“Thầy Mục thật lợi hại, cua được Vương Hinh Vũ về tay rồi”, Hoàng Vô Cực hóng hớt được chuyện hay, hâm mộ nói.
“Các ngươi thì biết cái quái gì? Ta chưa từng thấy người phụ nữ nào mà thầy Mục không chiếm được. Tiêu Doãn Nhi là đại mỹ nữ của học viện Thất Hiền chúng ta phải không? Người ta là cao thủ trên long bảng, chẳng phải cuối cùng vẫn trở thành vị hôn thê của thầy Mục sao?”
Cảnh Tân Vũ cười nói: “Tiêu Khánh Dư, ngươi làm em vợ phải để ý kỹ thầy Mục. Nhỡ sau này thầy ấy được nhiều người để ý tới, đừng để tỷ tỷ ngươi bị cướp mất cái danh phu nhân này.”
"Biến đi, cút sang một bên. Các ngươi thì biết cái gì?"
Sau khi kỳ lân Thanh Ngọc Hoả trong người Tiêu Khánh Dư bị thu phục, hắn ta cũng trở nên cởi mở hơn hắn.
"Mối hôn sự này vốn là giao dịch lợi ích, còn chưa biết có thành hay không. Thầy Mục của chúng ta đã có một vị hôn thê, nghe nói xinh đẹp tuyệt trần, nhưng mà hình như..."
“Hình như cái gì? Mau nói ra xem..."
Nghe thấy Tiêu Khánh Dư nói vậy, mấy người còn lại lập tức nổi lên hứng thú, vội vàng gặng hỏi.
“Nhưng mà hình như vị hôn thê của thầy Mục đến Thánh Đan Tông rồi, tình hình cụ thể ra sao ta cũng không biết. Trời ạ, đừng hỏi nữa. Chúng ta phải chiêu mộ học viên mới, lần này phải tranh thủ mời được mấy người có thiên phú”.
“Bỏ đi thôi!"
Hiên Viên Giá nhếch miệng nói:" Mỗi lần học viện tuyển chọn học viên mới đều phải trải qua ba vòng kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong, học viên được tuyển sẽ tự chọn lớp. Tính trong Lôi Phong Viện của chúng ta, chắc chắn mấy lớp cao cấp kia sẽ được chọn trước rồi mới đến lượt chúng ta. Hai ngày này chúng ta không có chuyện gì làm đâu”.
“Không thể nói như thế, lỡ như mèo mù vớ được cá rán thì sao?”
“Đáng tiếc thật, nếu Tô Hân Nhiên và Lăng Vũ Nguyệt ở đây thì tốt biết mấy. Lúc nào mỹ nữ cũng có thể hấp dẫn người khác!”, Hoàng Vô Cực thở dài than vãn.
“Hoàng Vô Cực, ta phát hiện càng ngày ngươi càng muốn ăn đòn đấy!”
Cảnh Tân Vũ lại nói tiếp: “Bây giờ Cổ Vũ Phàm đi theo đại sư Hồng Trần học luyện khí mỗi ngày. Lăng Vũ Nguyệt thì đi theo đại sư Mạt, Tô Hân Nhiên học luyện đan với lão Cam. Cái tên Mục Phong Hành kia thì lúc nào cũng giống như đại hiệp cô độc vậy. Lâm Chấp thì quá tẻ nhạt. Đến cả thầy Mục cũng được mỹ nữ chào đón. Chỉ còn mấy người chúng ta phải chịu khổ ở đây!"
“Này, ta muốn hỏi một chút, đây là nơi chiêu mộ học viên của lớp chín trung cấp phải không?”
Mấy người đang mái trò chuyện thì bỗng nghe thấy một giọng nói sang sảng vang lên.
“Xin hỏi ngươi là..."
“Chào các vị học trưởng, ta tên là Mặc Dương, tới từ thành Bắc Vân. Xin hỏi đây có phải là lớp chín trung cấp của thầy Mục không? Ta tới đăng ký gia nhập lớp chín trung cấp!”
Mặc Dương?
Thiết Phong nghe thấy chàng trai trước mặt tự giới thiệu, lập tức trợn tròn hai mắt, đẩy đám người Hoàng Vô Cực, Cảnh Tân Vũ ra.
“Ngươi tên là Mặc Dương?”
“Đúng vậy, đây là giấy chứng nhận vượt qua kiểm ra của ta!”
Mặc Dương lấy ra một tờ giấy màu vàng cũ.
Trên đó liệt kê các thành tích kiểm tra.
Cảnh Tân Vũ đang định lấy về xem thử, Thiết Phong đã hất cậu ấy ra, cười lớn nói: “Không cần xem nữa, ha ha..."
“Mặc Dương, ngươi là Mặc Dương, đứng đầu ba vòng kiểm tra của Lôi Phong Viện. Khả năng lĩnh ngộ kiếm ý ít nhất là kiếm ý viên mãn. Ta biết ngươi!"
Cái gì?
Mấy người Hoàng Vô Cực, Cảnh Tân Vũ và Hiên Viên Giá nghe thấy lời Thiết Phong nói đều trợn mắt há mồm, vẻ mặt khó tin.
'Đứng đầu ba vòng kiểm tra?
'Vòng nào cũng đạt hạng nhất?
Tên nhóc này uống phải thuốc thần gì đúng không?
Khi học viện Thất Hiền chiêu mộ học viên, mỗi viện đều tự tổ chức các cuộc thi riêng. Các học viên thi đỗ của từng học viện đều được tự lựa chọn lớp thích hợp với bản thân.
Mặc Dương đứng đầu cả ba vòng thi của Lôi Phong Viện, kiếm thuật thần kỹ biến hoá khó lường.
Nghe nói trong lúc kiểm tra, thầy giáo lớp đặc biệt của Lôi Phong Viện đã chủ động chào mời nhưng lại bị Mặc Dương từ chối.
Mà giờ đây, đánh chết bọn họ cũng không tưởng tượng nối Mặc Dương lại tới lớp chín trung cấp! Kiếm ý là cái gì?
Đó là ý cảnh mà một vị kiếm khách tha thiết mơ ước.
Kiếm ý bao gồm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, đỉnh phong. Mà hiện giờ, kiếm ý của Mặc Dương ít nhất phải đạt tới cấp viên mãn.
Thiên phú kiếm thuật như vậy đúng là xưa nay chưa từng có, chỉ sợ sau này cũng không có người thứ hai.
Đám người Hiên Viên Giá, Cảnh Tân Vũ, Hoàng Vô Cực và Tiêu Khánh Dư nhặt phiếu thành tích bị Thiết Phong hất bay xuống đất, ai nấy đều trợn tròn mắt.
'Đây đúng là yêu nghiệt!
Không ngờ lại từ chối lớp đặc biệt, chạy tới lớp trung cấp.
“Này Mặc Dương, tại sao ngươi không chịu gia nhập lớp đặc biệt? Đó là căn cứ của các cao thủ trên linh bảng của Lôi Phong Viện, hội tụ toàn bộ các yêu nghiệt có thiên phú xuất chúng nhất của Lôi Phong Viện chúng ta đấy!"
“Ồ? Vậy sao? Nhưng mà ta không có hứng thú!”, Mặc Dương gãi đầu cười đáp: “Ta tới để tìm sư phụ!"
Sư phụ?
“Thế sư phụ ngươi là ai?”
“Mục Vỹ!”
...
“Thầy Mục, học trò này của ta đã bị nhiễm Bách Bộ Thanh Vân Tán, có lẽ trông hơi..."