Tôi đứng đợi ở cổng trường chờ đợi hai đứa nhỏ tan học. Đã hai năm rồi kể từ khi chuyện đó xảy ra. Sự thật đã được tiết lộ, anh trai cũng đã lấy lại được những gì vốn có của mình.
Còn tôi thì đã chuyển đến một hòn đảo nhỏ để sống, thi thoảng cũng có về thăm nhà. Tôi đã hạ sinh được hai đứa nhóc vô cùng đáng yêu cả hai đều là nam alpha. Bởi vì không có thời gian nên đành phải gửi hai đứa nhỏ tới mẫu giáo.
"Ba ba!!"
Phía đằng xa hai đứa nhóc cùng nhau chạy tới ôm chầm lấy tôi. Khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính cọ cọ vào chân tôi. Tôi đưa tay xoa xoa hai cái lông xù đang dính chặt lấy mình.
Hai đứa là sinh đôi nhưng lại khác trứng đâm ra nhìn cả hai đều không giống nhau. Sẽ chẳng ai lại nghĩ cả hai nhóc tì này là một cặp sinh đôi. Hiện tại chả cần phải xét nghiệm adn tôi cũng có thể biết được chúng là con ai.
Một đứa thì như phiển mini của Theo Lasper, đứa còn lại thì giống với Yến Phong. (3)
Tôi đã từng nghĩ đến chuyện nói cho họ biết về hai đứa trẻ, nhưng nghĩ lại thì đó không hẳn là một cách hay. Môi trường của hai người kia cũng khá phức tạp. Chi bằng để cho bọn chúng không biết họ. Chưa kể vị trí của tôi còn có thể bị lộ
"Mau đi thôi, ba ba đã chuẩn bị xong bữa tối cho cả hai đứa rồi."
"Vâng."
Mấy năm nay tôi và anh trai đã dần ít liên lạc hơn, quan hệ của chúng tôi cũng dần dần có khoảng cách. Theo Lasper đã quay lại trùng tộc và trở thành trùng vương. Cuộc xung đột giữa đế quốc và trùng tộc cũng đã chấm dứt. Còn về Mỹ An, sau khi tôi bị bắt cóc thì bà ta liền biến mất, tung tích cũng không rõ. Việc này không liên quan đến tôi chẳng chuyện gì phải quan tâm.
Hiện tại Hứa gia có thể được bình yên đã khiến tôi mãn nguyện. Cuộc sống của tôi cũng được tô thêm màu sắc khi cả hai đứa trẻ đến. Chúng chính là món quà mà thượng đế ban cho tôi.
"Ba ba!!"
Nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu lòng tôi dâng lên một nối ấm áp khó tả.
"Thức ăn đến đây!!"
Cuộc sống có thể mãi như vậy thì tốt, đấy là điều mà tôi đã nghĩ, còn sự thật thì khác.
Tôi sững sờ nhìn cảnh tượng hãi hùng trước mặt mình. Từ bao giờ? Sao họ lại biết chỗ này? Chẳng lẽ tôi lại để lộ vết tích gì sao? Rõ ràng ngoại trừ bố mẹ và anh trai thì đâu còn ai biết?!!
Tôi ôm lấy hai đứa nhỏ núp sau một căn nhà ờ gần đấy quan sát đám người đang đứng trước mặt cửa nhà mình.
"Ba ba đó là ai vậy?"
"Là bọn buôn người. Hứa Tiêu, Hứa Giai Yên cả hai đứa bây giờ đi ra ở tạm nhà bác hàng xóm để ba ba giải quyết việc riêng được chứ?"
Hai đứa trẻ ngoan ngoãn nói vâng rồi chạy về phía căn nhà đối diện.
Tôi biết cứ mãi trốn tránh mãi là một điều không thể. Tôi hít một hơi thật sâu rồi tiến lại gần ngôi nhà.
"Các người làm gì ở đây?"
Vừa nhìn thấy tôi đôi mắt của họ đều sáng bừng lên. Hứa Quân Dục liền chạy đến ôm lấy tôi.
"Anh Thần...thực sự là anh... anh còn sống..."
Tôi khó chịu muốn đầy Hứa Quân Dục ra, hẳn ôm tôi sắp đến mức nghẹt thở luôn rồi. Một bóng dáng quen thuốc lấp ló ra, là anh trai. Không chỉ vậy mà còn có cả Mục Y, Yến Phong, Theo Lasper và Kai đều có mặt ở đây.
"Anh trai tại sao...?"
Tôi còn kịp nói hết anh trai đã quỳ gối xuống. Tạo thành dáng cầu hôn và đưa ra một chiếc nhẫn.
"Thần Thần, em kết hôn với tôi nhé. Mấy năm quá tôi vì công việc mà không thể bận tâm tới em hiện giờ đã ổn rồi. "
"Em..."
Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ khiến tôi không thể ứng phó kịp. Theo Lasper bống đến bên cạnh tôi từ lúc nào không hay hắn nắm lấy tay tôi rồi hôn một cái.
"Thần Thần lấy tôi nhé, chỉ cần em trở thành hoàng hậu của tôi thì em sẽ có mọi thứ em muốn. Đặc biệt là hoa bình của đế quốc."
"Y anh là sao?"
Nghe đến đây sống lưng tôi liền lạnh lẽo, cái cảm giác áp bức vô hình gì thế này.
"Em thử nghĩ xem nếu như trùng tộc, đế quốc, và vương quốc người cá cùng chung hoàng hậu thì sẽ thế nào?"
Chung hoàng hậu? Điên, điên thật rồi, chuyện hoang đường như vậy sao có thể xảy ra?
"Hứa Thần em cũng biết là omega phải ở cạnh alpha nếu không sẽ phát điên, không thể kiểm soát được. Luật cũng quy định không giới hạn bạn đời cho omega, sáu alpha đều có thể kết hôn cùng một omega."
Yến Phong cũng tiến tới ôm lấy tôi từ phía sau lưng.
"Tiều Thần em cũng không muốn bọn trẻ không có bố đúng không?"
Thời khắc này, tôi cảm tưởng như bản thân mình đã bước vào một hố đen vô tận từ lúc nào không hay.
"Điên, tất cả mấy người đều điên hết rồi."
"Nếu chúng tôi có điên thì cũng là vì em. Kiếp này bọn tôi trả sẽ trả đủ cả gốc lẫn lãi cho em, Hứa Thần."