, nhìn thấy cử chỉ vô tình nhưng lại trêu người, nuốt nuốt nước bọt, đồng thời cảm thấy mũi càng ngày càng nóng.

Cuối cùng thấy hắn cong chân mặc quần lót, nửa bờ mông đặc biệt no đủ, nhịn không được bò dậy chạy trốn ra ngoài.

Đù má, gương mặt nam thần cấm dục như thế lại làm ra cái động tác câu nhân khiến cho nội tâm ngứa ngáy như vậy, mẹ nó thực sự quá kích thích!

……

Tô Mê chạy ra sau sườn núi, ước chừng gió biển thổi mười lăm phút mới ngăn chặn được thú huyết xao động trong cơ thể trở lại bình thường.

Đi vào phòng nhỏ, định nằm nghỉ ở trên giường một lát, lập tức cổ tay xoay chuyển, ngọn lửa từ đầu ngón tay Tô Mê xuất ra, bức thẳng tới ấn đường nam tử đang nằm trên giường.

“Ây da ——!” Nam tử ăn đau, từ trên giường ngồi dậy và đi theo đó là một âm thanh ma sát, gắt gao đè trán mình lại: “Đau quá, đau chết ta!”

Tô Mê cười lạnh, nhấc chân đá lên vị trí miệng vết thương trên hông hắn.

Sắc mặt nam tử kia trắng bệch, mồ hôi lạnh rơi xuống, lập tức ngẩng đầu căm tức nhìn Tô Mê: “Ngươi muốn mưu sát à, có tin ta phế ngươi hay không!”

“Ngươi và bọn Phượng Lan Nhi hợp mưu, hất nước bẩn lên người ta, chuyện này ta còn chưa tính với ngươi, ngươi lại muốn phế ta, được nha, hôm nay ta muốn xem thử ngươi rốt cuộc có năng lực này hay không.”

Dưới chân Tô Mê dùng sức, hung hăng dẫm lên miệng vết thương của hắn.

Nam tử vội vàng xoay người hít lấy một ngụm khí lạnh, nhưng càng thêm nghi hoặc.

Tô Mê làm sao biết được chuyện bọn họ vu hãm nàng?

Chẳng lẽ Phượng Lan Nhi đuổi giết mình không thành, đã đem chuyện này đổ hoàn toàn lên người hắn?

Đáng chết, thật sự độc nhất là lòng dạ đàn bà, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho chủ tớ bọn họ!

“Những chuyện đó không có liên quan gì với ta, ta chỉ là bị ma quỷ ám, lấy tiền làm việc, nói bậy về ngươi vài câu mà thôi, mọi người đều là đồng môn, không cần phải tàn nhẫn như vậy chứ.”

Tô Mê cười lạnh: “Thời điểm nói bậy về ta, sao không nghĩ tới ta và ngươi từng là đồng môn? Ta nói cho ngươi biết, Tiểu Trân đã chết, mấy tên đồng loã kia của ngươi cũng đã bị bắt hết, nếu không muốn bị ta đưa đi chịu hình, tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời.”

Sắc mặt nam tử lúc này đại biến, vội vàng ôm lấy chân Tô Mê: “Đừng đừng đừng, ta cái gì cũng đều nghe ngươi.”

Tô Mê vừa lòng thu hồi chân, ngay sau đó thừa lúc nam tử thả lỏng, lần thứ hai hung hăng đá đá vào miệng vết thương ——

“Ai u, đau đau đau, ngươi sao thế, sao lại đá ta?!” Nam tử cắn răng che miệng vết thương lại, vẻ mặt thống khổ.

Tô Mê cũng không nhìn hắn cái nào, xoay người ra khỏi phòng nhỏ.

Đơn giản thu thập đồ đạc, Tô Mê da mặt dày dọn vào phòng Đông Phương Lẫm.

Tuy rằng chủ nhà không muốn, nhưng gặp phải công pháp quấn người của Tô Mê, cuối cùng vẫn đồng ý để nàng dọn vào.

Có điều, Tô Mê và Đông Phương Lẫm không ngủ cùng nhau, mà là ở trong phòng nhỏ.

Nhưng cô cũng rất vừa lòng, cuối cùng có thể tiến thêm một bước ở cùng Đông Phương Lẫm, cũng thuận tiện trao đổi tình cảm hơn.

……

Tô Mê đắp chăn mềm mại, nằm trên giường, kêu gọi hệ thống.

“059, ra đây, chúng ta cần phải tâm sự thật tốt.”

“Tâm sự cái gì? Bổn hệ thống vội vàng lắm đấy.” Hệ thống 059 mặc một bộ quần áo ngụy trang, trong tay cầm một khẩu súng lục, xuất hiện trước mặt Tô Mê.

“Vội? Mi vội vàng đánh chân nhân CS?”

Hệ thống 059 điểm đầu nhỏ: “Thời gian của bổn hệ thống không nhiều lắm, hiện tại chiến đội đang ở trạng thái ngừng bắn, có chuyện gì thì mau nói đi.”

Tô Mê cạn lời một trận, gọn gàng dứt khoát nói: "Hệ thống nữ phụ kia của Phượng Lan Nhi quá lợi hại, thao tác khống chế nhân tâm đều có, vì sao ta làm nhiệm vụ lâu như vậy, từ trước tới nay kỹ năng trâu bò gì cũng đều không có, ta muốn xin gia tăng kỹ năng phụ trợ.”

“Ngươi là linh hồn mà bổn hệ thống rút sai, số liệu phân phối trên người vốn dĩ đều là chuẩn bị cho hàng xóm của cô, có chút kỹ năng và đại chiêu, cô không có quyền hạn chiếm hữu và sử dụng vĩnh cửu, khi tới 100 điểm tích lũy có thể lựa chọn sắp xếp hệ thống một lần nữa, đến lúc đó có rất nhiều kỹ năng tùy cô chọn.”

Hệ thống 059 dừng một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại nói: “Bản thân hệ thống có mang kỹ năng phục chế, lúc này cô ở vị diện Tu Chân, khi cô tiến vào ký thể thì sau đó sẽ học được tất cả thuật pháp, ở vị diện tiếp theo có thể sử dụng.”

Tô Mê nghĩ nghĩ, dường như xác nhận có khả năng, vốn dĩ cô không biết bơi, sau khi học xong, hiện tại quả thực không sợ nước.

Có điều……

“Nhưng mi vẫn không gia tăng cho ta một ít kỹ năng hữu dụng, mi cũng không biết, nếu không phải Đông Phương Lẫm kịp thời xuất hiện, thiếu chút nữa hôm nay ta đã bị người ta lột quần áo ngay tại chỗ.”

Vị diện tu tiên cường giả nhiều như vậy, cô chỉ là tên yếu gà không có bàn tay vàng, thật sự quá nguy hiểm!

“Được thôi, bổn hệ thống thêm cho cô thuật thôi miên rồi, cô cần luyện tập thêm, các bạn nhỏ còn đang chờ, bổn hệ thống phải đi, không có chuyện quan trọng, xin đừng quấy rầy.”

Hệ thống 059 mới vừa rời đi, Tô Mê đã cảm thấy trong đầu mình có nhiều hơn vài thứ.

Tuy rằng chưa tiếp xúc qua lĩnh vực thôi miên, nhưng cô biết, chỉ cần có đủ tinh thần lực, vận dụng chính xác thuật thôi miên, cũng có thể khống chế nhân tâm.

Nữ phụ trâu bò hò hét, nhóm người pháo hôi nghịch tập, về sau chúng ta hãy chờ xem!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.