Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 369: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 43



Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng rất có hứng thú

"Tê tê tê tê tê!"

Em cũng không biết! Ngủ một giấc tỉnh dậy cứ như vậy!

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

Em có thể biến to, cũng có thể thu nhỏ.

Tô Yên em có phải rất lợi hại hay không??

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn, một bộ dáng cầu khích lệ.

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng ngẩng đầu nửa ngày, nhợt nhạt cười

"Rất lợi hại."

Ngủ một giấc liền có thể biến to biến nhỏ.

Cho tới bây giờ, cô cũng chỉ gặp qua Tiểu Hồng bộ dáng này.

Sau đó cô lại hỏi

"Tiểu sâu đâu?"

"Tê tê tê tê tê"

Cậu ta còn đang ngủ, cũng không biết vì cái gì, trong không gian thật lạnh a.

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn, sau đó chậm rì rì quấn quanh cổ tay Tô Yên.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

Em không muốn vào trong không gian, em muốn ở bên ngoài ngốc.

Tô Yên nghi hoặc

"Em không phải thích ở nơi râm mát ướt lạnh sao?"

Tiểu Hồng không phục

"Tê tê tê tê tê"

Bên trong không phải một chút lạnh đâu, là rất lạnh rất lạnh.

Vốn dĩ, nó còn có thể ngủ thật lâu.

Nhưng là bên trong quá lạnh, liền đem nó đông lạnh đến tỉnh rồi.

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, có thể là có quan hệ cùng cục đá Tiểu Hồng ăn ở cái vị diện kia không?"

Nghĩ vậy, Tô Yên chọc chọc đầu Tiểu Hồng

"Phun lửa chị nhìn xem."

Tiểu Hồng mở ra miệng rộng

"Tê tê tê tê tê ~~~"

Ngô, có thể phun ra nước miếng, nhưng là phun không ra lửa a.

Tiểu Hồng nhìn chính mình phun nước miếng ở lòng bàn tay Tô Yên.

Nó làm bộ không chút nào quan tâm, chậm rãi dao động, sau đó vòng ở trên cổ tay Tô Yên một vòng, vững vàng treo ở mặt trên.

Chợt vừa thấy, còn tưởng rằng là một vòng tay hình con rắn.

Tô Yên tìm ra một tờ khăn giấy, lau nước miếng trên tay do Tiểu Hồng phun lửa thất bại nhổ ra.

Cũng không có đem Tiểu Hồng ném vào trong không gian.

Tùy ý nó treo ở trên cổ tay.

Sau đó, đi ra ngõ nhỏ, tiếp tục đi về phía trước.

Nửa giờ sau, Tô Yên đi vào một đống tiểu khu xa hoa.

Bị bảo vệ ngăn lại hỏi, lại gọi điện thoại cho Hướng Trùng xác nhận, sau đó mới cho Tô Yên đi vào.

Đi thang máy, lên tầng 20.

Ấn chuông cửa.

Thực mau, cửa phòng mở ra.

Một nam sinh mặc đồ ở nhà, hắn lớn lên cũng khá đẹp trai.

Trên người có một loại cảm giác mặt trời tỏa nắng.

Là cái loại bộ dáng của anh trai nhà bên.

"Tô Yên, em đã đến rồi. Vào đi."

Tô Yên đi vào.

Cô nhìn căn phòng này.

Phong cách trang hoàng nhẹ nhàng, lấy màu xanh trắng là chủ.

"Chỉ một mình anh ở?"

Cô dò hỏi.

Hướng Trùng cười gật đầu

"Đúng vậy"

Lúc nói, gãi gãi đầu, làm người cảm thấy an toàn vô hại.

Tiểu Hoa yên lặng bình phán.

Ân, là một loại hình thực dễ dàng khiến nữ sinh yêu thích.

Tô Yên ánh mắt đặt ở trên ngăn tủ, chỗ đó có một cái ly có phong cách khác lạ.

Trên sô pha gối ôm, còn có một ít đồ trang trí.

Tất cả, đều đang nói, trong phòng này còn có một chủ nhân khác nữa.

Hơn nữa hẳn là nữ sinh.

Hắn có bạn gái, hơn nữa cùng bạn gái ở chung.

Tuy rằng, Tô Yên cũng không hiểu, hắn vì cái gì muốn nói có một mình hắn ở.

Tô Yên ngồi ở trên ghế bên cạnh.

Hướng Trùng bưng một cái cái ly, từ phòng bếp đi ra, đưa tới trước mặt Tô Yên

"Uống nước đi."

Tô Yên chỉ là nhìn thoáng qua, không có động.

Cô chỉ chỉ ghế dựa đối diện

"Ngồi"

Lời cô nói khiến Hướng Trùng sửng sốt.

Sau đó, hắn ngồi xuống đối diện.

Hướng Trùng nhìn bộ dáng Tô Yên nhịn không được nói

"Em thay đổi rất nhiều, trở nên thật xinh đẹp."

Tô Yên nghi hoặc

"Anh tìm tôi tới, chính là vì khen tôi đẹp?"

Tô Yên khó hiểu phong tình

đánh gãy Hướng Trùng nguyên bản đang muốn ôn chuyện.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.