Ma Kết cầm tờ giấy hứng thú mỉm cười, cậu xoay lưng về phía lớp chờ những người khác phân đều tấm bảng đen trước mặt, rồi đặt phấn lên viết trên đó.
Cả lớp im lặng tập trung nhìn trên bảng, không gian yên tĩnh khiến tiếng phấn ma sát trên bảng cũng to hơn. Khi viên phấn cuối cùng được hạ xuống, bốn con người quay lại mong chờ nhìn về phía lớp mình.
Tập đoàn 10A1 khi thấy những cái tên trên bảng không khỏi phấn khích, có thể thấy những thứ được ghi trên kia đều nằm trong và ngoài khả năng của mỗi người.
Ngọc Tuấn lùi lại, nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Dương ra hiệu, cậu bạn cũng gật đầu đáp lại tiến thêm một bước. Bạch Dương nhìn xuống cả lớp nói: "OK, mình sẽ giới thiệu các tên thi đấu của lớp phó thể thao mình đây. Nếu bạn nào có máu hoạt động chắc chắc sẽ thích nó. "
"Đầu tiên là vượt chướng ngại vật. Yêu cầu của cuộc thi này rất đơn giản, gồm 4 người trong đó có 2 dự bị. Luật chơi như sau, 2 người sẽ hỗ trợ nhau trong lúc vượt qua những chướng ngại kia, đội nào có khả năng ăn ý và chỉ cần 1 trong 2 người đích sớm nhất là sẽ dành chiến thắng. Nghe có vẻ dễ đúng không?"
Bạch Dương nhìn những khuôn mặt hưng phấn đầy tự tin kia, rồi nhớ đến chướng ngại vật mà lớp trưởng bí mật cho mình xem hôm qua không khỏi đem ánh mắt đồng cảm về phía họ. Bạch Dương âm thầm cười trộm liếc nhìn những cánh tay mọc lên như nấm kia, giả vờ đau đầu lựa chọn.
Trong sự nhốn nháo kia, có hai con người cuối gầm mặt xuống mỉm cười. Một tiếng đập bàn ở gần cuối lớp vang lên, hàng chục ánh mắt hoang mang hội tụ về một điểm.
Sư Tử tự tin vuốt tóc lên nâng cằm nhìn xung quang lớp, còn Song Tử lấy tay che miệng cười nghiên người nheo mắt lại cả hai đồng thanh cùng nói: " Vượt chướng ngại vật? Khả năng ăn ý? Có lẽ hai người chúng tôi đủ khả năng này đây! Sư Tử bậc thầy trốn học leo tường từ cấp 1 đến cấp 2 chưa bị thầy giám thị bắt ( Thầy Xà Phu đã nhìn). Cùng với Song Tử luôn hiểu thằng thần kinh bên cạnh muốn làm gì. Tổ hợp Sử Song max level leo tường xin diện kiến mọi người. Chắc chắn bọn này sẽ đem giải nhất về cho lớp!"
" Đậu móe cút! Bớt làm màu, đi ra chỗ khác chơi. Không ai mướn hai người làm trò hề mất mặt lớp đâu!" Thay vì nhận được sự chấp thuận của cả lớp thì cặp đôi điên khùng này hứng chịu những cú đấm yêu của mọi người. Còn Song Ngư với Kim Ngưu ngồi bên kia lấy hai cuối sách che mặt mình lại, tỏ vẻ mình không quen biết hai thằng anh em từng mặc chung tã lót này.
Nghe những điều mọi người nói, Sư Tử không phục chút nào, cái danh hiệu leo tường chưa bị bắt này của cậu cảm thấy bị sỉ nhục vì thế thay vì nghĩ trước khi làm thì cái miệng của Sư Tử đã thành công khiến cả lớp im lặng: " Tao với Song Tử không xách được giải nhất về tay thì bao cả lớp ăn lẩu hai sản luôn."
Song Tử mở to mắt nhìn thằng bạn nối khố của mình, cậu sầm mặt định lên đớp nó một phát cho tỉnh ngủ thì lời nói của Bạch Dương như một sự phán xét của tử thần: " Chốt đơn Sư Tử và Song Tử hạng mục đầu tiên. Khà Khà Khà, nhớ cố gắng hết sức nha các tình yêu."
