Mục Thần Ký

Chương 32: Được gặp Thần Thương



Tần Mục sởn cả tóc gáy, không chút nghĩ ngợi liền giơ tay chộp vào linh kiếm này, lập tức lòng bàn tay đau nhói, bị linh kiếm đâm bị thương.

"Mục... "

Tư bà bà không nhịn được kêu lên một tiếng, lại bị trưởng thôn trừng một cái, không dám nói tiếp.

Tần Mục nắm lấy linh kiếm này, linh kiếm nhảy nhót trong lòng bàn tay hắn, làm cho bàn tay của hắn xuất hiện càng nhiều vết thương, khiến lòng bàn tay be bét máu thịt, nhưng nguyên khí của hắn hùng hồn, bảo vệ bàn tay, không để cho thanh kiếm này chặt đứt bàn tay mình.

Nhưng mà sau một khắc, linh kiếm thứ ba thoát ly hàng kiếm, sau đó là thanh thứ tư, thanh thứ năm!

Ánh mắt Thiên Thu lấp lóe, thắng cục đã định, Tần Mục nhỏ tuổi hơn hắn, có thể tu luyện đến một bước này đã rất là không yếu, thế nhưng, Tần Mục dù sao chỉ có hai cái tay, có thể tóm được mấy thanh kiếm?

Đột nhiên, con ngươi của Thiên Thu co lại, hai tay Tần Mục liên tục chộp, vậy mà như mấy chục cánh tay dài ra, nắm hết từng thanh từng thanh linh kiếm của hắn!

Kiếm của hắn còn chưa đâm ra đã bị Tần Mục nắm lấy chuôi kiếm!

Thức thứ tám trong Lôi Âm Bát thức, Thiên Thủ Phật Đà!

Sắc mặt Thiên Thu hơi thay đổi, tia nguyên khí run run, từng thanh linh kiếm trong tay Tần Mục cũng đang kịch liệt nhảy lên, gần như muốn thoát khỏi bàn tay Tần Mục, cùng lúc đó, mấy linh kiếm khác cũng dồn dập đâm về phía hai mắt và yết hầu của Tần Mục!

Giờ phút này, hai tay của Tần Mục nắm lấy chuôi của năm thanh kiếm, còn sót lại bảy thanh kiếm, bảy thanh kiếm này tập trung lại rồi đâm tới, tiếng kiếm xì xì xì xoay tròn trên không trung, tựa như con thoi, thế tất xuyên thủng đầu của hắn, phá cổ họng của hắn thành một cái lỗ to!

Tư bà bà không dám nhìn, đột nhiên Tần Mục quát lớn, nguyên khí cực kỳ thô to phá thể lao ra, cuốn dao mổ lợn sau lưng lên rồi bổ xuống.

Leng keng --

Bảy thanh kiếm này cơ hồ bị chặt đứt cùng một lúc, đồng thời rơi xuống đất!

"Tia nguyên khí to như thế!"

Trong lòng Thiên Thu thất kinh, một đao này của Tần Mục đột nhiên xuất hiện khiến hắn không kịp phòng bị, hơn nữa tia nguyên khí của Tần Mục căn bản không hợp với lẽ thường, to đến đáng sợ, sức mạnh ẩn chứa trong đao cũng lớn đến kỳ cục!

Mà thanh dao mổ lợn kia cũng sắc bén lạ thường, sắc bén hơn cả linh binh, lại cứng và dẻo hơn.

Sức lực của Tần Mục mạnh mẽ như vậy, lại thêm sự sắc bén vô cùng của dao mổ lợn, chặt đứt bảy thanh linh kiếm của hắn dễ như ăn cháo!

Sự khiếp sợ trong lòng hắn còn chưa thối lui thì đột nhiên Tần Mục rung tay, ném năm thanh linh kiếm đang cầm trong tay về phía hắn, linh kiếm phá không, tiếng vang vù vù, tốc độ nhanh đến khó có thể tưởng tượng.

