Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở

Chương 32: Cung yến



Thẩm Căng thật sự lo lắng. Nếu nàng nhớ không lầm, hiện tại lập trữ, Lang Vương danh tiếng rất lớn, không lâu sau đó sẽ lộ cất giữ long bào.

Hai năm nay Lục Trầm Chu lén lút lui tới với Lang Vương không ít, Tiết Hoài Tông qua lại với hắn, nàng sợ Tiết Hoài Tông sẽ bị lợi dụng, rước lấy tai ương lao ngục.

“Vâng, phu nhân nói ta đều nhớ rõ, quyết định sẽ không làm những chuyện… không nên làm.”

Tiết Hoài Tông buồn cười vuốt sống mũi Thẩm Căng một cái, người biết nói hắn cưới phu nhân, không biết còn tưởng hắn cưới phu tử, mỗi ngày nhắc nhở, sợ hắn ở quan trường lầm đường lạc lối.

Lại không biết trong lòng hắn tự có cân nhắc, mặc dù Thẩm Căng không nói, hắn cũng biết hai chữ "thanh liêm" chính là hoành phi chữ vàng của Tiết gia hắn, chỉ cần hắn làm quan một ngày, sẽ tuyệt đối không đập vỡ tấm hoành phi này.

Hắn làm việc ra sao, Ngự Sử đài trên dưới tất cả đều nhìn ở trong mắt, Tiết Thị lang khi còn sống nổi danh quan thanh liêm, đến thời điểm khảo sát, Tiết Hoài Tông nhảy một cái từ Giám Sát Ngự Sử lên tới Lục Phẩm Thị Ngự Sử, lên liên tục hai cấp, khiến cho Ngự Sử đài người người ca ngợi.

Vừa vặn quan gia mới có được đế cơ, thiết yến ở cung uyển, bá quan từ thất phẩm trở lên mang theo gia quyến tham gia ăn mừng, Tiết Hoài Tông dẫn Thẩm Căng tới.

Thẩm Căng kiếp trước là Định Bắc Hầu phu nhân, tham gia cung yến là chuyện thường xảy ra, lần này đến cung cũng không có chỗ thất lễ, vả lại nàng nhớ kỹ mấy gia quyến thần tử gần gũi Lang Vương, ngay tại lúc dự tiệc cố ý tránh đi, tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống.

Vừa mới ngồi xuống, liền nhìn thấy Lục Trầm Ngư và Liễu Uyển Nhu cách đó không xa cũng tay trong tay đi tới, bên cạnh còn có mấy tiểu thư thế gia đi theo.

Một đám nữ quyến nói nói cười cười, đang tìm một vị trí ngắm cảnh tốt đợi ngồi xuống thì trước mặt lại có một đống nữ quyến, cũng là quận chúa Toánh Dương và mấy người bạn gái.

Hai bên đều muốn vị trí gần đài ngắm cảnh nhất, nếu gặp phải người dễ nói chuyện thức thời, liền khiêm nhường nhường nhịn lẫn nhau.

Nhưng Lục Trầm Ngư và quận chúa Toánh Dương đều không phải là người thân thiện, Lục Trầm Ngư ỷ vào mình là tiểu thư phủ Quốc Công, huynh trưởng lại là Ngự sử trung thừa, đại hồng nhân nổi danh ngự tiền, bình thường đều dùng cằm nhìn người.

Quận chúa Toánh Dương chính là con gái của Lang vương, từ sau khi Thái tử bị phế, trong triều thanh thế của Lang vương và Tấn vương cao nhất, nàng cũng vì vậy mà đắc thế, ngày thường nói một không hai, rất uy phong.

Thẩm Căng mắt thấy Lục Trầm Ngư và quận chúa Toánh Dương vì tranh giành một chỗ ngồi mà bắt đầu tranh chấp, Liễu Uyển Nhu khuyên hồi lâu không được, khuyên can mãi mới kéo được Lục Trầm Ngư ra khỏi người kia, kéo đến chỗ ngồi bên cạnh Thẩm Căng.

Hơn mười năm qua Lục Trầm Ngư chưa từng bị tức giận như vậy, đến chỗ ngồi còn mắng chửi đĩnh đạc, nàng không mắnh quận chúa Toánh Dương được, đành phải mắng Liễu Uyển Nhu:

"Ngươi đã làm Hầu phu nhân mà vẫn vô dụng như vậy, vừa rồi mấy người các nàng liên thủ bắt nạt ta, ngươi không nói giúp ta thì thôi, ngược lại còn hủy uy phong người nhà, khiến phủ Định Quốc Công chúng ta mất mặt!"

Liễu Uyển Nhu bị nàng mắng đến trên mặt đỏ thành một mảnh, nhưng mà cố kỵ ở trong cung, rốt cuộc không dám nhiều lời, liền túm lấy ống tay áo Lục Trầm Ngư: "Bên này nhiều chỗ như vậy, ngồi chỗ nào không như nhau? Muội muội bớt giận, lát về chúng ta mua vòng tay bồi thường được không?”

“Hừ, trong phủ Quốc Công chúng ta loại vòng tay gì mà không có? Do tẩu tẩu xuất thân từ gia đình nhỏ, mí mắt nông, cả ngày cầm những thứ này làm bảo bối, ta cũng không hiếm lạ!"

Lục Trầm Ngư còn nhỏ tuổi, nói chuyện tàn nhẫn lại không lưu tình, Liễu Uyển Nhu mắt thấy Thẩm Căng còn ngồi ở bên cạnh Lục Trầm Ngư, lời vừa rồi nhất định bị nàng nghe hết, trong lòng vừa thẹn vừa giận.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.