"Tống thị vệ có phải cảm thấy nói như vậy, bổn vương liền sẽ không bắt cô bóc hạch đào nữa?"
Tô Yên trầm mặc.
Hắn lại lần nữa nói
"Vì không muốn cho cô có thời gian suy nghĩ việc không đâu, bổn vương cảm thấy mình cần gấp đôi số nhân hạch đào mọi lần. Bóc không xong thì đừng ngủ nữa."
Tô Yên
"······"
Sớm biết vậy đã không nói.
Tuy rằng như thế, nhưng nàng vẫn sợ hắn ngã xuống.
Bèn duỗi tay ôm hắn.
Hắn đè trên người Tô Yên lẩm bẩm
"Bổn vương mệt mỏi, đưa bổn vương đi ngủ."
"Được, Vương gia."
Nói xong, nàng chờ hắn đứng dậy.
Lại phát hiện hắn vẫn dựa vào nàng như vậy, không định đứng lên.
Cho nên, nàng đưa hắn về phòng thế nào được?
Cuối cùng, giữa ôm kiểu công chúa và giữ một bên người, Tô Yên vẫn là chọn cái sau.