Sau khi nói câu đó, 30 mấy con mắt sáng bừng bừng nhìn hai người như nhìn hai nồi lẩu di động trước mặt họ. Sư Tử đơ mặt ra hối hận vì cái miệng của mình, còn Song Tử bay hết nửa cái linh hồn.
Bạch Dương vui vẻ liếm môi nói tiếp: "Ok đến trò chơi tiếp theo nào mọi người. Cuộc thi chạy tiếp sức 250m gồm 5 người chơi. Ai muốn đăng ký không nào?~~~"
" Mỗi người 50m sao? Tự nhiên cảm thấy người hơi mệt"
" Ê mày, bữa mày từng khoe giải nhất chạy nước rút mà"
" Lớp phó ơi, để tui chạy cho"
"Tui tui, thêm tui vào nữa"
" Ê Kim Ngưu, chú đi không?" Song Ngư đẩy đẩy vai thằng bạn đang ngáp ngủ bên cạnh.
Kim Ngưu lắc đầu tỏ vẻ mị say no với vận động mạnh, mị ngủ đây. Song Ngư phóng ánh mắt khinh bỉ về phía thằng bạn, cậu vươn tay thật cao hét lớn: " Lớp phó, để tui để tui!!!".
Cùng lúc đó một cánh tay cũng âm thầm đưa lên, Nhân Mã vừa lén bấm điện thoại vừa dơ tay lười biếng hưởng ứng theo lớp. Gửi được tin nhắn, cậu bạn liếc nhìn lên bảng thấy có tên mình trong 5 người trên kia thì trừng mắt nhìn con cừu kia.
Bạch Dương thấy vậy tưởng Nhân Mã rất cảm động nên đã nở nụ cười thật tươi cho một cái ngón cái yên tâm vì phía thằng bạn.
Bạch Dương ghi lại tên của những người trên bảng một lượt rồi đi về chỗ ngồi của mình. Song Ngư nhìn tên mình ở trên bảng thì rất háo hức, luyên thuyên với thằng bạn ngồi bên cạnh, mặc kệ hai con người mất hồn ngồi một đống đằng kia.
Bạch Dương ghi chép xong những cái tên cần chọn cho hai danh mục, nhường lại sân khấu cho Ma Kết. Cậu bạn thông minh nhìn cái tên nho nhỏ của mình trên bảng mà nước mắt trong tâm chảy ròng ròng. Cậu dê nhỏ nói:
"Cuộc thi vấn đáp! Đây là một cuộc so tài kiến thức của hai bên từ lĩnh vực tự nhiên đến xã hội, từ đời sống con người đến thị trường thế giới,... Năm nay chủ đề của chúng ta là phát triển đầu vào và ra của nước ta. Hai bên sẽ đưa ra ý kiến khác nhau, những giải pháp tốt nhất, giảm thiểu rủi ro cùng tiền bạc sẽ là thắng cuộc. Mỗi bên gồm có 3 người và 2 người dự bị. Ngoài 5 người đó ra, nếu có người thứ 6 tham gia đội đó sẽ bị loại."
Ma Kết mỉm cười đối mặt với một bầu không khí im lặng mà mệt tâm. Cậu rất muốn bám lấy người thầy đáng kính của mình mà xin nhường lại cái chức lớp phó này. Khó quá, bảo bảo muốn bỏ cuộc.
Xà Phu híp mắt nhìn phía lớp, hắn (giờ mình sẽ xưng vầy cho tiện nha) cũng đoán được rằng sẽ có kết quả này. Lúc họp giáo viên, thầy hiệu trưởng đưa ra đề tài này cũng khiến rất nhiều giáo viên chủ nghiệm khác phản đối. Hắn cũng thế như nhìn những học sinh đầy triển vọng trong danh sách, chủ ý của thầy hiệu trưởng đưa ra không phải là không khả quan nhưng tỉ lệ tham gia của 10 lớp năm nhất này có lẽ sẽ rất ít.