Thiên Thu lại lộ ra nụ cười, giơ bàn tay lên, tia nguyên khí gào thét lao ra, cuốn tới năm thanh linh kiếm kia, đồng thời trong kiếm nang lại có mấy thanh linh kiếm bay ra.

Kiếm nang của hắn nhìn thì không lớn, hẳn là không mang được bao nhiêu đồ vật, nhưng lại liên tục có linh kiếm bay ra, cực kỳ quái lạ.

Không ngờ, tia nguyên khí của Thiên Thu vừa quấn quanh năm chuôi linh kiếm đang phóng tới thì sắc mặt lập tức thay đổi, nguyên khí khủng bố của Tần Mục vậy mà giấu trong thân kiếm, cuồn cuộn dâng trào, tia nguyên khí của hắn còn chưa kịp giữ lại linh kiếm liền bị đánh tan!

Phản ứng của Thiên Thu ngược lại cũng nhanh, mấy thanh linh kiếm bay ra từ kiếm nang kia lập tức hướng về năm thanh linh kiếm đang phóng tới và chặn chúng lại.

Cũng trong lúc đó, Tần Mục cất bước xông về phía trước, Thiên Thu lập tức chỉ tay ra sau lưng, lại là một thanh linh kiếm bắn ra, đón lấy Tần Mục!

Trong miệng Tần Mục truyền đến một âm thanh kỳ dị, âm thanh rất ngắn, thoáng một cái là xong, nhưng lại ẩn chứa âm luật khó hiểu, quái lạ, kỳ dị, âm tà, kèm theo âm thanh chính là ấn pháp của thiếu niên này, ấn hình Niêm Hoa (trong Phật giáo), cách Thiên Thu khoảng chừng một trượng thì đánh ra một ấn!

"Tát ma da!"

Thiên Thu chỉ cảm thấy chưởng phong đập vào mặt hắn, nhưng không có uy lực, đang muốn tập trung đỡ năm thanh linh kiếm kia thì đột nhiên linh hồn bay ra khỏi thân thể, bị hút vào trong lòng bàn tay của Tần Mục, không khỏi sợ đến hồn phi phách tán.

Đốp! Đốp! Đốp! Đốp! Đốp!

Liên tục năm âm thanh nhẹ vang lên, không có sự khống chế của hắn, năm thanh linh kiếm kia lần lượt bắn vào người hắn, mang theo thân thể của hắn bắn lên cao, rơi về phía sau.

Đùng --

Cột cờ cửa hàng thịt ở giữa thôn lay động một chút, thi thể của Thiên Thu bị treo ở phía trên, đầu rủ xuống, không nhúc nhích.

Lòng bàn tay của Tần Mục còn đang chảy máu, đột nhiên mạnh mẽ nắm chặt, tiếng huyết tương vỡ vang vọng, linh hồn Thiên Thu trong lòng bàn tay cũng bị hắn bóp nát.

Thiên Ma Tự Tại ấn, chuyên diệt hồn phách.

Tần Mục xoay đầu lại, lộ ra nụ cười: "Bà bà, ta thắng."

Tư bà bà yên lòng, lập tức giận dữ: "Tiểu tử thúi, con làm tay bị thương, lát nữa ta đánh chết con! Không được lau máu trên người, áo quần mới làm mà bị bẩn giặt không sạch thì ta cũng đánh chết con!"

Ánh mắt trưởng thôn sâu lắng rơi trên người Mộc Bi Phong ngồi trước mặt, nói: "Mộc huynh, đệ tử của ngươi đã thất bại, có nên đưa hắn xuống, mặc áo liệm rồi đặt vào trong quan tài hay không?"

Mộc Bi Phong ngẩng đầu, nhìn thi thể Thiên Thu bị treo trên cây cột, lắc đầu nói: "Ta sẽ mang thi thể của nó trở lại, an táng tốt cho nó. Ngược lại vị tiểu ca này rõ ràng có tu vi vô cùng thâm hậu, nhưng lại dùng Ma âm ma công, thủ đoạn bỉ ổi, làm ta khinh thường."

