Nam Chủ Và Vai Ác Đều Là Hài Tử Của Ta

Chương 25: Đại Bỉ (1)



“Ha hả, này……” Ti nghi miễn cưỡng cười một chút, quay đầu nhìn phía tộc trưởng.

Nhìn thấy tộc trưởng không có phản ứng gì, tựa hồ đồng ý cho hài tử của Lăng Tử Tịch dự thi, ti nghi đành phải nói: “Thỉnh Tử Tịch phu nhân cùng ba vị tiểu thiếu gia vào chỗ.”

Lăng Tử Tịch mang theo ba hài tử đứng ở một bên, ánh mắt khinh thường của Bạch gia mọi người sôi nổi hướng bốn người.

Lần này Lăng Tử Tịch mang bọn nhỏ tới, là hy vọng Bạch Tiểu Ly dự thi đi? Hừ, đạt được vị trí thứ ba đại bỉ có thể có tư cách đề cử tới Vu Khư Tông, Lăng Tử Tịch đỏ mắt cũng không có gì đáng trách.

Bất quá, Bạch Tiểu Ly còn chưa Ngưng Châu đi? Nếu lần này bọn họ tới để rước nhục, bọn họ cũng liền không khách khí.

Đối với lời này của mọi người, Bạch Tiểu Ly căn bản không tạo đủ uy hiếp, dù sao bọn họ cũng đều chán ghét một nhà Lăng Tử Tịch, vừa lúc xem chuyện chê cười một hồi.

Nhưng mà, mọi người nhìn người Bạch Tiểu Ly mặc tiên y màu trắng, thấy Bạch Tiểu Ly còn tuổi nhỏ, đã bị quần áo phụ trợ này long chương phượng tư (?), rất có phong thái của Bạch Mặc Hành năm đó, trong lòng đều có chút không thoải mái.

Ngày thường, Bạch Tiểu Ly ăn mặc mộc mạc, cùng hài tử nhà phàm nhân không khác gì, mọi người liền cũng đều bỏ qua hắn, hiện giờ vừa thấy, lại là đem quý tử xuất chúng nhất trong Bạch gia so không bằng.



“Hừ, bất quá là một kiện tiên y một trăm lượng thôi.” Có một đại hài tử tuổi cùng Bạch Tiểu Ly không sai biệt lắm ê ẩm nói.

Nhị đường bá Bạch Thừa Sơn đã hạ đại trận áp chế lên Bạch Tiểu Ly, lộ ra một biểu tình thâm trầm, may mắn hắn đã hạ đại trận áp chế lên Bạch Tiểu Ly, bằng không, Bạch Tiểu Ly chẳng phải là kính địch cùng con của hắn tranh đoạt vị trí thứ ba của đại bỉ Bạch gia?

Hắn tuy rằng đứng hàng lão nhị, nhưng lại sinh con trước, con hắn tuổi lớn nhất, là tiểu đồng lứa đại công tử Bạch gia, tên gọi là Bạch Tư Bác, mười hai tuổi, đã Ngưng Châu một năm, là tiền vốn hắn kiêu ngạo.

Phải biết rằng, bình thường người tu tiên, hai mươi tuổi, 30 tuổi Ngưng Châu có khối người, mười mấy tuổi Ngưng Châu, đã xem như phạm trù thiên tài.

Bạch gia bọn họ lợi hại nhất chính là Bạch Mặc Hành, bảy tuổi Ngưng Châu, chín tuổi được chưởng môn Vu Khư Tông thu làm quan môn đệ, là giai thoại của toàn bộ thành Thanh Hà.

Tuy so ra kém Bạch Mặc Hành, nhưng mười một tuổi Ngưng Châu, thanh danh đã có thể vang vọng Tú Kính Trấn!

Chờ Lăng Tử Tịch lôi kéo Bạch Tiểu Ly đứng yên, Bạch Tư Bác đi phía trước hơi hơi bước lên một bước, trên mặt mang theo tự tin, nói với Bạch Tiểu Ly: “Tiểu Ly đệ đệ, trong chốc lát so đấu hung hiểm, ngươi vẫn là không cần tham gia thì tốt hơn, miễn cho bị thương.”

Hắn mặt ngoài là quan tâm Bạch Tiểu Ly, nhưng ngữ khí kỳ quái, mặc cho ai đều nghe được ra, Bạch Tư Bác lời trong lời ngoài, đều là ám chỉ Bạch Tiểu Ly tu vi không được, tư chất kỳ kém, là phế vật xứng danh xứng thực.