Đây là ngôi trường với tỉ lệ đậu tốt nghiệp 100%, nhiều quan chức lẫn doanh nhân cũng gửi con họ vào đây, tiêu biểu nhất là lớp hắn có hai đứa đến muộn một ngày. Rèn luyện khả năng bước vào xã hội thật nhanh chóng cho các mầm non này chính là một trong những tiêu chí của trường. Nhưng để cho ra được những tinh anh đấy thì chắc chắc sẽ phải đào thải một vài người để làm động lực cho bọn nhỏ phấn đấu. Tàn nhẫn nhưng trong cái xã hội ác nghiệt này là một điều bình thường.
Xà Phu không hi vọng bọn nhóc lớp mình phải bước chân vào nơi người ăn người lẫn lộn đó nhưng cũng mong tụi nó trưởng thành với bộ giáp vững chắc cùng với lưỡi kiếm sắc bén, được rèn dũa bởi kinh nghiệm cùng kiến thức dưới sự bảo vệ của ngôi trường này, để chiến đấu tồn tại ở cái thế giới xấu xa đó. Nào, lựa chọn của những mầm non nhỏ nhắn này là gì đây?
Tĩnh lặng, đấy là câu trả lời mà Ma Kết nhận ở hiện tại, cậu biết cái đề tài này rất khó khăn, theo thông tin mà Bạch Dương thăm dò, đã có hơn nửa khối 10 có ý định bỏ cuộc. Việc ngôi trường này thử thách học sinh theo nhiều khía cạnh khác nhau không phải là bí mật gì nhưng đề tài năm nay quá là khó. Ma Kết nghĩ, cậu cũng nên chuẩn bị tinh thần báo cáo với tổng phụ trách các sự kiện trong trường.
" Này lớp phó, ghi tên em với người ngồi bên cạnh này đi. Hai đứa em tham gia."
Bảo Bình ngồi bên cạnh đảo mắt qua nhìn Cự Giải nhưng không nói gì, mặc cho đứa em trai nhảy lớp kia tùy ý.
Sự chán nản bị đánh bay bởi hi vọng, Ma Kết vui vẻ ghi tên hai người lại, tuy nhiên vẫn còn thiếu một chỗ trống chính thức nữa.
" Ma Kết ơi, ghi tên mình nữa. " Thiên Bình sau một hồi nghĩ ngợi cũng quyết định tham gia vụ này, mặc dù mấy cái về kinh tế chính trị gì đó cậu cũng không biết nhưng nếu về nhà tìm hiểu chắc cũng chấp vá được.
Trái tim ưu sầu của Ma Kết cuối cùng cũng yên tâm, cậu ghi thêm tên hai người dự bị nữa rồi lui xuống.
Bên văn nghệ của lớp khá là được hưởng ứng, vì mọi người đồng quan điểm ý kiến đều là tiết mục nhảy hiện đại nên lựa chọn người tham gia khá là nhanh. Lớp trưởng thu lại tờ giấy ghi tên của mọi người, gật đầu đưa lên cho người thầy đáng kính kia.
Xà Phu nhìn những cái tên được lấp đầy trong danh sách kia mà hài lòng, ngoài mặt thì bình tĩnh gất đầu nhưng trong lòng đã muốn chạy qua phòng giáo viên đi khịa những người đồng nghiệp trường mình.
Sau một hồi thảo luận, tiếng chuông vang lên chất dứt buổi thảo luận của lớp. Xà Phu liếc nhìn đồng hồ trên tay mình rồi chậm rãi rời khỏi lớp dưới tiếng hô nghiêm của lớp trưởng. Tiết học đầu tiên trong ngày bắt đầu, có mấy đứa nhìn lại thời khóa biểu, thấy môn ngữ văn thì lại ngán ngẩm than trời đất.
Giáo viên đã vào lớp, tiếng ca thán kia cũng biến mất để lại những âm thanh xột xoạt của những chiếc bút ma sát trên giấy, âm thanh của những trang sách, vở được lật qua, tiếng ngáp ngắn dài của những con cú đêm cày game đến sáng.