Ông ta chính đang nói đến một chiêu mà Tần Mục giết Thiên Thu kia, Thiên Ma Tự Tại ấn, tuy ông ta chưa từng thấy loại ấn pháp này, thế nhưng trong miệng Tần Mục truyền ra đúng là Ma âm, như vậy đương nhiên là Tần Mục dùng ma công.

Ông ta có thể thấy tu vi của Tần Mục dồi dào thâm hậu, thâm hậu hơn Thiên Thu rất nhiều, thế nhưng thật giống như chưa từng trải qua bao nhiêu mài giũa sinh tử, có chút vướng víu, không cách nào phát huy hoàn toàn thực lực.

Dùng ma công thủ thắng, dưới cái nhìn của ông ta chỉ là thủ xảo (thủ đoạn xảo trá), làm người khinh thường.

Ánh mắt trưởng thôn lấp lóe, ông cũng không biết Tần Mục học được ma công từ đâu, vậy mà lôi hồn phách đối thủ ra khỏi cơ thể rồi luyện chết, quả thực là một loại thủ đoạn âm hiểm.

Trong thôn, xuất thân ma đạo chính tông chỉ có Tư bà bà. Lẽ nào là bà ta truyền thụ ma công cho Tần Mục?

Trưởng thôn nhẹ giọng nói: "Mục nhi, diệt hồn phách người làm đất trời oán giận, loại thủ đoạn này cố gắng ít dùng."

Tần Mục liền vội vàng gật đầu.

Trưởng thôn nhìn Mộc Bi Phong đối diện, nói: "Còn có mười một chiếc quan tài trống."

Khuôn mặt Mộc Bi Phong cúi xuống, nói: "Nếu quan tài cùng áo liệm đã làm xong thì đương nhiên phải dùng tới."

Trưởng thôn nói: "Mời."

Mộc Bi Phong đứng dậy: "Mời."

Ly Giang Thủy Long trận ầm ầm khởi động, khí thế mười vị cao thủ Ly Giang phái sau lưng ông ta bùng phát, nối liền một đường với khí thế của Mộc Bi Phong.

Rầm --

Nước sông cuồn cuộn, hơi nước tràn ngập, bên trong Tàn Lão thôn nho nhỏ đột nhiên xuất hiện một dòng sông dài, sóng nước ngập trời!

Loại thủy thế lưu chuyển này, chính là dòng Ly Giang ở phía Nam Đại Khư!

Mộc Bi Phong cùng mười vị cao thủ Ly Giang phái kia đứng trên dòng Ly Giang nho nhỏ đang cuồn cuộn này, chỉ thấy bên trong Ly Giang có vô số thanh phi kiếm qua lại, lóng lánh ánh bạc, tựa như những con cá cực kỳ bé nhỏ đang bơi lội.

Ly Giang phái nổi tiếng về kiếm thuật, ở Nam Cương, kiếm thuật của môn phái này có thể nói là trình độ hàng đầu, mười vị cao thủ Ly Giang lại thêm chưởng giáo Mộc Bi Phong sử dụng Ly Giang Thủy Long trận, số lượng phi kiếm được dùng nhiều đến mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng!

Lúc Tư bà bà tranh đấu cùng Ly Giang Ngũ lão thì bên trong kiếm hoàn của người đứng đầu Ly Giang Ngũ lão là Tề Nhạn Băng cất giấu 6,842 thanh kiếm, cái kia đã là nhiều đến đáng sợ.

Mà hiện tại số kiếm trong Ly Giang Thủy Long trận lại nhiều gấp mười lần số kiếm giấu trong kiếm hoàn của Tề Nhạn Băng!

Đến hàng mấy chục ngàn phi kiếm ở bên trong nước tạo thành một con rồng, Ngân Long do phi kiếm tạo thành có vô số ánh kiếm đang lưu chuyển trong cơ thể nó, những thanh kiếm này đang chuyển động không ngừng ở bên trong, sắp gây nên sóng gió!

Kiếm trận khủng bố cỡ này, trước giờ Tần Mục chưa từng nhìn thấy, thậm chí nghĩ cũng không nghĩ tới!