Tức khắc, chúng tiểu công tử Bạch gia đều cười vang lên.

Đương Quy tránh ở tường chỗ, đứng xa xa nhìn, mặt trở nên tái, quý tử Bạch gia này, dám trưởng tử của chủ nhân như thế này, thiếu chủ nhân của hắn?

Đương Quy bước ra một bước, nhưng nhớ tới ánh mắt cảnh cáo mình không cần theo của Lăng Tử Tịch, lại sợ hãi bước trở về.

Vẫn là chờ Tử Tịch thiếu gia hoặc là thiếu chủ có nguy hiểm rồi lại ra tay đi.



Bạch Tiểu Ly nghe Bạch Tư Bác nói xong, biểu tình bình tĩnh, tựa hồ vẫn chưa bị lời châm chọc của Bạch Tư Bác ảnh hưởng. Hắn chỉ là nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Tư Bác, cặp con ngươi màu đen kia tựa hồ giống như u động sâu không thấy đáy.

Bạch Tư Bác chỉ là nhìn mắt Bạch Tiểu Ly liếc một cái, tâm tựa như lọt vào hàn động cực lạnh, một kính đi xuống trầm (?).

Như thế nào, như thế nào sẽ có loại cảm giác này? Đối mặt với Bạch Tiểu Ly, hắn thế nhưng sẽ hiện ra một chút cảm giác sợ hãi?

Bạch Tư Bác lui về phía sau một bước, trong lòng có chút hoảng loạn, nhưng lập tức bị hắn đè ép xuống.

Bạch Tuấn Tu nhà tam đường bá nhìn đến biểu hiện của đại đường ca Bạch Tư Bác, nhẹ nhàng cười một tiếng: “Đại ca, ngươi thật tâm khuyên nhủ Tiểu Ly, hắn không nghe cũng liền thôi, sao, còn dám nhìn ngươi như vậy?”

Bạch Tuấn Tu đứng hàng thứ tám, năm nay mười tuổi, vừa mới Ngưng Châu không lâu, cũng là người được Bạch gia chú ý có thể đạt vị trí thứ nhất.

Bạch Tuấn Tu một bộ dáng thiếu niên thiên tài kiệt ngạo tự tin, mặt mày linh động, lời này của hắn vừa nói ra, đã làm hạ thấp Bạch Tiểu Ly, lại châm chọc Bạch Tư Bác, mùi hỏa dược lập tức xuất hiện.

Trong chốc lát, mấy đường bá cùng Hạ Hầu Song không khỏi bắt đầu chờ mong biểu hiện của quý tử Bạch gia, đến tột cùng là Bạch Tư Bác đoạt giải nhất, hay vẫn là Bạch Tuấn Tu đoạt giải quán quân? Đến nỗi Bạch Tiểu Ly, nhất định chỉ có thể là người bị bọn họ hung hăng nghiền áp!

Các trưởng lão ở đây cũng đều nhìn Bạch Tuấn Tu cùng Bạch Tư Bác, gật gật đầu, lộ ra thần sắc vừa lòng.

Ti nghi hơi hơi mỉm cười, bước về phía trước một bước: “Tất cả mọi người đến đông đủ, hiện tại, ta tuyên bố, đại bỉ bắt đầu ——”

Đại bỉ rất đơn giản, thi chính là võ lực.

Bởi vì nhóm quý tử Bạch Gia tham gia đại bỉ có chút vừa mới Ngưng Châu, có chút còn chưa từng Ngưng Châu, lần đánh nhau gần nhất không có hiệu quả gì, thứ hai Bạch gia cũng sợ hậu đại quý giá của bọn họ bị thương.



Bởi vậy, thi sức mạnh mới là tốt nhất. (Chắc là thi kiểu ai khỏe hơn chứ k pải đánh đấm)

Tuy rằng bọn họ không phải võ tu, nhưng thuật pháp càng mạnh, vì thế võ lực cũng càng lớn.

Mấy cấp dưới Bạch gia đem một khối cự thạch chuyển đến,linh khí trên mặt cự thạch mờ mịt, rõ ràng đã bị sử dụng pháp thuật tác động.

Ti nghi giải thích nói: “Khối cự thạch này đều bị sử dụng pháp thuật tác động, nặng có ngàn gánh, nhiệm vụ của các ngươi chính là nhấc nó lên, sử dụng vũ lực, thuật pháp đều có thể, cử đến tối cao giả thắng lợi!”(?) .

Tức khắc, nhóm tiểu công tử Bạch Gia đều nóng lòng muốn lên thử.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.