Cuối cùng 2 tiết ngữ văn cũng trôi qua, những con người đã từng năng nổ vào đầu giờ sinh hoạt hiện tại như cái xác khô nằm trườn ra trên bàn, ghế. Ngoại trừ mấy tên học bá vẫn sáng mắt ghi ghi chép chép vào vở. Xử Nữ thở một hơi bay nửa cái linh hồn đang co giật mắt nhìn tên quái dị bên cạnh mình, cậu mím môi câm nín trước tinh thần học tập của bạn nhỏ Ma Kết này. Nếu mà cậu dắt tên học bá này về nhà, thì chắc chắc người mẹ thân yêu của mình sẽ làm một bài thơ so sánh dài trăm trang quá.
Sau đó, Xử Nữ lại nhìn thấy một học bá nữa cũng đi qua, bốn con mắt không ngừng tỏa sáng, hăng hái thảo luận phân tích nguyên một bài văn bản mới học. Cậu bạn bị tri thức tát một cái vào mặt khiến sự hổ thẹn với ba mẹ trong lòng dâng lên. Thở dài một hơi, cuối cùng Xữ Nữ cũng từ bỏ giấc ngủ giữa giờ giải lao, xách mông qua bên cạnh bạn cùng bàn. Ma Kết đang đắm mình vào tri thức cùng với Thiên Bình thì bị một cái kéo nhẹ tỉnh lại, cậu nghiêng đầu nhìn Xử Nữ đang ngại ngùng chỉ vào câu hỏi mà cô đã giao trước khi ra khỏi lớp.
" Này, câu này tui không hiểu lắm, chỉ dùm được không?" [Vì chưa thân mấy nên không xưng mày tao được nhưng khi thân sẽ đổi cách xưng]
Ma Kết với Thiên Bình nhìn nhau, vừa bất ngờ cũng vừa vui vẻ rất nhiệt tình chỉ cho Xử Nữ các mẹo trong văn bản này.
Cùng lúc đó, Song Ngư, Kim Ngưu, Nhân Mã cùng với Bạch Dương lết xuống bàn của hai con người hồn lìa khỏi xác kia. Vì không đủ chỗ ngồi nên bốn đứa quyết định kéo cái xác kia xuống dưới nền nhà ngồi luôn. Kim Ngưu lấy ra mấy bịch bánh cua chia cho mọi người, Nhân Mã với Bạch Dương nhận lấy rồi nói chuyện làm quen với nhau chờ hồn của hai đứa kia qua về.
Không tới năm phút, đôi Sử Song này ngửi được mùi bánh liền giật ngay bịch bánh ở hai đứa gần cạnh mình nhất ăn lấy ăn để. Bạch Dương và Song Ngư nhìn cái tay trống không của mình liền bình tĩnh nhận lấy bánh Kim Ngưu đưa qua. Song Tử nuốt xong miếng cua cuối cùng liền nhào qua kẹp cổ thằng bạn.
" Con beep beep mày, thằng beep.! Mày hại tao rồi!" [Vì sợ sẽ có độc giả tuổi còn nhỏ nên mình sẽ hạn chế những ngôn từ tục này nha]
" Éc..khụ....khụ...Móe để tao thở đã!"
"%$#^&(%$#$#^^*##^%##$%"
Bốn đứa gặm bánh nhìn hai con người đang nhào vào nhau trở thành một cuộn len bự kia, đợi khi cả hai hết sức Song Ngư lên tiếng:
"Anh họ, giờ danh sách cũng đã nộp thì thôi cố gắng vậy"
Kim Ngưu gật đầu đồng ý: " Một nồi lẩu lớn cho hơn 40 ngươi người đấy bro, tao thiết nghĩ mày nên chấp nhận số phận đi"
Bạch Dương vui vẻ nhìn người mang họa hận không thể đổ thêm dầu vào lửa: "Tao nghe lớp trưởng nói năm nay chướng ngại vật khó lắm nha. Cũng có 2 lớp trống mục này rồi đó. He he he he."