Một khi kiếm trận phát động, chỉ sợ liền có thể phá hủy Tàn Lão thôn!

Trưởng thôn vẫn tựa trên cáng cứu thương như cũ, đối mặt kiếm trận khủng bố phía trước thì vẻ mặt vẫn không có bao nhiêu biến hóa, nhẹ giọng nói: "Người mù."

Người mù ngẩng đầu ngửa mặt, tựa hồ đang xem ảo diệu của Ly Giang Thủy Long trận này, thế nhưng hốc mắt của ông rỗng tuếch, không có con ngươi, há có thể thấy được?

Vô số lợi kiếm phát ra tiếng gào chát chúa, tựa như một con rồng giận dữ bộc phát ra bộ mặt hung tàn, phá không hướng về phía Tàn Lão thôn ầm ầm đè xuống!

Người mù giơ trúc trượng trong tay lên, điểm về hướng vô số kiếm quang đang phóng tới, nhẹ giọng ngâm nga: "Ta có Đồ Long kỹ (năng lực giết rồng), hôm nay phá Ly Giang -- "

Keng.

Một tiếng va chạm lanh lảnh che lấp tiếng réo của toàn bộ lợi kiếm phát ra, tiếp đó thân thể Ngân Long giữa không trung nhìn như có thể phá hủy tất cả kia chợt cứng lại, sau đó rầm một tiếng, vô số mưa kiếm dồn dập hạ xuống, lộp độp cắm trên mặt đất.

Người mù nhẹ nhàng nhấc trúc trượng lên, dòng Ly Giang nho nhỏ được tạo thành từ dòng nước lớn kia vậy mà lại bị trúc trượng của ông nhấc lên, tiếp đó Ly Giang tan vỡ, không cách nào tạo thành hình dạng của một con sông lớn, nước liên tục liên tục từ trên trời rơi xuống.

Miệng người mù ngâm nga không dứt, bước từng bước trên nước, bàn chân không chạm mặt nước, trúc trượng trong tay điểm tới điểm đi, một vị cao thủ Ly Giang bị ông điểm một cái, mi tâm nổ tung, mũi trượng xuyên ra sau não hắn.

Tên còn lại giơ tay chống đỡ, trúc trượng xuyên qua lòng bàn tay hắn, tiếp theo đâm thủng lồng ngực của hắn.

Người mù đi từ đầu Ly Giang tới đuôi Ly Giang, phía sau từng bộ từng bộ thi thể từ không trung rơi xuống, cuối cùng đối mặt với Mộc Bi Phong, thân hình hai người đan xen mà qua, trong giây lát này Tần Mục căn bản không thấy rõ được đến cùng là hai người đã giao phong bao nhiêu lần, sử dụng bao nhiêu thần thông.

Mộc Bi Phong rơi xuống đất, bước về phía trước hai bước.

Mà cái câu "Hôm nay phá Ly Giang" trong miệng người mù, chữ giang mới vừa nói ra, âm còn chưa rơi xuống.

"Người mù, ta biết ngươi là ai, không nghĩ tới ngươi trốn ở chỗ này, càng không nghĩ tới sau khi con mắt của ngươi bị hủy diệt ngươi còn có thể có thực lực như thế!"

Mộc Bi Phong nói ra câu này thì sắc mặt đột nhiên trở nên trắng xám, ngồi xuống trước mặt trưởng thôn, nhẹ giọng nói: "Ly Giang kiếm phái chúng ta dựa vào sông mà sống, tập tục là thuỷ táng, thi thể không ưa đất, kính xin đạo huynh thành toàn."

Trưởng thôn nhẹ nhàng gật đầu: "Yên tâm, cửa (chắc là cửa mộ) chính là sông."

"Được gặp Thần Thương, chết cũng không tiếc!"

Mộc Bi Phong phun ra một hơi cuối cùng, mỉm cười mà kết thúc.

Tần Mục vòng tới phía sau ông ta, sợ hết hồn, chỉ thấy ót Mộc Bi Phong mở rộng, bị đâm thủng một cái lỗ to.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.