Nhân Mã quái dị nhìn thằng bạn bên cạnh mình mà xê mông ra xa: " Dù sao thì tao thấy bọn mày gáy to lắm mà, phải để cho cả lớp thấy bọn bây ghê như thế nào chứ. Tao nghe nói trường mình nhiều gái xinh lắm, biết đâu xong cái lễ hội này có được nick fb của nhỏ nào thì sao?"
Nghe đến thế Song Tử như được buff thêm máu, giơ tay giơ chân sẵn sàng xông ra trận liền. Sư Tử không dễ dụ như thằng bạn, trong đầu đang lập ra những địa điểm gần nhà có thể luyện tập được.
Bốn người liếc mắt nhau, ngầm tán thưởng lời nói của đối phương. Thế là trong góc lớp, có một nhóm đang hăng say thảo luận chuẩn bị cho thử thách sắp tới.
Bảo Bình trầm lặng gõ cây bút xuống bàn chầm chậm nói: " Mày biết ông già sẽ đến đây vào cái ngày lễ hội diễn ra chứ."
Trái với khuôn mặt lạnh tanh đó thì Cự Giải lại mỉm cười nhẹ nhàng nói: " Đừng xưng mày tao, nghe xa lạ quá, với lại dù sao anh em ta cũng chảy chung cái dòng máu đáng nguyền rủa đấy mà."
Bảo Bình rũ mắt xuống từ chối nghe theo: "Đừng làm cái bộ mặt anh em một nhà đó nhìn tao, mày chối bỏ cái họ Bảo này thì không có quyền nói cái từ " chung dòng máu đó ". Nhận được câu trả lời của người anh trai cùng cha khác mẹ này, Cự Giải không tức giận, thản nhiên nghịch ngón tay của mình:
" Cùng là đồng minh trên một chiếc thuyền, ít ra ta phải diễn cho tốt chứ. Em với anh đều cùng một mục tiêu hết mà. Sau khi chiếc thuyền này cập bến an toàn, lúc đó chúng ta sẽ nói đến chuyện đó sau. Hiện tại trước mắt phải nghĩ cách để qua được cái trò chơi nhỏ này của trường đã."
Bảo Bình nhíu mày, cậu không ngờ bàn tay của ông già lại vươn xa đến vậy. "Anh em đấu đá nhau hay là trợ giúp nhau?" Điều này Bảo Bình không nắm chắc nhưng cậu biết thứ ông già đó muốn là một người thừa kế hoàn hảo.
Một con sói thầm lặng và một con cáo gian xảo đang bắt tay và đưa lưng về phía nhau. Không cần cử chỉ hay giao tiếp họ biết người kia sẽ không phản bội mình. Nhìn vào khu rừng đang được bao trùm bởi tầng tầng mây đen kia, mỗi người hai hướng, đều bước chân vào nơi nguy hiểm này nhưng chắc chắc đích đến của họ đều cùng một nơi. Xuyên qua bóng tối mới thấy được ánh sáng. Bước qua nguy hiểm mới thấy được sự an toàn. Thời gian sẽ nói lên tất cả.
Thiên Yết nhìn những tụ bài biến đổi liên tục kia, liếm đôi môi nhợt nhạt của mình, chỉ mình cậu biết được những con người đang núp sau vẻ mặt được tạo dựng kia. Tùy ý nhất một lá bài trong đó, Thiên Yết nhắm mắt thả lỏng cơ thể như chờ đợi một điều gì đó đang tới. Có lẽ không chỉ họ mà chính bản thân mình sẽ bị cuốn vào những chuyện sắp đến. Dù không ưa gì người cha của mình nhưng ông ấy nói đúng một câu: " Chúng ta không thể chuẩn bị cho những thứ trước mắt nhưng thay vì tốn sức nghĩ cách thì hãy chờ đợi đón nhận nó: Binh đến tướng chặn."
- -----
Có vẻ vài dự liệu của tôi nó không được diễn ra như ý nhưng bộ truyện này nhất đinh phải hoàn.
- ---
Thiến Yết ném kịch bản xuống: " Cái gì mà phân cảnh của tôi ngắn ngủn vậy?"
Tác giả lau mồ hôi: " Bình tĩnh, mấy chương sau sẽ cho chú lên sàn nhiều hơn. Yên tâm."